Tân sinh viên mắc bệnh K và bài tập không thời hạn cuối cùng: Hãy sống thật hạnh phúc
Ở tuổi 17 tươi đẹp nhất, Phạm Khôi Nguyên phát hiện mình bị ung thư máu. Lúc ấy, bao dự định, ước mơ của chàng trai trẻ tuổi bỗng khép lại.
Năm 18 tuổi, Phạm Khôi Nguyên đỗ vào trường Đại học Phenikaa. Thế nhưng, không phải ai cũng biết, cậu tân sinh viên ấy đang mang trong mình một căn bệnh hiểm nghèo khó chữa, không biết mình còn sống được bao lâu nữa. Vừa bước vào lớp 12, Nguyên phát hiện mình mắc căn bệnh ung thư máu quái ác. Chàng trai ở độ tuổi tươi đẹp nhất bỗng cảm thấy như "mất đi tất cả".
Choáng váng khi biết mình mắc bệnh hiểm nghèo
Nguyên tâm sự: "Theo mọi người đánh giá, mình là một người vui vẻ, hòa đồng, luôn muốn mang niềm vui tới cho mọi người. Mình có tính cách hướng ngoại. Nếu cho mình chọn một nơi thư giãn, mình sẽ không thích chỗ quá yên tĩnh. Trên hết, mình xin tự nhận là một thanh niên có cá tính rất... bản lĩnh.
Gia đình mình có hai anh em, mình là con cả. Bố mẹ mình đều là cán bộ công chức nhà nước nên từ nhỏ hai anh em mình không phải quá lo về vấn đề học tập... Đùng một cái, cuộc đời mình rẽ sang ngang sau xét nghiệm ung thư".
Tháng 10/2020, Nguyên được chẩn đoán mắc ung thư sau khi cấp cứu ở Viện Huyết học Truyền máu Trương ương. Ban đầu, bố mẹ cậu giấu không để cậu biết, nhưng rồi họ đành chấp nhận sự thật. Nguyên cũng không tin vào tai mình, thậm chí còn tưởng là bố mẹ đang đùa. Thế nhưng, thấy mẹ cầm tay mình nói không nên lời, Nguyên thầm nghĩ: "Vậy là hết, mình thật sự bị ung thư rồi. Chuyện gì đang xảy ra vậy. Bình tĩnh, không được khóc, không được khóc".
Mới 17 tuổi, Nguyên đã bị ung thư máu, cấp dòng tủy thể M3. Nghe tin, 10x vô cùng choáng váng, thẫn thờ bước ra khỏi phòng bệnh, trong đầu nảy ra hàng trăm câu hỏi.
Còn nhiều điều hối tiếc vì chưa thể làm
Khôi Nguyên cho biết, rất nhiều thói quen mà cậu đã làm, cũng như nhiều bạn trẻ ở độ tuổi này đang làm đều đang tiệm cận tới ung thư. Chẳng hạn thức khuya, sử dụng điện thoại và các thiết bị điện tử, công nghệ quá nhiều, đặc biệt là sử dụng về đêm, lười vận động, ăn quá nhiều thức ăn chế biến sẵn tràn lan trên thị trường hoặc ăn không đủ bữa,...
10x chia sẻ cậu vốn là người sống khá lành mạnh, lại thường xuyên chơi thể thao nhưng vẫn không tránh khỏi căn bệnh này. Bởi thế, dù có sức khỏe tốt ta vẫn không thể chủ quan chút nào.
Còn rất trẻ, Nguyên còn biết bao nhiêu dự định, ước mơ. Cậu còn chưa học đại học, đừng nói tới việc tốt nghiệp hay khoác áo cử nhân. Thật lòng, Nguyên không biết mình còn có thể sống được bao lâu nữa, và cậu còn có biết bao nhiêu điều tiếc nuối. Trước kia 10x thường nghĩ, không biết ông bà, bố mẹ còn sống được 30 hay 50 năm nữa, như vậy số lần gặp họ sẽ thưa thớt dần. Cậu không thể tưởng tượng được rằng, có một ngày mọi người lại làm điều đó ngược lại với chính cậu.
Phạm Khôi Nguyên tâm sự: "Điều tiếc nuối nhất có lẽ là mình vẫn muốn dành thật nhiều thời gian hơn để tham gia các hoạt động tình nguyện cho cộng đồng. Dĩ nhiên, ở giây phút sinh tử, mình tiếc nuối vì còn quá nhiều điều chưa thực hiện được. Mình muốn đi chơi với bố mẹ nhiều hơn nữa, bởi với mình gia đình là quan trọng nhất".
Quyết tâm sống trọn vẹn tới phút giây cuối cùng
Kể từ khi truyền hóa chất điều trị, Khôi Nguyên phải chịu rất nhiều tác dụng phụ. Đó cũng là lúc cậu cảm nhận cái chết cận kề, hóa chất khiến cậu lả đi, thiếp dần. Việc điều trị rất đau đớn và mệt mỏi, có những hôm 10x mất ngủ, chẳng còn đủ sức để kêu.
Thế nhưng, Nguyên luôn ghi nhớ câu nói của một người bạn rằng: "Mọi bệnh nhân ung thư đều lạc quan cho đến khi họ đứng trước cái chết". Tự nhủ lòng mình, cậu quả quyết mình sẽ không ra đi một cách vô ích. Ngay cả khi cơ thể đau thắt, liên tục buồn nôn, Nguyên vẫn cố gắng ăn để có sức điều trị, khỏe mạnh để sống sót.
10x chia sẻ: "Bạn cứ tưởng tượng một cơ thể vừa buốt tủy lưng, vừa đau đầu, đau bụng, buồn nôn, táo bón, sưng lợi, mọc răng số 8 phải ngồi ăn cơm sẽ như thế nào. Cảnh tượng đó đã diễn ra suốt gần một năm trong sự chống chọi giành giật sự sống. Đã có những ngày ngồi lặng lẽ bên ô cửa sổ của bệnh viện, cầm viên thuốc giảm đau trong tay, mồ hôi toát ra nhễ nhại sau một ngày vật lộn, mình thầm cầu xin ông trời được giải thoát!"
Thế nhưng đến bây giờ, tân sinh viên trẻ tuổi vẫn vô cùng lạc quan. Cậu chỉ buồn bã đúng 1 ngày, sau 10 phút khóc thật to thì gọi bố mẹ đi ăn cơm. Thấy vậy, bố của Nguyên vừa ăn vừa đỏ mắt nói: "Ăn đi con, con của bố mạnh mẽ mà, kệ nó, không sao cả". Nhờ có gia đình tuyệt vời luôn ở bên, Khôi Nguyên như được tiếp thêm sức mạnh.
Chàng trai trẻ tuổi ấy tự nhủ, ung thư không phải là dấu chấm hết. Ta bị bệnh vì đã không yêu thương và trân trọng cơ thể mình. Nếu ta biết nâng niu, bảo vệ nó, sẽ có ngày ta được giải thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Nguyên tâm sự: "Mình vẫn còn nhiều ước mơ dang dở, vẫn chưa làm được gì cho bố mẹ. Mình không biết mình sẽ sống được bao lâu nữa, nhưng với mình giờ đây, bài tập cuối cùng không có thời hạn: Hãy sống thật hạnh phúc".
Theo bài tâm sự của Phạm Khôi Nguyên
Xem thêm: Nghị lực phi thường của cậu bé 'chim cánh cụt' vẽ ước mơ bằng đôi chân diệu kỳ
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận