Bát mì miễn phí – Câu chuyện nhân văn cảm động

Chỉ là một bát mì bình thường, nhưng đôi khi với khác đó lại bữa ăn thịnh soạn, giúp họ có thêm nghị lực để vươn lên. Trên đời này vẫn còn rất nhiều người tốt!

Diệu Nguyễn
08:20 09/08/2024 Diệu Nguyễn
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Một ngày nọ, tôi đến tiệm mì quen để ăn trưa. Phía bàn đối diện có hai mẹ con khiến tôi chú ý. Cậu con trai mới khoảng 8 tuổi, dáng vẻ béo lùn, làn da ngăm đen chắc nịch. Còn người mẹ trông dáng người khắc khổ, gầy gò và ốm yếu.

Hai mẹ con ngồi vào bàn, gọi một bát mì sợi.

“Mẹ ơi, mẹ ăn chưa?”, cậu bé hỏi.

“Mẹ ăn rồi, mì còn nóng con ăn cẩn thận nhé!”, người mẹ mỉm cười xoa đầu con trai.

Chỉ một thoáng, cậu bé ăn hết cả bát mì to. Người mẹ nhìn chăm chú vào bát mì của con, khẽ mím môi rồi nói: “Con trai, mẹ hơi khát nước”.

Cậu bé nghe vậy thì trả lời ngay: “Hay mẹ uống tạm nước mì của con nhé!”. Người mẹ gật đầu, cầm bát mì trên bàn lên húp sạch phần nước, trông bà như vừa mới thưởng thức một bữa ăn thịnh soạn, đắt tiền. Chỉ cần nhìn thoáng qua cũng có thể đoán được người mẹ đang rất đói.

Ăn xong, người mẹ gọi thanh toán tiền, ông chủ tiệm vội chạy ra và nói: “Cô ơi, cô chờ một lát nhé!”.

Sau đó chủ tiệm đi vào quầy bưng ra một bát mì còn nóng hổi, vui vẻ nói: “Hôm nay là ngày rút thăm trúng thưởng, hai mẹ con cô là khách hàng may mắn trong hôm nay, được miễn phí thêm một bát mì”.

Người mẹ rất bất ngờ, không ngừng cúi đầu cảm ơn và nhận bát mì từ tay chủ quán với nụ cười tươi rói trên môi.

Tôi vốn là khách quen của tiệm mì này. Cả quán chỉ có 5 chiếc bàn lớn, hơn nữa từ trước đến nay tôi chưa từng nghe có rút thăm trúng thưởng ở đây bao giờ.

bat-mi-mien-phi-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong

Khoảng một tuần sau, tôi lại ghé đến tiệm mì ăn trưa. Trong lúc đang ăn tôi nghe giọng một đứa trẻ hỏi: “Bác chủ quán ơi, hôm nay có rút thăm may mắn nữa không ạ?”. Tôi ngước lên nhìn , đây chẳng phải là đứa trẻ hôm trước sao?

Ông chủ suy nghĩ một lát rồi trả lời: “Có, hôm nay vẫn có rút thăm trúng thưởng”.

“Cảm ơn ông, như vậy thật tốt quá. Mẹ cháu muốn uống một ngụm nước mì, nhưng cháu lại không có tiền ăn mì, vậy cháu có thể rút thăm trúng thưởng được không ạ?”, cậu bé nói.

Ông chủ tiệm mì đáp: “Cứ yên chí đi, cháu lại đây ngồi xuống chờ một tí nhé”.

Sau đó, ông chủ đến cạnh tôi, nói nhỏ: “Phiền anh đi theo tôi một chút nhé!”.

“Anh là khách quen của chúng tôi, có lẽ anh cũng hiểu… anh có thể giúp tôi giả làm một người trúng thưởng, sau đó đem phần mì ấy tặng lại cho cậu bé được không?”, ông chủ nói.

Tôi đã rất cảm động trước hành động của ông chủ tiệm mì nên nhận lời đồng ý. Thế là tôi quay lại bàn ăn của mình. Ông chủ tiệm bê một bát mì ra, nói to: “Hôm nay bàn số 4 đã may mắn trúng 1 bát mì”.

Cậu bé nghe xong ánh mắt lộ rõ vẻ thất vọng, định đứng dậy rời đi. Tôi thấy vậy thì gọi cậu bé tới, nói: “Chú vừa ăn xong một bát mì lớn, bát mì trúng thưởng này chú tặng cho cháu đấy. Bụng chú không chứa nổi 2 bát mì đâu!”.

Cậu bé nghe vậy gương mặt liền sáng bừng, vui vẻ nhận lấy, không ngớt nói lời cảm ơn.

“Mẹ của cháu hôm nay không tới cùng à?”, ông chủ hỏi.

“Dạ nay mẹ cháu bệnh, không thể ra khỏi giường được ạ”, cậu bé buồn buồn nói.

“Vậy trong nhà cháu không còn ai khác sao?”, ông chủ tiệm hỏi.

“Dạ không ạ, ông bà đều đã qua đời, còn ba thì bỏ đi lâu rồi chưa về…”

“Thế mẹ cháu có đi làm không?”

“Dạ trước thì có. Nhưng lâu nay thì không đi được nữa ạ. Mẹ mắc bệnh, rất dễ ngất xỉu… cháy lớn rồi, cháu sẽ gắng đi tìm việc để nuôi mẹ”, cậu bé không giấu nổi nỗi ưu thương.

“Vậy cháu định làm gì để kiếm tiền nuôi mẹ?”, ông chủ hỏi tiếp.

“Dạ thưa, lúc trời tối cháu bày hàng bán ở vỉa hè ạ!”, cậu bé trả lời.

Tôi cảm thấy xót xa vô cùng. Cậu bé ấy chỉ khoảng 7, 8 tuổi, đang là một đứa trẻ vậy mà sớm phải lo toan, gánh vác trọng trách gia đình. Khi bằng tuổi ấy, tôi vẫn chỉ ăn chơi, làm nũng cha mẹ.

Ông chủ tiệm nghe xong, ngẫm nghĩ một lát liền nói: “Hay thế này nhé, từ giờ cháy hãy qua đây giúp ta bưng bê, lau bàn ghế. Như vậy cả cháu và mẹ có thể dùng cơm miễn phí ở đây!”.

Nghe xong cậu bé vô cùng hạnh phúc, gật đầu ngay lập tức, miệng thì liên tục cảm ơn ông chủ.

Một khác khác, tôi có ý đi vòng qua khu bán hàng ở chợ đêm. Ở một góc vỉa hè, tôi nhìn thấy cậu bé hôm trước, khuôn mặt đỏ bừng, trán nhễ nhại mồ hôi đang ra sức chào hàng, phụ giúp mẹ bán kẹp tóc.

Từ hôm đó, tôi đã trở thành khách quen của cậu…

Xem thêm: Mẹ ơi! Mẹ có lạnh lắm không – Câu chuyện nhân văn xúc động

songdep.com.vn

5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần

Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!

Bài Mới

Bình luận