Vì sao người xưa dặn "bảy giờ không chôn cha, tám giờ không chôn mẹ"?
Có thể đã không ít lần bạn từng nghe câu "bảy giờ không chôn cha, tám giờ không chôn mẹ", nhưng ý nghĩa thật sự là gì thì không phải ai cũng biết.

Từ xưa đến nay, các cụ ta luôn có những câu nói đầy ý nghĩa và thâm sâu. Nó không chỉ chứa đựng những bài học nhân sinh mà còn là những kiến thức đời thường được đúc rút qua nhiều thế hệ. Có một câu thế này: "Bảy giờ không chôn cha, tám giờ không chôn mẹ", ý nghĩa là gì?
Ở trên đời này, có 2 việc trọng đại, chính là sinh ra và mất đi, hay còn gọi là sự sống và cái chết. Khi cha mẹ già đi và qua đời, người thân cũng sẽ tổ chức tang lễ đàng hoàng nhất cho họ để họ có thể ra đi một cách trang nghiêm.
Tuy nhiên, ngày xưa việc tổ chức tang lễ là việc vô cùng long trọng, vì thế bạn không thể làm tùy tiện mà phải tính toán trước thời gian, ngày chôn cất.Người xưa quan niệm, nếu không xem giờ, mai táng vào giờ kỵ rất có thể sẽ gây ra hậu quả cho gia đình, gây ra sự bất hạnh hay xui xẻo. Vì thế mới có câu: "Bảy giờ không chôn cha, tám giờ không chôn mẹ".
Câu nói này có nguồn gốc và liên quan nhiều đến thuyết Âm Dương và Ngũ Hành.

“Bảy giờ không chôn cha, tám giờ không chôn mẹ.” “Bảy” và “tám” được hiểu là ngày tháng. Theo quan niệm của người xưa, những ngày kết thúc bằng bảy và tám, ví dụ ngày bảy, mười bảy, hai mươi bảy, hai mươi tám… mỗi tháng là những ngày kiêng kỵ. Khi chôn cất buộc phải tránh những ngày này. Người xưa nói rằng, vạn vật trên đời đều có âm dương, nam nữ tượng trưng cho âm cũng vậy.
Trong đó, họ cho rằng đàn ông thuộc về Dương nên Dương khí trong cơ thể đàn ông đặc biệt nặng nề, ngày có số bảy thường được coi là ngày Dương Kỳ tương đối mạnh. Nếu người người đàn ông trụ cột trong gia đình qua đời thì Dương Kỳ quá mạnh sẽ phá vỡ sự cân bằng âm dương.
Phụ nữ thuộc về Âm. Nếu chôn người phụ nữ vào những ngày này, năng lượng Âm sẽ quá mạnh, gây ảnh hưởng không tốt tới người thân, thậm chí có thể làm ảnh hưởng tới cả gia đình.
Cho tới ngày nay, những quan niệm này dường như không còn phổ biến, cũng có phần lạc hậu. Bởi lẽ ở xã hội hiện đại, việc ma chay tang lễ sẽ được thực hiện nhanh gọn với đầy đủ những lễ nghi cần thiết. Điều này là để phù hợp với những tập tục mới, đồng thời tiết kiệm thời gian, loại bỏ hủ tục rườm rà.
Xem thêm: Vì sao người xưa răn dạy "người sống quay ra, làm ma quay vào"?
Đọc thêm
Người xưa rất coi trọng việc trồng cây vì nó ảnh hưởng đến phong thủy gia đình. Theo người xưa, một số loại cây sẽ mang đến phúc lộc cho gia đình nhưng không phải ai cũng biết.
Người xưa quan niệm, nếu một người có 2 dấu hiệu này thì chứng tỏ cuộc sống của họ đang không ổn, đang trên đà xuống dốc.
Người xưa vô cùng coi trọng yếu tố phong thủy, bởi họ tin rằng nó ảnh hưởng đến vận mệnh cả gia đình. Vì thế mới có câu "9 trong số 10 gia đình giàu có thường sống gần 6 nơi này".
Bài mới

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.