Nỗi đau mang tên tình thân – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Sau tất cả những tổn thương, một lần nữa tôi lại bắt đầu bằng con số không và hành trang đem theo vẫn chỉ là nỗi đau mang tên người thân…

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tôi là con gái út trong một gia đình có bề ngoài khá giả. Trên tôi có chị cả và anh hai. Lúc còn nhỏ, do tôi là út nên lúc nào cũng được cưng chiều, ít khi phải làm việc nhà.

Lớn hơn một chút, tôi học rất khá nhưng thỉnh thoảng hay trốn học đi chơi cùng đám bạn. Sau lài lần như thế chuyện cũng đến tai bố mẹ tôi. Bố đánh tôi một trận nhừ tử. Tôi không cam tâm vì nghĩ đã là học sinh ai mà chẳng trốn học vài lần. Cũng vì thế tôi trở thành đứa con ngỗ nghịch, lì lợm, hư hỏng trong mắt bố mẹ. Và nỗi bi kịch, oan ức đời tôi cũng bắt đầu từ đây.

Ngày chị cả lấy chồng, giữa đám cưới ồn ào, náo nhiệt, chị cả hốt hoảng kêu lên bởi tất cả vàng cưới đều bị mất. Ngày hôm sau, không cần hỏi gì thêm, bố lôi tôi ra sân quỳ và đánh tôi một trận nhừ tử, bắt tôi nhận là đã lấy vàng đem bán để tiêu xài. Sau mỗi câu không nhận tội là cơn mưa rơi lại xuất xuống thân thể tôi. Hàng xóm tò mò ra xem rất đông, họ xầm xì chỉ trỏ đủ điều khiến tôi xấu hổ và uất ức vô cùng. Nhưng tôi cũng chỉ biết khóc, khóc cạn nước mắt, bởi không một ai tin tôi. Những ngày sau đó, trong mắt gia đình tôi là tội nhân, ai nhìn tôi cũng thấy chướng mắt. Tôi cũng chỉ biết chịu đựng, nhẫn nhịn nỗi oan này. Khi ấy, tôi mới học lớp 8.

noi-dau-mang-ten-tinh-than-cau-chuyen-dang-suy-ngam (1)

Những nỗi oan ức cứ tích tụ dần theo năm tháng. Nỗi đau mang tên tình thân cứ quấn lấy tôi. Sống cùng gia đình nhưng tôi không được lấy một ngày hạnh phúc vui vẻ, mà thay vào đó chỉ là sự ghẻ lạnh, coi thương từ chính những người thân yêu của mình. Bất kỳ việc xấu gì xảy ra trong gia đình, thì tôi luôn mặc định là thủ phạm. Nhiều nhất là những vụ anh trai đi chơi bời hết tiền hoặc mất điện thoại về sợ vợ biết đều nói để trên bàn hoặc để đâu đó rồi bị tôi lấy trộm. Càng ngày tôi càng muốn bỏ nhà ra đi, nhưng tôi còn bé quá nên chẳng biết đi đâu.

Đến năm lớp 11, có lần tôi lấy xe máy của bố ra bờ sông ngồi đến chiều mới về. Vừa thấy tôi về anh trai đã lấy cây chổi đánh túi bụi từ trên đầu xuống. Tôi bò lê lết vì đau đớn, quỳ lạy van xin đủ điều nhưng anh vẫn hùng hục đánh không ngơi tay với lý do lấy xe đi mà không hỏi ai. Đúng lúc ấy bố mẹ đi làm về, nhìn thấy bố mẹ tôi cứ tưởng mình sẽ được cứu. Nhưng không, bố mẹ hỏi lý do xong bảo đánh vậy là đúng, đánh đi cho nó chừa.

Ấm ức, đau đớn vì bất lực, tôi khóc cả đêm. Đến sáng mắt sưng húp nhưng vẫn phải lê lết thân người đi học. Ngồi trên lớp, trong đầu tôi không ngừng nghĩ về trận đòn khủng khiếp của anh trai từ hôm qua. Tôi nghĩ giờ mình chưa thể tự lập được, chỉ có cái chết mới chấm dứt mọi nỗi đau, nỗi oan ức, bế tắc này. Thế là tôi mua thuốc ngủ và quyết định uống để giải thoát cho chính mình. Nhưng đời tôi có lẽ vẫn chưa thể rời khỏi bể khổ, nên trời xui đất khiến thế nào chị cả về nhà kịp thời phát hiện và đưa tôi đi cấp cứu.

Sau lần đó, tôi bỏ học đi làm bưng bê ở quán cà phê. Để tránh gặp người nhà,tôi thay đổi công việc liên tục, không cố định ở chỗ nào lâu dài cả.

Cuộc sống cứ thế trôi đi với những ấm ức, chịu đựng trong căn nhà của chính mình. Năm 24 tuổi, tôi lấy chồng. Cứ ngỡ từ đây đời mình sẽ bước sang một trang mới vì có một gia đình nhỏ để yêu thương. Nhưng thật không ngờ, khi con gái nhỏ của tôi vừa tròn 2 tháng thì tôi phát hiện chồng ngoại tình. Không chịu được cảnh chung chồng, vợ chồng tôi ly thân. Tôi bế con về nhà bố mẹ, nhờ mẹ chăm sóc cháu để tôi đi làm kiếm tiền nuôi con. Nhưng mẹ từ chối thẳng thừng. Thế là tôi đành phải thuê một người trong làng để chăm con, còn mình đi ra nước ngoài làm việc. Tiền kiếm được, một phần tôi gửi về cho người nuôi con hộ, phần còn lại gửi nhờ mẹ giữ giúp vì bên này tôi không thể giữ nhiều tiền trong người.

Thấy tôi có tiền, mẹ đem con tôi về nuôi. Tôi thấy vậy thì mừng lắm, nghĩ chắc mẹ đã nghĩ lại, biết thương con với cháu rồi nên làm được bao nhiêu tôi đều gửi hết về cho mẹ giữ hộ để sau này về nước có chút vốn làm ăn nuôi con.

Sau 2 năm bươn trải, nhẩm tính số tiền gửi về trừ các khoản chi tiêu cho bố mẹ và nuôi con ăn học thì cũng còn khoảng 700 triệu đủ để kinh doanh, nên tôi quyết định về quê.

Nào ngờ khi hỏi mẹ số tiền đã gửi, ban đầu mẹ nói gửi ngân hàng chưa đến kỳ hạn rút, phải chờ một thời gian nữa. Tôi thấy lạ nên hỏi đi hỏi lại nhiều lần, cuối cùng mẹ cũng đành nói thật là số tiền ấy đã cho anh trai tôi để làm ăn và thua lỗ hết rồi.

Tôi không thể tin được vào tai mình, số tiền ấy đối với tôi rất lớn và rất quan trọng, bởi nó có thể đổi đời và cho con tôi, vốn là đứa trẻ thiệt thòi có được một cuộc sống bằng với người ta. Tôi suy sụp, khủng hoảng tinh thần như vừa gặp phải một cơn ác mộng. Sao mẹ lại có thể đối xử với tôi như vậy? Giờ tay trắng tôi biết phải làm sao để nuôi con?

Bế con đi thuê nhà, tìm chỗ gửi con rồi tiếp tục đi làm thuê, làm mướn kiếm sống. Tôi lại bắt đầu bằng con số không và hành trang đem theo vẫn chỉ là nỗi đau mang tên người thân…

Sưu tầm

Xem thêm: Lòng tự tôn của người nghèo – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Bạn chị nói: "60 tuổi rồi còn phải dẫn con dâu đi đánh ghen vì một thằng đàn ông không ra gì. Có đáng không?". Chị nghe xong đờ đẫn cả người. Cả đời cực khổ hy sinh cho gia đình lại nhận quả đắng như vậy, có đáng không?

Đánh ghen tuổi 60 – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Mỗi ngày xe mình giữ được số lượng vé đủ là êm rồi. Làm cái nghề xe buýt này lượm được cắc bạc sống qua ngày thôi, đừng mong giàu có được.

Xe buýt tình người – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Anh biết mình làm sai, cũng không muốn giấu giếm vợ nên đã về nhà thành khẩn xưng tội với vợ, xin vợ tha thứ. Nhưng chị nghe xong chỉ im lặng.

Tha thứ cho nhau – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Có thể bạn không biết, nốt ruồi đỏ ở trong lòng bàn tay được xem là biểu tượng của sự giàu sang, phú quý. 

Cổ nhân nói: Nốt ruồi son nằm ở vị trí này báo vận đỏ chót, quý nhân theo gót, tiền bạc chật két
0 Bình luận

Cổ nhân dạy, những kẻ tiểu nhân thường có nhiều mưu mô thâm hiểm. Họ sống vì bản thân và sống bất chấp mọi thủ đoạn. 

Cổ nhân dạy: Sống ở đời nhất định phải nhìn thấu 9 loại tiểu nhân thủ đoạn vô biên này
0 Bình luận

"Nốt ruồi ở tay ăn vay cả đời" - liệu có phải người có nốt ruồi ở cổ tay tương lai sẽ luôn bần hàn khó khăn không? 

Cổ nhân nói: Nốt ruồi ở tay ăn vay cả đời
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Đăng Dương
Đăng Dương 21 giờ trước
Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 3 ngày trước
Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Triết lý từ chuyện tình trong phim Thiện nữ u hồn: Thiện lương mà không có sức mạnh chỉ là thứ vô dụng!

Phải xem đi xem lại đến vài lần phim "Thiện nữ u hồn", tôi mới để ý đến câu nói: "Thiện lương mà không sức mạnh chỉ là thứ vô dụng".

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Người xưa dặn: Đặt 1 trong 5 vật ở cửa ra vào, gia đình bình an, phú quý kéo đến

Người xưa rất coi trọng phong thủy nhà ở, vì thế đã khuyên hậu thế đặt 5 vật này ở cửa ra vào để đón bình an, phú quý. Đó là những thứ gì?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Con có về không? - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhà hàng xóm tưng bừng làm cỗ đón con trai, con gái về chơi dịp lễ. Mẹ sốt ruột cứ ra ngõ ngóng chờ, lòng cứ tự hỏi, không biết con có về không?

Thanh Tú
Thanh Tú 6 ngày trước
Cổ nhân dạy: 'Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt'

"Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt" - triết lý sâu xa của cổ nhân, ai hiểu được thì giàu sang phú quý kề cận. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
 Mẹ muốn tái hôn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ngày mẹ còn trẻ, phơi phới thanh xuân sao không lấy chồng. Giờ đầu hai thứ tóc lại đột ngột muốn tái hôn?

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa nói: Gia phong tốt vượng ba đời

"Gia phong tốt vượng ba đời" - chỉ cần duy trì 2 thói quen này, cuộc sống sẽ ngày càng thịnh vượng. 

Mẹ chồng nàng dâu – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Vợ chồng tôi kết hôn đã hơn một năm, nhưng mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu không những không cải thiện mà còn xấu đi theo thời gian khiến tôi mệt mỏi vô cùng.

Lão Tử dạy: Biết đủ sẽ có đủ, biết người là khôn, biết mình là sáng suốt

Lão Tử dạy 3 bài học lớn: Biết đủ sẽ có đủ, biết người là khôn, biết mình là sáng suốt. Hậu thế lĩnh hội được thì sướng cả đời. 

PC Right 1 GIF
Đề xuất