Câu chuyện "vì con" - Bố sẽ không tìm ai về làm mẹ kế của con, vì bố lo con sẽ tổn thương
Con ở với bố. Bố hứa với con “Bố sẽ không tìm người nào về nhà, làm mẹ kế của con, vì bố lo con sẽ phải chịu tổn thương!…”

Mẹ con cũng rời đi rồi. Trước khi đi, mẹ ôm chặt con khóc không ngừng, liên tục nói:” Mẹ xin lỗi con…!” Mẹ còn nói “Con đợi mẹ nhé, đến khi nào mẹ đủ khả năng nuôi con đến lớn, Mẹ sẽ quay lại dẫn con đi cùng…!”
Một thời gian sau, bố con yêu người khác rồi! Bố dẫn con đi gặp dì ấy, dì đối xử rất tốt với con, dì còn đảm bảo sẽ chăm sóc con, quan tâm con, không để con có chút cảm giác tủi thân nào. Rất nhanh, bố với dì kết hôn.
Rất nhanh, bố và dì sinh một em bé. Bố bảo con nhường hết đồ chơi cho em bé nhé, rồi sau này bố mua cho con đồ chơi khác…! Nhưng sau đó, bố lại quên mất, bố không mua cho con món đồ chơi nào nữa.
Bố đã phải xếp hàng rất lâu để mua món bánh mà em bé thích ăn, còn món con thích bố nói “Bố bận lắm, hôm nào rảnh bố mua cho con sau nhé!”
Em bé lớn rồi, một hôm em chạy đến nói với con, mẹ em dẫn em đi ăn kem ngon lắm, nhưng dặn em không được nói cho con biết. Đi công viên chơi, một bên bố nắm tay em, một bên bố nắm tay dì, còn con đi ở phía sau…
Sinh nhật em, bố nghỉ hẳn một ngày để dẫn em đi chơi, còn đi ăn rất nhiều món ngon nữa, thêm cả một đống đồ chơi mới. Con thì không có… Sắp nghỉ hè, bố bảo năm nay cả nhà mình đi du lịch nhé.

Con cứ háo hức mãi, chỉ mong hè ơi đến thật nhanh. Con muốn đi biển, muốn ăn hải sản, ngắm mặt trời lặn ở biển, con đã chuẩn bị rất nhiều quần áo thật đẹp để đi chơi mấy hôm liền. Nhưng cuối cùng, con vẫn không đi, vì bố nói con chuẩn bị thi lên cấp rồi, phải ở nhà ôn thi…!
Bố, dì và em đi du lịch rồi, một mình con ở nhà ăn mì tôm hoặc thức ăn dì chuẩn bị từ trước… Con và em cãi nhau, em chạy về phía dì, bố đứng trước mặt con, bảo con xin lỗi em đi, nhưng do em làm rách cuốn sổ của con mà.
Em khóc càng to hơn, bố mắng con càng lớn, giận dữ nói với con phải xin lỗi em ngay, đột nhiên con nghĩ, phải chăng bố đã thành bố của người khác rồi, vậy bố của con đâu rồi?!..
Bảy năm sau , cuối cùng mẹ cũng đã quay trở về thăm con. Con muốn đi cùng mẹ, rời khỏi đây.. nhưng mẹ không đồng ý.
Hóa ra, mẹ cũng đã kết hôn cùng một người khác, cũng đã sinh một em bé nữa, cũng trở thành mẹ của người khác mất rồi…!
Con mong sao con nhanh lớn khôn..! Con sẽ tự đi tìm cuộc đời riêng cho con…!
Xem thêm: Sau lưng mỗi công dân là Tổ quốc - Câu chuyện đầy tính giáo dục
Đọc thêm
“Điều con học được là, đừng quan tâm đến ánh mắt của người khác, hãy sống thật tốt và đi theo con đường riêng của mình...".
Khi ta buông bỏ được thị ρhi chăm chú làm công việc của mình thật tốt và đừng để ý đến những lời nói xung quanh thì thành công sẽ nhanh chóng được đền đáρ xứng đáng!
Biết đủ là đủ, cầu cho đủ thì bao giờ mới đủ ? Biết nhàn là nhàn, đợi cho nhàn thì bao giờ mới nhàn…
Bài mới

Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư