Làm người tốt phải làm đến cùng – Câu chuyện nhân văn sâu sắc

“Làm người tốt phải làm đến cùng” là câu chuyện ngắn đầy nhân văn, cảm động về tình người ở đời. Sự tử tế và những điều tốt đẹp luôn tồn tại ở quanh ta.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Làm người tốt phải làm đến cùng”

Bố mẹ tôi kiếm sống bằng quán tạp hóa nhỏ. Bố tôi chia quán thành hai phòng, bán đồ bên ngoài và kê một cái giường để nghỉ ngơi và nấu nước khi đến trông quán vào buổi trưa. Công việc này của bố mẹ tôi khá ổn định, khách hàng ghé đến đều là láng giềng sống xung quanh gần đó.

Trong kỳ nghỉ hè năm lớp 7, tôi thường giúp bố trông quán. Bố đề xuất tôi phụ trách tiền nong để cải thiện khả năng tính toán cũng như kết quả môn toán của mình. Tôi còn bé, thích chạy nhảy vậy mà mùa hè năm ấy chỉ có thể ngồi yên, vừa chơi điện thoại vừa trông quán.

Có hôm, tôi dậy sớm, xong xuôi các việc ở nhà, đạp xe từ nhà đến quán mới 8 giờ. Tôi vui vẻ bước vào chỉ thấy một cụ bà trong bộ quần áo lam lũ, xách một túi gạo nhỏ, đang nhận 10 ngàn từ bố và còng lưng bước ra ngoài.

Lam-nguoi-tot-phai-lam-den-cung-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac-1

“Bố ơi, hôm nay con đến sớm nhé!”, tôi trông rất tự mãn khi ấy!

“Chà, sớm quá nhỏ, mặt trời còn chưa lặn đây này!”, bố liếc tôi một cái rồi ngồi xuống ghế.

“À, bố ơi, sao bà ấy mua có chút xíu gạo vậy ạ?, tôi thắc mắc

“Bà ấy à, không có tiền nên chỉ mua 3 lạng gạo thôi”, vẻ mặt bố có vẻ trầm ngâm.

“Mua 3 lạng gạo ư? Một cân gạo là 15 ngàn, bà ấy mua 3 lạng thì mất 4 ngàn rưỡi mà”, tôi lẩm nhẩm tính toán rồi trố mắt hét to lên: “Bố, phải bố thối nhầm tiền không ạ? Bà ấy mua 3 lạng gạo mà bố lại trả cho bà 10 ngàn, vậy bà ấy đưa bố bao nhiêu ạ?”

“Bà ấy à, đã đưa cho bố 5 ngàn”, bố tôi nói.

“Ôi…”, tôi sững người. Một đứa luôn xếp hạng trung bình môn toán như tôi đang bị bối rối trước câu nói của bố.

“Bố, bố có thể đếm trên đầu ngón tay là ra rồi mà. Bố nhầm tiền rồi! Bà ấy mua 3 lạng gạo với giá 5 ngàn, nhưng bố lại thối cho bà ấy 10 ngàn? Bố có phải bố bị ốm rồi không?”

“Haizzz….”, bố tôi xua tay, rồi nói: “Bà ấy là hàng xóm cũ ở phố này. Bà góa chồng, sống neo đơn, nay đã già lại không có con cái gì. Hàng ngày chỉ sống dựa vào chút tiền trợ cấp và nhặt rác. Hơn 10 năm nay, bà ấy rất quan tâm đến công việc bán hàng của chúng ta. Bất kể là mua gì bà ấy cũng đến nhà mình mua. Nhưng mà 2 năm nay, bà dường như bị mất trí nhớ, đôi lúc cứ ngây ngây ngô ngô, không nhớ được gì. Bố nghĩ bà đã thành ra như vậy rồi thì giúp bà ấy một chút cũng tốt. Thế nên 2 năm qua, bà mua 3 lạng gạo ở quán nhà mình bằng 5 ngàn, bố sẽ trả lại bà 10 ngàn. Nếu không, dựa vào chút tiền trợ cấp đó làm sao bà có thể mua đồ ăn hàng ngày được. Rồi con nghĩ xem bà ấy sống thế nào được?”

Tôi lặng người lắng nghe và ngước nhìn khuôn mặt người bố đã 50 tuổi của mình. Tôi chợt phát hiện ra, ông bố “vạn năng” trong tâm trí tôi giờ cũng đã già.

Lam-nguoi-tot-phai-lam-den-cung-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac-2

Sáng hôm sau, khi tôi với tay tắt đồng hồ báo thức, định bụng ngủ lại một chút thì nghe tiếng bố dậy, thế là tôi cũng bật dậy theo. Hai bố con ăn mì mẹ nấu xong thì chạy xe đến quán. Mở cửa chưa được bao lâu, bà cụ lại đến. Đôi tay bà run run móc ra 5 ngàn từ trong túi, trên môi nở nụ cười, rồi đưa bàn tay nhăn nheo trả tiền cho bố tôi nói: “Ông chủ, 3 lạng gạo”.

Bố tôi cười: “Vâng ạ!”

Tôi nắm lấy 5 ngàn từ trên tay bố vuốt phẳng ra và đặt vào ngăn kéo. Sau đó, tôi lấy một cái túi nilon buộc gạo vào rồi đưa cho bà cụ.

“Bà ơi, 3 lạng gạo đây ạ!”

Bà cụ cẩn thận đón lấy bao gạo, hình như thấy khá nặng, bà ngẩng đầu lên tròn mắt nhìn tôi.

“Ồ, cháu quên thối tiền”. Tôi gãi đầu rồi nhanh chóng lấy từ ngăn kéo ra một tờ tiền 10 ngàn đưa cho bà, nói: “Bà ơi, cháu gửi lại bà tiền thừa!”.

Bà cụ cầm lấy tiền, cẩn thận cất vào túi rồi run rẩy bước đi nặng nhọc.

“Con trai, cũng biết bắt chước à!”, bố gõ nhẹ vào đầu tôi, cười nói: “Bao gạo của con ít nhất cũng 2 cần nhé!”.

“Làm người tốt nên làm đến cùng, tiễn Phật tiễn tới Tây Thiên mà bố!”, tôi cười nói. Lúc này, tôi cảm thấy mình thật dư dả, cao lớn. Nghĩ vậy, trên mặt bỗng nhiên ấm bừng, nhẹ giọng nói: “Bố ơi, con còn chưa học được bố. Nhưng con đang thử cố gắng làm người tốt”.

Mấy ngày sau, tôi theo bố đi trông quán. Mỗi lần mở cửa, bà cụ đều đến đây. Bà ấy vẫn lấy ra 5 ngàn để mua 3 lạng gạo như mọi hôm. Tôi cũng thành quen, đưa gạo và gửi lại cho bà 10 ngàn.

Lam-nguoi-tot-phai-lam-den-cung-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac-3

Một tháng sau, bà cụ đã mấy ngày không đến, tôi hỏi bố: “Bố ơi, sao bà mấy ngày rồi không đến quán ạ?”

“Nghe nói bà bị bệnh, giờ đang nằm viện”, giọng bố buồn buồn, nói với vẻ bất lực.

“Bà ấy chỉ sống dựa vào chút tiền trợ cấp và nhặt rác, thật quá bấp bênh. Cuộc sống này vô thường quá!”, bố tôi nói.

“Haizzz…”, năm 14 tuổi ấy, tôi cũng đã học được cahs thở dài.

Vài ngày sau, bố tôi nhận được một lá thư từ người được ủy thác của bà cụ. Bố mở phong bì ra thì thấy một tờ giấy chứng nhận bất động sản và một tờ di chúc: “Ông Hải, cảm ơn ông và con trai của ông. Những ngày cuối cùng trong bệnh viện, đầu óc tôi bỗng sáng suốt trở lại. Tôi bỗng hiểu ra, nếu không có sự quan tâm của ông và sự thiện tâm trong suốt 2 năm qua, tôi có lẽ không sống đến được ngày hôm nay. Tôi cảm ơn mọi người nhiều lắm. Tôi ra đi, không chút lưu luyến, ngoại trừ một điều tiếc nuối duy nhất chính là tấm lòng chân thành của hai bố con ông, tôi không biết đền đáp thế nào. Thứ còn lại duy nhất của tôi là căn nhà cũ này, nơi tôi đã sống mấy chục năm nay, mong ông hãy nhận lấy. Vạn phần cảm ơn của tôi, tôi ở trên trời sẽ chúc phúc cho mọi người”.

Bố tôi cầm bức thư trên tay, nước mắt lã chã rơi. Tôi cầm bức thư, đọc không tròn tiếng, sau đó ôm chặt lấy bố mình, nước mắt cứ vậy rơi xuống…

Xem thêm: Lương thiện khôn ngoan: Sống đừng khư khư sợ phật lòng người khác

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

“Lời dạy của mẹ” là câu chuyện thú vị về thái độ và phản ứng của người mẹ khi bị người khác vô cớ sỉ nhục. Đó cũng là bài học sâu sắc về cách giáo dục con mà bất kỳ ông bố bà mẹ nào trên đời cũng nên học hỏi.

Lời dạy của mẹ - Câu chuyện thú vị về cách giáo dục con của bà mẹ thông thái
0 Bình luận

“Cho đi không cầu nhận lại” là một câu chuyện ngắn có thật khiến nhiều người không khỏi xúc động, giữa biển người mênh mông, sự lương thiện của chàng trai ấy đã sưởi ấm trái tim của tất cả mọi người!

Cho đi không cầu nhận lại – Câu chuyện nhân văn xúc động về lòng tốt ở đời
0 Bình luận

“Chiếc bánh bao có giá một viên sỏi” là câu chuyện ngắn thú vị nhưng cũng đầy tính nhân văn, hãy cứ cho đi rồi bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn thế!

Chiếc bánh bao có giá một viên sỏi – Câu chuyện ý nghĩa nhân văn
0 Bình luận

Tin liên quan

Vị thiền sư bằng sự chiêm nghiệm về cuộc đời của mình đã giúp anh niên đang u sầu nhận ra được giá trị của hạnh phúc, làm sao để có được hạnh phúc trong đời.

Bài học về hạnh phúc từ câu chuyện 'anh thanh niên u sầu và vị thiền sư'
0 Bình luận

Evan đã tác nghiệp bằng 1 tay. Anh nâng ống máy bằng tay trái, rê ống máy rồi ngoắc ngón đeo nhẫn bấm nút để chụp lại từng khoảnh khắc vàng của các VĐV Indonesia tại SEA Games 31.

Câu chuyện truyền cảm hứng về phóng viên ảnh 1 tay ở SEA Games 31: Bỏ qua khiếm khuyết để chụp khoảnh khắc 'mang vàng về cho Indonesia'
0 Bình luận

Vị thiền sư bằng sự chiêm nghiệm về cuộc đời của mình đã giúp anh niên đang u sầu nhận ra được giá trị của hạnh phúc, làm sao để có được hạnh phúc trong đời.

Bài học về hạnh phúc từ câu chuyện 'anh thanh niên u sầu và vị thiền sư'
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa dặn “Gia phong tốt vượng ba đời” nghĩa là gì?

Trong cõi nhân sinh, có những giá trị không hào nhoáng nhưng bền bỉ như mạch nước ngầm, nuôi lớn cả một dòng tộc qua năm tháng. Một trong những giá trị ấy, cổ nhân gọi là “gia phong” tức là nề nếp, quy tắc sống, cách con người trong một mái nhà đối đãi với nhau và với thế gian. Vì thế mới có câu “gia phong tốt vượng ba đời”.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Quả mận dập của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Hơn 10 năm rồi tôi không còn được ăn thứ quà vặt nào ngon như quả mận dập của mẹ. Ngay cả khi ăn quả mận to đẹp, đắt tiền, hương vị cũng chẳng được trọn vẹn như xưa.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Đăng Dương
Đăng Dương 7 ngày trước
Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 26/05
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

Bài học làm người - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chúng ta cứ ngỡ mình to lớn có giá trị, nhưng đôi khi chúng ta phải cúi xuống để học những người bình thường mà ta đánh giá thấp này những bài học làm người.

Hải An
Hải An 22/05
Thăm nhà bạn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thăm nhà bạn ở tuổi ở cái tuổi lục thập hoa giáp thế này mới thấy thấm thía cái bình yên, hạnh phúc thực sự ở đời. Tưởng là dễ những khó vô cùng...

Hải An
Hải An 21/05
3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 20/05
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 19/05
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 18/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất