Chở cụ bà lúc nửa đêm, tài xế xúc động khi biết đây là hành trình cuối cùng của đời bà

Mãi sau này, tôi vẫn không thể nào quên được hành trình cuối đời của bà cụ. Có lẽ, tôi chưa làm được điều gì có ý nghĩa hơn là chuyện tôi đã làm trong buổi sáng hôm ấy.

Loan Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Đó là chuyện xảy ra vài hơn hai mươi năm trước đây. Thời điểm đó, tôi lái xe taxi kiếm sống qua ngày. Vào một đêm, đã 2 giờ 30 sáng vẫn có người gọi xe ở khu chung cư.

Khi tôi đến nơi, các dãy nhà đều ẩn trong bóng đêm. Chỉ duy nhất ánh sáng mù mờ từ khung cửa sổ kéo màn kín là thu hút sự chú ý của tôi.  Có thể một số người lái xe sẽ nhấn còi một hay hai lần và chờ đợi khoảng một phút, nếu không thấy có người là họ lái xe đi.

Trong suy nghĩ, tôi hiểu rằng, rất nhiều người nghèo không có xe cộ và taxi là phương tiện di chuyển duy nhất họ có thể sử dụng vào những hoàn cảnh đặc biệt hay những khung giờ bất thường. Nếu có linh cảm nguy hiểm thì tôi sẽ ngồi im trong xe chờ đợi, còn không thì tôi sẵn sàng ra khỏi xe và đi đến tận cửa để nếu có ai đó cần tôi giúp.

Tôi bước đến trước ngôi nhà và gõ cửa. Từ bên trong vang lên: "Xin chờ một chút". Đây là giọng nói của người già nhưng có vẻ trong trẻo. Tôi nghe thấy tiếng của các vật dụng trong nhà dường như đang bị kéo đi trên sàn nhà.

Vài phút sau, cửa mở, một bà cụ khoảng 80 tuổi đứng ngay trước mặt tôi. Cụ mặc chiếc áo đầm dài in hoa, đội cái mũ trắng xinh xắn với giải lụa gài chung quanh, trông giống y như một người nào đó từ cuốn phim của những năm 1940 chợt bước ra, với chiếc vali vải bên cạnh. 

xuc-dong-chuyen-xe-cuoi-cung-cua-cuoc-doi-ba-cu-1

Sau lưng cụ, căn phòng chung cư trống trải như quanh năm không có ai cư ngụ, tất cả bàn ghế đều được phủ kín bằng những tấm trải giường. Liếc nhìn qua vai cụ, không có bất kỳ vật dụng nào trên quầy trong bếp hay trên tường cả và sát chân tường trong góc phòng tôi có thể thấy mấy cái thùng giấy đầy những ly tách và khung ảnh sắp xếp gọn gàng, ngăn nắp.

- Phiền ông mang giúp tôi cái vali này ra xe.

Tôi giúp cụ cất chiếc vali ở thùng xe phía sau. Rồi tôi quay trở lại đỡ cánh tay cụ, từng bước một, dìu cụ xuống đường hướng về chiếc xe... Cụ luôn miệng nói cảm ơn.... "Không có gì, thưa cụ" tôi nói, "cháu coi những người lớn tuổi như là mẹ của cháu vậy..." Cụ trả lời: "Ông tử tế lắm....".

Khi cụ đã ngồi ổn định trên băng ghế sau, tôi ngồi vào ghế lái và nổ máy xe. Cụ đưa cho tôi tờ giấy ghi địa chỉ nơi cụ muốn đến và hỏi tôi, rất nhỏ nhẹ:

- Ông có thể chạy ngang qua dưới phố cho tôi một chút không?

Tôi nhìn vào địa chỉ ghi trong tờ giấy, buột miệng nói:

- Nếu lái xuống phố thì đường xa hơn và lâu hơn nhiều đấy cụ ơi.

- Cứ thong thả, ông à, không có gì vội vã cả, Tôi trên đường tới hospice (nhà dành cho những người sắp từ giã cuộc sống) thôi.

Nghe bà cụ nói vậy, tôi có phần xúc động. Tôi ngước mắt nhìn qua tấm gương chiếu hậu, đôi mắt cụ long lanh trong bóng tối.

- Tôi không còn ai thân thích trên cõi đời này, và bác sĩ đã nói tôi cũng chẳng còn bao lâu nữa, hai hay ba tuần là nhiều...

Tôi với tay, tắt vội cái máy tính khoảng cách và tính tiền rồi lặng lẽ hỏi cụ:

- Thưa cụ muốn đi qua đường nào trước?

Vậy là trong hai giờ liên tục, chúng tôi đi loanh quanh từng con đường trong các khu phố. Cụ chỉ cho tôi tòa nhà nhiều tầng mà trước đây cụ từng làm người điều khiển thang máy ở đó. 

Rồi tiếp đến một khu phố nơi có những căn nhà nhỏ đã cũ nhưng vô cùng độc đáo. Cụ nói với tôi, khi mới lập gia đình cụ từng ở trong khu này. Cụ còn chỉ cho tôi căn nhà thấp thoáng dưới ánh đèn đêm. Ánh mắt của cụ đầy lưu luyến khiến tôi tưởng tượng về một trời quá khứ thương yêu đằm thắm của đôi vợ chồng trẻ.

Khi đến trước một nhà kho của cửa tiệm bán giường tủ, bàn ghế, cụ ra hiệu cho tôi dừng xe lại. Cụ bảo tôi rằng trước đây chỗ này là vũ trường nổi tiếng. Khi là thiếu nữ mười sáu tuổi, cụ đã từng hãnh diện đến đây khiêu vũ lần đầu. Qua lời kể của cụ, tôi thấy thấp thoáng hình ảnh một thiếu nữ trẻ trung rạng ngời với bộ dạ phục xinh đẹp và nụ cười tươi tắn. 

Đôi khi, cụ bảo tôi đậu xe trước một toà nhà nào đó hay ở một góc phố khuất nẻo không tên.... và cụ im lặng thẫn thờ trong bóng tối như đắm chìm với cả một dĩ vãng xa xăm bao la và sâu thẳm...

Cho đến khi trời le lói ánh sáng đầu tiên của ban ngày, cụ nói với tôi khẽ khàng như một hơi thở:

- Chúng ta đi thôi.

Tôi lái xe trong im lặng đến khu nhà hưu dưỡng. Đó là một dãy nhà thấp, kín đáo, ngăn nắp và gọn gàng. Tôi vừa ngừng xe là đã có hai người xuất hiện với chiếc xe lăn như là họ đã chờ đợi từ lâu rồi. Tôi bước xuống mở thùng xe phía sau để lấy chiếc vali nhỏ của cụ mang tới để ngay cửa chính, xong quay trở ra đã thấy cụ đã được đỡ ngồi ngay ngắn trên chiếc xe lăn.

xuc-dong-chuyen-xe-cuoi-cung-cua-cuoc-doi-ba-cu-2

- Tiền xe hết bao nhiêu vậy cháu?. Cụ vừa hỏi vừa mở cái ví nhỏ.

 "Cháu không lấy tiền bác đâu..", tôi trả lời.

- Nhưng cháu phải kiếm sống chứ...

- Đã có những khách hàng khác, thưa bác...

Gần như không tính toán so đo, tôi cúi xuống ôm lấy bờ vai cụ. Đáp lại, cụ ôm tôi thật chặt:

- Cảm ơn cháu đã cho cụ già này khoảng thời gian thật quý giá và đầy ý nghĩa.

Tôi siết chặt tay cụ và quay bước đi trong ánh sáng mờ nhạt của một ngày mới đến. Phía sau, có tiếng cửa đóng đầy dứt khoát. Tôi bỗng cảm thấy như cả cuộc đời của một người vừa được khép lại.

Buổi sáng hôm đó, tôi không chở thêm người khách nào mà chỉ chạy xe loanh quanh trong vô thức. Dường như tôi chẳng biết mình đang đi đâu. Cả ngày, tôi chẳng nói với ai lời nào. Tôi tự hỏi, chuyện gì sẽ xảy ra nếu bà cụ gặp phải một người tài xế nóng nảy chỉ muốn nhanh chóng chở cụ đến nơi rồi về nhà? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi không bước xuống gõ cửa mà ngồi trên xe chờ ít phút bấm còi 1 lần rồi lái xe đi?.

Suốt những năm tháng cuộc đời sau này, tôi vẫn không thể nào quên được hành trình cuối đời của bà cụ. Có lẽ, tôi chưa làm được điều gì có ý nghĩa hơn là chuyện tôi đã làm trong buổi sáng hôm ấy.

Con người thường luôn nghĩ cuộc đời sẽ có những thời khắc quan trọng, đánh dấu bằng những sự việc to lớn, dễ dàng ghi nhớ. Thế nhưng, đẹp nhất vẫn là những giây phút nhỏ bé bất ngờ nhưng mang lại cảm xúc mãnh liệt khiến ta mãi chẳng thể nào quên.

Hãy trân trọng từng khoảnh khắc trong đời, dù là buồn hay là vui, bởi chẳng ai biết trước ngày mai sẽ ra sao, chẳng biết khi nào sẽ là chuyến xe cuối cùng của đời người.

Xem thêm: Cuộc đời này có bao lâu mà hoài phí, nhiều chuyện ở đời chẳng đáng để bận tâm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Tết Trung thu nên làm gì là vấn đề được rất nhiều người quan tâm. Trung thu được xem một lễ hội truyền thống của đất nước ta, do đó vào ngày này có rất nhiều hoạt động thú vị mà bạn không nên bỏ qua.

Trung thu 2021 nên làm gì?
0 Bình luận

"Người đàn ông quyến rũ nhất thế giới" 2020 - tài tử da màu Michael B. Jordan sẽ vào vai nam chính trong bộ phim tâm lý gia đình "Hồi ký của cha".

Hoạt động mới của 'người đàn ông quyến rũ nhất thế giới' 2020 - tài tử Michael B. Jordan
0 Bình luận

Rằm tháng 7 là một ngày quan trọng trong văn hóa tâm linh của người Việt. Năm nay dịch bệnh COVID-19 diễn biến phức tạp, người dân hạn chế đi lại, việc mua sắm đồ cúng, làm lễ, đi chùa,... cũng đều trở nên tối giản so với mọi năm.

Rằm tháng 7 rơi vào giữa mùa dịch nên dâng hương thế nào cho phù hợp và an toàn nhất?
0 Bình luận

Tính đến thời điểm hiện tại 63 tỉnh, thành phố công bố lịch tựu trường, khai giảng năm học 2021 - 202. 

Cập nhật lịch tựu trường mới nhất của của 63 tỉnh, thành
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 2 giờ trước
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Đăng Dương
Đăng Dương 2 ngày trước
Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 3 ngày trước
Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Triết lý từ chuyện tình trong phim Thiện nữ u hồn: Thiện lương mà không có sức mạnh chỉ là thứ vô dụng!

Phải xem đi xem lại đến vài lần phim "Thiện nữ u hồn", tôi mới để ý đến câu nói: "Thiện lương mà không sức mạnh chỉ là thứ vô dụng".

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Người xưa dặn: Đặt 1 trong 5 vật ở cửa ra vào, gia đình bình an, phú quý kéo đến

Người xưa rất coi trọng phong thủy nhà ở, vì thế đã khuyên hậu thế đặt 5 vật này ở cửa ra vào để đón bình an, phú quý. Đó là những thứ gì?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Con có về không? - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhà hàng xóm tưng bừng làm cỗ đón con trai, con gái về chơi dịp lễ. Mẹ sốt ruột cứ ra ngõ ngóng chờ, lòng cứ tự hỏi, không biết con có về không?

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Cổ nhân dạy: 'Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt'

"Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt" - triết lý sâu xa của cổ nhân, ai hiểu được thì giàu sang phú quý kề cận. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
 Mẹ muốn tái hôn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ngày mẹ còn trẻ, phơi phới thanh xuân sao không lấy chồng. Giờ đầu hai thứ tóc lại đột ngột muốn tái hôn?

Hải An
Hải An 02/05
Người xưa nói: Gia phong tốt vượng ba đời

"Gia phong tốt vượng ba đời" - chỉ cần duy trì 2 thói quen này, cuộc sống sẽ ngày càng thịnh vượng. 

Mẹ chồng nàng dâu – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Vợ chồng tôi kết hôn đã hơn một năm, nhưng mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu không những không cải thiện mà còn xấu đi theo thời gian khiến tôi mệt mỏi vô cùng.

PC Right 1 GIF
Đề xuất