Biết ơn người giúp đỡ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Nhìn ánh mắt long lanh của hắn, tôi bất chợt nhận ra một điều, trong một góc tâm hồn của “thằng khùng” rất lương thiện và biết ơn người đã giúp đỡ hắn.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Hắn tên gì? Hắn ở đâu? Tôi không biết. Tôi chỉ biết mình gặp hắn mỗi ngày trên đường đi chợ, nơi công viên tôi đi bộ mỗi sớm mai.

Mọi người gọi hắn là “thằng khùng”, quần áo hắn rách rưới, đầu tóc bờm xờm rối bời, da đen thui, trông dơ dáy lắm. Ban ngày hắn lang thang khắp nơi, tối đến thì ngủ trên vỉa hè trước cửa hàng Thế giới di động, không chăn chiếu gì cả. Hắn sinh sống bằng cách xin ăn, nhưng xin kiểu kẻ cả lắm.

Có hôm hắn vào quán cà phê rồi nói trống không: “Cho ly cà phê, có thuốc cho điếu”. Trong quán toàn khách quen ở xung quanh đây nên họ nhẵn mặt hắn cả. Thấy hắn vào có người gọi thêm cho hắn ly cà phê, rồi có người lại đưa cho hắn điếu thuốc. Hắn làm thinh nhận lấy và bước ra một góc khuất trong quán, ngồi một mình thưởng thức không làm phiền ai cả.

biet-on-nguoi-giup-do-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong (1)

Cuối tuần, hôi có nhã hứng ra quán ăn tô cháo lòng của một người bắc quê Nam Định. Nghe mấy đứa cháu bảo, quán bán cháo ấy làm món dồi rất ngon nên ghé ăn thử. Tôi sắp ăn xong thì thấy hắn vào.

Hắn nhìn bà chủ quán, giọng cộc lốc nói: “Bán cho tô cháo!”.

Bà chủ quán trừng mắt quát lớn: “Đi đi, hết cháo rồi!”.

Tôi thấy vậy thì nói với bà chủ quán: “Bà bán cho nó một tô đi, tôi trả tiền”.

Bà ấy liếc nhìn sang tôi như muốn hỏi: “Cô trả tiền thật không?”.

Tôi thấy vậy thì bảo: “Tôi nói là tôi trả mà, bà cứ làm đi”.

Thế là hắn ngồi xuống cái bàn nhỏ đối diện với chỗ tôi ngồi. Một lát bà chủ quán đem bát cháo ra đặt trước mặt hắn, trong tô có đủ huyết, lòng. Hắn cầm muỗng lên ăn vội ăn vàng, trông có vẻ đói lắm.

Tôi ăn xong đứng dậy trả tiền hai tô cháo, bà chủ quán thấy vậy xởi lởi: “Chào cô nghe, lúc nào nhớ ghé quán tôi ủng hộ nữa nhé!”.

Tôi quay lại thì vô tình bắt gặp ánh mắt long lanh của hắn, trông thật hiền và chan chứa lòng biết ơn. Tôi bất chợt nhận ra một điều, trong một góc tâm hồn của “thằng khùng” rất lương thiện và biết ơn người đã giúp đỡ hắn.

Hôm nay, tôi đi chợ thì xe hết xăng, phải đẩy một quãng đường khá xa. Lớn tuổi rồi, chiếc xe ga lại nặng nên được một đoạn tôi đuối lắm, đứng lại thở dốc. Bỗng tôi thấy chiếc xe nhẹ hẳn, quay lại thì thấy “thằng khùng” im lặng đẩy xe giúp tôi. Lòng tôi nhẹ nhõm, hàng cây bên đường cũng trở nên xanh hơn, bỗng đâu tiếng chim hót líu lo, ánh ban mai chiếu xuống, tỏa ánh nắng khắp nơi…

Sưu tầm

Xem thêm: Mẹ già bệnh nặng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Đào Quang Duy vẫn nhớ như in khoảnh khắc vinh dự được Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trao gói quà bọc giấy đỏ vì có kết quả cao trong kỳ thi đại học.

Gói quà bọc giấy đỏ - Câu chuyện đời thường về Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
0 Bình luận

Mẹ già bệnh nặng nhưng người con gái chỉ hỏi bác sĩ đúng một câu: “Cho thuốc về được không? Bà ấy còn phải coi nhà và trông hai đứa cháu nữa!”.

Mẹ già bệnh nặng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

10 năm ròng rã bỏ mặc người mẹ câm, đến khi sa cơ lỡ bước tôi không ngờ người duy nhất giúp đỡ mình lại chính là mẹ. Cả cuộc đời này tôi không thể tha thứ cho chính mình.

Người mẹ câm – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

''Nghèo gặp 3 người, thì mã đáo thành công'' - 3 người đó là ai? Câu nói này giờ còn đúng không?

Cổ nhân dặn: 'Nghèo gặp 3 người thì mã đáo thành công'
0 Bình luận

Trong nhân tướng học, nhìn vầng trán có thể đoán được phần nào tính cách cũng như vận mệnh con người.

Cổ nhân nói: Người có trán hình này, không sớm thì muộn cũng giàu 'nứt đố đổ vách'
0 Bình luận

Khổ ải, ít giãi bày; sung sướng, ít tung hứng. Tu thân tích đức, hoàn thiện chính mình, trầm lặng an ổn mà sống mới là chí hướng cuộc đời.

Cổ nhân nói: 'Kẻ tầm thường thích cầu người, đại trí cầu chính mình'
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 17 giờ trước
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Đăng Dương
Đăng Dương 5 ngày trước
Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Đăng Dương
Đăng Dương 7 ngày trước
Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

Bài học làm người - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chúng ta cứ ngỡ mình to lớn có giá trị, nhưng đôi khi chúng ta phải cúi xuống để học những người bình thường mà ta đánh giá thấp này những bài học làm người.

Hải An
Hải An 22/05
Thăm nhà bạn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thăm nhà bạn ở tuổi ở cái tuổi lục thập hoa giáp thế này mới thấy thấm thía cái bình yên, hạnh phúc thực sự ở đời. Tưởng là dễ những khó vô cùng...

Hải An
Hải An 21/05
3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 20/05
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 19/05
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 18/05
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 17/05
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

PC Right 1 GIF
Đề xuất