"Vì sao chai coca của tôi đắt hơn" - Câu chuyện đáng suy ngẫm
Sống ở đời có ngàn vạn câu hỏi vì sao được chúng ta đặt ra. Nhưng bạn ạ, trên đường nhân sinh, nhất định phải cố gắng để hoàn thiện bản thân thì mới trả lời được hết những câu hỏi vì sao.

Nửa đêm, tôi nhận được cuộc gọi từ một người bạn ở xa và nghe cô ấy kể về trải nghiệm không vui gần đây của mình.
Làm việc với những người bạn của tôi trong nhiều năm, tôi hiểu rõ hơn về tính cách của nhau. Bạn tôi lớn tuổi hơn tôi, làm việc rất chăm chỉ và thường thức khuya ở chỗ làm. Theo thời gian và sự nỗ lực cố gắng, cô ấy đã trở nên có danh tiếng trong lĩnh vực của mình. Sau đó, do chuyển công tác, tôi rời thành phố nơi tôi đã sống nhiều năm. Nhưng tôi biết rằng bạn tôi vẫn còn vài năm nữa mới nghỉ hưu và sự nghiệp của cô ấy sẽ tiếp tục thăng hoa.
Qua cuộc nói chuyện, tôi cảm nhận được bạn tôi đang rất chán nản. Cô ấy nói rằng sự nghiệp của cô ấy có thể đã đạt đến đỉnh cao. Cách đây một thời gian, cô ấy đã nộp đơn xin thăng chức lần cuối trước khi nghỉ hưu, lần thăng chức này sẽ quyết định số tiền tài trợ của cô ấy và ảnh hưởng đến công việc của cô ấy trong những năm tiếp theo. Theo tình hình nội bộ của đơn vị, cô không có đối thủ cạnh tranh. Xét về mọi phương diện, đơn xin thăng chức lần này của bạn tôi đều rất triển vọng.

Tuy nhiên thật bất ngờ, một ngày trước hạn nộp đơn, một đồng nghiệp trẻ từ bộ phận khác bất ngờ ứng tuyển vào vị trí tương tự. Chuyên môn của cậu ấy khác với chuyên môn của bạn tôi, bởi vậy rất khó để nói ai là người vượt trội hơn nếu đặt cùng chỗ để so sánh..
Không biết là có ai âm thầm thúc đẩy hay không mà kết quả cuối cùng là đơn của cậu đồng nghiệp trẻ đã thành công, còn của bạn tôi thì bị loại. Mặc dù kinh nghiệm nhiều năm mài giũa ở nơi làm việc cho phép cô ấy mỉm cười và nhận được những lời chúc phúc… vậy mà giờ đây cô ấy không thể kìm được nỗi đau trong lòng. Cô ấy tự nhủ lòng mình phải buông xuống, nhưng không thể làm được, vì vậy đã gọi điện cho tôi để giãi bày vào lúc đêm khuya.
Bạn tôi nhìn lại sự nghiệp của mình, và lấy việc mua một lon coca để so sánh. Cô ấy nói rằng với một lon coca có giá hai đồng, cô ấy phải trả từ ba đến năm đồng để mua, trong khi những người khác có thể dễ dàng mua nó với giá chỉ 1.5 đồng. Tôi biết ý của bạn tôi, để có được từng chút thu hoạch trong những năm qua, cô ấy đã phải nỗ lực gấp nhiều lần so với người khác. Vì vậy, câu hỏi của cô ấy là: “Tại sao chai coca của tôi đắt hơn của người khác?”.
Trong quá trình nghe bạn tôi chia sẻ, tôi cũng suy ngẫm về bản thân mình. Thật vậy, có rất nhiều điều khiến chúng ta cảm thấy bất công, bởi vì chúng ta phải trả giá nhiều hơn mới có được những thứ mà người khác dễ dàng có được. Nhưng mà, sự thật có thể không hề đơn giản như vẻ bề ngoài, được và mất cũng không dễ dàng phân định. Và dù thế nào đi nữa, những được và mất nhất thời trong cuộc sống đều không đáng để chúng ta phải bận tâm.
Vì vậy, tôi khuyên bạn tôi, đồng thời cũng động viên chính mình rằng: Đừng lo lắng về những được mất trước mắt, cần phải có cái nhìn thoáng đãng và xa xôi hơn. Trên con đường nhân sinh, nhất định còn có những điều mà mắt thường của chúng ta không thể nào nhìn thấy được. Bởi vậy, bản thân chúng ta làm tốt, cố gắng hết mức để làm, như vậy là đủ rồi.
Việc chúng ta mua chai coca đắt hơn, kỳ thực cũng không sao cả, bởi vì chúng ta mua đắt hơn, trả giá nhiều hơn, chúng ta sẽ trân trọng nó hơn. Nếu như lấy được một chai coca rẻ tiền, chúng ta có thể dốc cạn chai một hơi uống hết, nhưng với chai coca đắt hơn, có lẽ chúng ta sẽ thưởng thức một cách từ từ. Đây không phải là mất đi, mà chính là nhận được.
Xem thêm: Phong thủy tốt nhất đời người chính là tâm - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
Đọc thêm
"Chúng ta không có nhiều cơ hội lớn để giúp đỡ người khác, nhưng những cơ hội nhỏ để giúp đỡ mọi người thì xuất hiện quanh ta mỗi ngày".
“Chiếc nệm bị gởi muộn” là câu chuyện ngắn cảm động, nhắc nhở mọi người về tầm quan trọng và trách nhiệm của việc kinh doanh giữ chữ tín.
Cuộc giải cứu các cầu thủ nhí Thái Lan vào năm 2018 là một câu chuyện nhân văn về tình người, tình đoàn kết, không phân biệt sắc tộc, giới tính, quốc tịch...
Bài mới

Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư