Vừa ôm con vừa gánh cả thế giới - Câu chuyện nhân văn

Phía sau bức ảnh người phụ nữ tay phải ôm đứa trẻ sơ sinh, tay xách balo, sau lưng cõng bao tải khổng lồ là cả một câu chuyện đáng suy ngẫm.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Người phụ nữ đang vội vã bắt chuyến tàu ở ga Nam Xương, tỉnh Giang Tây về quê dịp Tết. Nhìn thấy cảnh tượng này, Chu Khả, phóng viên của Tân Hoa Xã đã rất kinh ngạc, vội chụp ngay và đặt tên cho bức ảnh là "Con, mẹ đưa con về nhà". Nhờ bức ảnh mà Chu đã đạt giải Vàng trong một cuộc thi về nhiếp ảnh.

Thời điểm đó, nhiều người Trung Quốc khi xem được bức ảnh này đã gọi người phụ nữ trong ảnh là "Người mẹ vừa ôm con vừa gánh cả thế giới".

Trong nhiều năm, bức ảnh liên tục được lan truyền trên mạng xã hội Trung Quốc mỗi khi Tết đến. Nhiều người đặt câu hỏi không biết người phụ nữ này là ai, hoàn cảnh như thế nào và đứa trẻ trên tay đã trưởng thành ra sao. Sau nhiều năm tìm kiếm, trước Tết Nguyên đán 2021, phóng viên Chu Khả mới gặp lại người phụ nữ này.

Tên của cô là Ba Mộc Ngọc Bố Mộc, người dân tộc Di sống ở huyện Việt Tây, thuộc Châu tự trị dân tộc Di Lương Sơn, tỉnh Tứ Xuyên. Bức ảnh được chụp khi người mẹ 21 tuổi vừa kết thúc chuỗi ngày làm việc ở Nam Xương để bắt chuyến tàu về quê.

vua-om-con-vua-ganh-ca-the-gioi-cau-chuyen-nhan-van-0
Bức ảnh "Con, mẹ đưa con về nhà" của phóng viên Chu Khả chụp năm 2010 gây xúc động với người dân Trung Quốc

Ba Mộc nhớ rõ là sáng sớm hôm đó cô đưa con gái vài tháng tuổi đến ga Nam Xương rồi bắt chuyến tàu hai ngày một đêm đến Thành Đô. Tại đây cô chi 15 tệ để hai mẹ con qua đêm tại một nhà nghỉ, sau đó bắt tiếp chuyến tàu 14 tiếng đến huyện Việt Tây và trở về nhà khi trời đã khuya. Chuyến đi này, Ba Mộc mất ba ngày hai đêm. Hành lý người phụ nữ vác trên lưng gồm chăn bông, quần áo, mì ăn liền và tã lót cho con.

"Người đi đường thấy tôi vác hành lý cồng kềnh nên thương cảm, đã giúp đỡ rất nhiều", người mẹ nhớ lại.

Ba Mộc chưa từng đến trường, không biết chữ và cũng không biết nói tiếng phổ thông. Giống như nhiều phụ nữ dân tộc mình, lớn lên cô chỉ quẩn quanh với công việc cắt cỏ, chăn gia súc. 18 tuổi Ba Mộc lấy chồng, cũng là người nghèo trong thôn. Năm 21 tuổi, Ba Mộc đã có hai người con. Thời điểm này, vợ chồng cô quyết định rời núi tới thành phố làm việc.

Họ để con gái lớn ở nhà, mang theo con gái mới sinh đến thành phố. Hai vợ chồng sau đó tìm được công việc bốc vác tại một xưởng gạch ở Nam Xương, mỗi tháng kiếm được 500-600 tệ. Dù thu nhập không nhiều nhưng vẫn tốt hơn làm ruộng ở nhà.

Mỗi khi đi làm, Ba Mộc thường địu con trên lưng. Nắng mưa đều đi làm cùng mẹ nên cô bé đổ bệnh rồi ốm nặng. Không biết tiếng phổ thông, cũng không đủ tiền trả viện phí, Ba Mộc bàn với chồng đưa con về nhà trước, còn anh cố làm thêm vài ngày để có tiền tiêu Tết.

Thời điểm phóng viên Chu Khả chụp ảnh chính là lúc Ba Mộc đưa con gái thứ hai về nhà. Vì bệnh nặng, cô bé sau đó đã qua đời.

vua-om-con-vua-ganh-ca-the-gioi-cau-chuyen-nhan-van
Phóng viên Chu Khả gặp lại gia đình Ba Mộc năm 2024

Cái chết của con gái trở thành cú sốc với người phụ nữ này. Cô luôn tự trách mình vì ham việc mà để con ốm, rồi chậm trễ chữa trị. Năm 2011, Ba Mộc sinh con thứ ba nhưng đứa bé cũng qua đời sau đó 10 ngày.

Hai con lần lượt qua đời khiến người mẹ trầm cảm, thường tự nhốt mình trong phòng vì cho rằng bị trời trừng phạt. Đã có thời điểm, Ba Mộc muốn được giải thoát nhưng nghĩ thương con gái lớn nên vực lại tinh thần. Để thoát khỏi sự ám ảnh bởi những đứa trẻ cũng như sự nghèo đói, cô bàn với chồng tiếp tục tìm đường ra thành phố làm việc.

"Dù nghèo khó hay bất hạnh, chúng ta vẫn phải dũng cảm tiến lên phía trước", Ba Mộc động viên chồng.

Thời điểm này, địa phương nơi họ ở phát động chương trình xóa đói giảm nghèo từ cây thuốc lá, cây ăn quả và một số cây trồng khác. Cán bộ tới từng nhà giải thích cho người dân hiểu cách kiếm tiền tại chính quê hương. Hai vợ chồng Ba Mộc vì thế hủy kế hoạch tới thành phố, lên ủy ban học kiến thức.

Trong năm đầu tiên vì chưa có kinh nghiệm nên họ chỉ kiếm được 5.000 tệ. Dẫu vậy đây vẫn là số tiền lớn với một gia đình quanh năm nghèo đói. Những năm tiếp theo, người phụ nữ này lần lượt sinh ba con, một trai, hai gái.

Năm 2018, được sự giúp đỡ của chính quyền cũng như từ tiền tiết kiệm, vợ chồng Ba Mộc xây được một ngôi nhà ba phòng ngủ. Gia đình cũng không phải lo chạy ăn từng bữa như trước.

Hai năm sau, thu nhập hàng năm của gia đình này đã đạt 100.000 tệ, diện tích trồng cây cũng tăng gấp ba. Để tăng thêm thu nhập, vợ chồng Ba Mộc tận dụng thời gian nông nhàn ra ngoài làm việc. Cuộc sống của họ vì thế được cải thiện đáng kể, con cái được đi học, không mù chữ như bố mẹ.

Năm 2021, lần đầu gặp phóng viên Chu Khả và kể câu chuyện đời mình, Ba Mộc khẳng định: "Theo thời gian, chúng ta tốt hơn mỗi ngày".

Trước Tết Nguyên đán 2024, phóng viên Chu Khả một lần nữa lại đến thăm gia đình Ba Mộc. Lúc này hai vợ chồng vừa trở về từ thành phố, sau một thời gian làm công nhân lắp ráp tại một nhà máy điện tử. Ba Mộc quyết định, lần này họ sẽ ở nhà để mở rộng diện tích sản xuất nông nghiệp.

"Tôi đã có ước mơ cho các con vào đại học, điều trước đây không bao giờ dám nghĩ tới", người mẹ bốn con nói.

(Theo Xinhua, sohu)

Xem thêm: Mẹ là người tốt nhất trên đời - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Hùng hiện là trưởng phòng kinh doanh của một công ty lớn ở Hà Nội. Anh chuẩn bị làm đám cưới với Mai, cô bạn gái từ hồi đại học. 

Cha dượng tuyệt vời - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Tại làng nọ có một gia đình nghèo khó. Nhà có bốn người: hai vợ chồng, hai đứa con trai nhỏ tuổi và ông bố chồng đã già. 

Cha nhớ mang sọt về - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Tiếng pháo giao thừa, tiếng hò reo đã dần ngớt, trong căn phòng lung linh ánh sáng, trên bàn tiệc tinh tươm, tôi bất chợt nhớ về quê hương yêu dấu, nhớ về mẹ, nhưng mẹ chỉ còn là một miền ký ức xa xôi.

Nụ cười truân chuyên của mẹ - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Đăng Dương
Đăng Dương 15 giờ trước
Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 ngày trước
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất