Mất nhà vì vợ - Câu chuyện đáng suy ngẫm

Ông Dương nằm trên giường bệnh, gương mặt sầu lo khốn khổ. Bạo bệnh, ông biết trước “án tử hình” nhưng ông lại không thấy lo cho thân mà là lo cho con, cho cháu… khi mất nhà, hỏng con đều vì vợ!

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

“Lấy người mình yêu không bằng lấy người yêu mình”, đó là câu ai cũng động viên ngày ông cưới vợ. Khi ấy, ông Dương là một chàng trai trẻ, vừa du học ở trời Âu về. Trước khi xuất ngoại, anh nắm chặt tay Hà, cô gái xinh đẹp dịu hiền anh yêu, hứa hẹn chờ đợi nhau. Nào ngờ, ở nhà các chị gái anh lại chê Hà hiền lành quá, không đủ sức làm dâu trưởng trong nhà. Thế là họ đánh tiếng cho Hà, rồi cho bố mẹ Hà biết khiến cô và gia đình tự ái mà chia tay Dương. Đến khi Dương nhận được thư báo tin thì Hà đã lên xe hoa với một chàng trai khác.

6 năm du học về, Dương trở thành kỹ sư đầy triển vọng của một công ty lớn. Các chị gái thấy anh có việc làm ổn định, thì “dấm” một cô giáo cấp 1 cho anh. Cô là người cùng làng, nhanh nhẹn, tháo vát, vừa dạy học vừa giỏi buôn bán rất hợp với việc làm dâu trưởng. Sau vài tháng qua lại, Tuyết thổ lộ đã thầm yêu trộm nhớ Dương từ thời cấp 3. Lúc này, Dương đang đau khổ vì người mình yêu đi lấy chồng nên tặc lưỡi cho qua, nghe theo lời các chị gái khôn ngoan lõi đời. Sau lễ cưới, anh chuyển công tác cho vợ ra Hà Nội, hợp lý hóa gia đình.

Sau một thời gian chung sống, anh và vợ có với nhau 2 đứa con, 1 trai 1 gái. Thấy lương giáo viên chẳng mấy đồng, nên vợ anh ngoài giờ dạy thì tranh thủ chạy chợ buôn bán đủ thứ, nhờ đó mà đảm bảo đời sống gia đình. Tài năng của nah cũng được phát huy khi liên tục được đề bạt qua nhiều chức vụ. Nhờ sự chăm chỉ, tích cóp, mà hai vợ chồng Dương cũng mua được 1 ngôi nhà 3 tầng khang trang ở đất Thủ đô, đời sống cũng dần khấm khá hơn.

Bà Tuyết năng động, lại giỏi giang kiếm tiền, cộng với bản tính hiền lành của ông Dương, nên dần dà trong gia đình ông vợ nắm hết mọi quyền hành. Thậm chí nhiều lần bà Tuyết còn xem thường chồng ra mặt khi bất cứ ý kiến gì ông Dương đưa ra đều bị bà gạt phắt đi. Có tiền, bà thích mua gì, sắm gì chả cần chồng đồng ý. Rồi bà chiều con cho ra dáng công cứ, khiến cậu con trai không lo học hành, lao vào con đường nghiện ngập. Nhưng bà giấu chồng, không cho ai biết, con trai nghiện nặng bao nhiêu bà cung cấp tiền cho nó xài bấy nhiêu. Đến lúc bà không còn kiếm ra tiền nữa, cậu quý tử liền lấy dây chuyền của mẹ, của chị gái đem bán để đáp ứng cơn nghiện. Đến khi đồ đạc trong nhà đội nón ra đi hết thì cậu đi trộm giật ngoài đường, bị công an bắt giam. Đến lúc này ông Dương mới biết sự thật. Ông tự trách mình mải mê công việc, đi làm giám đốc tận tỉnh xa nên bỏ bê con cái cho vợ. Bà Tuyết khóc lóc, đổ hết mọi tội lỗi cho chồng: “Vì ông mải mê công việc nên con nó mới lầm đường lạc lối, khốn khổ thế này đấy, ông phải tìm cách cứu nó ra”.

mat-nha-vi-vo-cau-chuyen-dang-suy-ngam (1)

Ông Dương cuối cùng xin nghỉ chức vụ giám đốc, quay về vị trí cán bộ thường, đi làm việc đơn giản để có thời gian chăm lo con cái, đưa con đi cai nghiện. Nhưng mọi sự đã quá muộn, con trai ông đi 5 lần 7 lượt đều không thành, từ một thanh niên tuấn tú nay đã trở nên thân tàn ma dại. Còn bà Tuyết thì quá ham tiền nên lại rơi vào hụi họ của bọn xã hội đen, đem cả sổ đi cắm. Ông Dương không hề biết gì, cho đến một ngày, ngân hàng thấy quá hạn không thanh khoản nên đến nhà tìm bà Tuyến, lúc này ông Dương mới tá hỏa biết tin mất nhà. Bà Tuyến nghe tin cũng ngất xỉu, không ngờ bọn chúng đem sổ đỏ nhà bà đi cầm cố ngân hàng, mà lại vay cả số tiền lớn đến thế, nay lãi mẹ đẻ lãi con nữa, cái thân già của bà làm sao trả nổi!

Cũng may là ông Dương xác nhận rõ với ngân hàng là ông không ký tên vay tiền, ông không ký cầm cố sổ đỏ, nếu ai làm thì kẻ đó vi phạm pháp luật. Trong lúc việc nhà đất còn đang giải quyết dang dở thì ông Dương phát bệnh hiểm nghèo. Mấy tháng ròng rã nằm viện, hết mổ cắt khối u, lại đến truyền hóa chất, rồi xạ trị, nhưng tình trạng bệnh của ông chẳng mấy thuyên giảm. Cơn đau mổ xẻ, xạ trị không làm ông cảm thấy kiệt sức, nhưng cứ nghĩ đến nếu mình không khỏe lại, không tranh đấu lấy lại nhà, thì các con các cháu sẽ ở đâu? Nhiều khi nằm nhắm mắt ngẫm lại cuộc đời, ông muốn biết xem mình đã sai ở đâu, sai từ đoạn đời nào? Có phải do ông mải chạy theo sự nghiệp, mải mê với việc thăng tiến cho thỏa chí nam nhi, để vợ muốn làm gì thì làm? Hay tại hiền quá để vợ lấn át, bắt nạt? Hay là tại các chị gái ông đã hại ông khi chia uyên rẽ thúy mối tình đẹp của ông với Hà khi xưa, ép ông cưới người vợ tàn phá cả đời ông và các con ông? Các cụ xưa đã răn “Dạy vợ từ thủa bơ vơ mới về”, vì ông quá vô tâm để vợ trượt dài từ sai lầm này đến sai lầm khác để rồi bây giờ mất cả cuộc sống, mất nhà, mất con cái!

Con trai nghiện ngập hư hỏng không biết còn cứu được không? Nhà đang bị treo ở ngân hàng chờ pháp luật ra tay... Ông Dương tràn ngập các nỗi lo trong lòng, ông quyết tâm: “Mình không được chết! Mình phải khỏe lại để bảo vệ gia đình!”.

Xem thêm:Đau đầu vì cháu nội – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Là cháu, tôi thầm mong ông bà sẽ thật khỏe mạnh để chúng tôi được cùng tổ chức kỷ niệm nhiều ngày cưới của ông bà như thế nữa.

Hôm nay ông bà tôi “cưới nhau” – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Mẹ vợ chê con rể nghèo, đến khi về già lại xin được đến ở cùng để kề cạnh con cháu. Hành động của người con rể sau đó khiến ai nấy đều bất ngờ.

Con rể nghèo – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Hưng có bà mẹ khùng. Mẹ Hưng khùng nhưng khôn với thương con lắm. Đi đâu thấy nhà ai có gì là bà sẽ vào xin ngay để đem về cho Hưng

Người mẹ khùng – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Tin liên quan

Sống ở đời ai chẳng có những lâm vào khó khăn, cùng cực. Thế nhưng xin hãy nhớ rằng "Sa cơ lỡ vận đừng bi lụy, trời sinh ta ắt có chỗ dùng" để vững tâm trở lại.

Cổ nhân dặn: 'Khi sa cơ lỡ vận đừng bi lụy, trời sinh ta ắt có chỗ dùng'
0 Bình luận

Lắng nghe lời dạy của cổ nhân về cách lấy vợ và kết bạn sau đây bạn sẽ không còn phải phân vân trong việc nên trao trọn niềm tin của mình cho ai. 

Cổ nhân dặn: Lấy vợ tạm quên chữ sắc, kết bạn tạm quên chữ tài
0 Bình luận

"Cuộc sống tốt nhất là 5 ngày bận rộn và 1 ngày rảnh rỗi" - ý của người xưa là nên sắp xếp làm việc và nghỉ ngơi hợp lý thì mới có những trải nghiệm được sống tươi đẹp.

Cổ nhân nói: 'Cuộc sống tốt nhất là 5 ngày bận rộn và 1 ngày rảnh rỗi'
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 15 giờ trước
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

Đăng Dương
Đăng Dương 4 ngày trước
'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 16/07
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 14/07
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 09/07
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất