"Tấm vé lên thiên đường và người mua phép màu" - 2 câu chuyện về tình người ấm áp

Cuộc sống đôi khi chỉ với nụ cười hồn nhiên, ngây thơ của em bé cũng khiến lòng ta nhẹ nhõm và bất giác nở nụ cười theo. Để dù qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời vẫn mong giữ được tâm hồn trẻ thơ như ngày nào.

Loan Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Trong cuộc sống, sẽ có những khoảng lặng để ta suy ngẫm về những điều đã qua, những bận rộn của hiện tại và cả những việc trong tương lai.

Trưởng thành thực sự là khi ta nhận ra cuộc đời đâu chỉ biết "nhận lại" mà còn là "cho đi". Những câu chuyện của những đứa trẻ với những niềm tin thuần khiết, ngây thơ và đơn giản như thế mà chạm vào trái tim chúng ta với những dư vị không thể nào quên.

Câu chuyện 1: Mất bao nhiêu ngày để lên đến thiên đường?

Một buổi sáng trời se lạnh, tôi ghé vào nhà hàng nổi tiếng với món bánh Gyoza nướng gọi 5 chiếc bánh và bát canh chua cay nóng hổi.

Thời điểm này, đa số khách đã ra về, trong cửa hàng chỉ còn lại mình tôi. Người quản lý cửa hàng, cuối cùng cũng được rảnh rỗi, nói chuyện với nhân viên đang gói bánh trong khi cho bánh vào nước nóng.

"Chuyện nghỉ Tết dương lịch, hãy nộp giấy đăng ký ngày nào sẽ nghỉ nhé".

"Tôi có thể nghỉ các ngày liên tục được không?", một nhân viên hỏi

"Ừ, không sao cả".

"Có thể nghỉ bao nhiêu ngày ạ?".

Quản lý cửa hàng đưa ra quyết định: "Cửa hàng chúng ta là cửa hàng dịch vụ, tập trung vào các ngày nghỉ nên dù là ngày lễ vẫn phải đảm bảo nhân sự. Vì thế, ai nhà xa sẽ được nghỉ nhiều hơn".

"Quản lý, tôi sống ở Đài Trung, tôi có thể nghỉ được bao nhiêu ngày?", một nhân viên hỏi.

"Tôi sẽ cho anh hai ngày".

Các nhân viên khác lần lượt nói:

"Tôi sống ở Đài Bắc".

"Quê của tôi ở Nghi Lan".

"Tôi đến từ Trung Quốc đại lục, vì kết hôn…".

Những lời nói của họ nghe có vẻ nửa thật nửa đùa, khiến không khí vô cùng sôi động.

"Quản lý, lên Thiên đường thì cần bao nhiêu ngày ạ?". Đó là câu nói của một bé gái khoảng 10 tuổi ngồi trong góc phòng. Đôi mắt cô bé đỏ hoe.

Bỗng nhiên không gian trong cửa hàng trở nên yên lặng. Cô bé đến cửa hàng làm thêm để lấy tiền đóng học phí. Quản lý không biết phải trả lời cô bé thế nào.

"Tại sao cháu lại hỏi như vậy?".

"Ba và mẹ cháu bị tai nạ̣n xe hơi cách đây nửa năm trên đường đi xe đạp đến nhà máy để làm việc. Bà nội nói rằng cha mẹ cháu đã lên Thiên đường".

Quản lý cửa hàng an ủi cô bé: "Vé lên Thiên đường rất đắt, để mua được vé đó thì cháu phải học hành chăm chỉ và tiết kiệm nhiều hơn nữa. Trong năm mới này, cháu hãy đến cửa hàng và giúp chú công việc gói bánh nhé. Chú sẽ trả cho cháu tiền lương gấp 10 lần những ngày làm bình thường nhé".

Tấm vé lên Thiên đường chưa biết có thể mua được hay không? Nhưng qua câu chuyện trên, ta cảm nhận được tình người hiện hữu tại cửa hàng này.

Câu chuyện 2: Người mua phép màu

Cha và mẹ nói rằng em trai của cô bé bị bệnh rất nặng. Cô bé không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy em khóc rất nhiều.

Cô bé vươn vai, nhìn ngắm đứa em trai đang quấn khăn nằm trong nôi. Mùi thuốc thoang thoảng bay ra từ chiếc bàn bên cạnh. Nhẹ nhàng xoa xoa em trai, cô bé nói: "Đừng khóc, đừng khóc nữa nhé".

Cậu em trai bé bỏng ngay lập tức ngừng khóc và nhìn cô bé với đôi mắt ngấn lệ.

tam-ve-len-thien-duong-va-nguoi-mua-phep-mau-cau-chuyen-y-nghia-1

Cô bé kéo bàn tay nhỏ bé của em trai mình nhìn những ngón tay mềm mại mũm mĩm. Em trai với những ngón tay ướt đẫm mồ hôi bắt lấy một ngón tay cô bé như cầu cứu. Cô bé siết chặt ngón tay của em mình, an ủi cậu em.

Ở phòng bên cạnh, lúc này bố mẹ đang trao đổi với nhau. Cô bé mới chỉ 6 tuổi, nhưng cô biết rằng bố mẹ cô đang kìm nén giọng và nói về một điều gì đó quan trọng. Lo lắng, cô bé nhẹ nhàng hôn em trai của mình và nhón chân bước khẽ đến trước cửa phòng để bố mẹ không nhận ra.

"Chi phí phẫu thuật cao quá, chúng ta không thể trả. Thậm chí chúng ta không thể thanh toán hóa đơn cho những ngày gần đây", bố cô bé thì thầm.

Mẹ cô bé lẩm bẩm: "Thật sự không còn cách nào nữa. Bây giờ chỉ có thể dựa vào phép màu mà thôi".

Trong đầu cô bé hiện lên suy nghĩ: "Phép màu là cái gì nhỉ? Mình có thể có được nó ở đâu?". Cô bé băn khoăn không hiểu tại sao biết "phép màu" có thể chữa khỏi bệnh cho em trai mà bố mẹ lại không đi tìm.

Với suy nghĩ sẽ tìm mua một "phép màu" cho em trai được khỏe mạnh, cô bé lấy 1 nhân dân tệ từ con heo đất trong phòng của mình rồi vội vã chạy đến siêu thị ở gần nhà.

Ở bên trong siêu thị, một hàng dài người đang xếp hàng trước quầy thu ngân. Một nhân viên bán hàng nở nụ cười hỏi thăm bé: "Con muốn tìm gì vậy? Cô có thể giúp gì cho con?".

"Con muốn mua một 'phép màu' ạ…".

"… Con đang tìm cái gì cơ?".

"Dạ… Em trai con đang bị bệnh rất nặng, nên con muốn mua 'phép màu' cho em ấy".

Nhân viên bán hàng hỏi mọi người trong siêu thị: "Ai đó làm ơn hãy giúp em bé. Em bé muốn mua một 'phép màu' nhưng…".

Lúc này, một quý ông ăn mặc rất sang trọng bước đến: "Em trai của con cần phép màu gì?".

"Con không rõ lắm. Nhưng bố mẹ con nói rằng vì em trai con bệnh rất nặng nên cần phải phẫu thuật".

Người đàn ông cúi xuống và lại gần cô bé hơn: "Con có bao nhiêu tiền?".

"Con có 1 nhân dân tệ".

Người đàn ông nhận 1 nhân dân tệ từ tay cô bé và nói: "Số tiền này đủ mua một phép màu. Vậy chúng ta hãy đi gặp em trai con xem đây có phải là phép màu mà em trai con cần không nhé".

Vài tháng sau đó, khi cô bé đang ngắm nhìn em trai mình nằm trong nôi, bố mẹ nói chuyện với một quý ông sang trọng. Đây là một nhà giải phẫu thần kinh nổi tiếng.

Mẹ cô bé nói: "Thưa bác sĩ, chúng tôi vẫn chưa biết ai là người đã trả tiền phí cho ca phẫu thuật của con trai tôi. Bác sĩ đã nói rằng đó là một người ẩn danh, tốt bụng. Chắc người đó đã phải tiêu rất nhiều tiền đúng không ạ?".

Bác sỹ trong lòng thầm nghĩ: "Không phải, mà chỉ với 1 nhân dân tệ thôi. Nhưng niềm tin của cô bé đã làm tôi cảm động".

Cuộc sống thường ngày, nếu có ai đó xung quanh bạn gặp khó khăn, hãy đưa đôi tay ra để giúp đỡ họ. Cho dù đó chỉ là những điều nhỏ nhất đối với bạn, nhưng biết đâu có thể là một điều kỳ diệu cho những ai thực sự cần nó.

Xem thêm: Hãy dành thời gian để nói lời cảm ơn và đừng bao giờ tiết kiệm - Câu chuyện đầy tính nhân văn

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Có một anh chàng dắt theo một con chó ngao Tây Tạng trị giá cả bạc triệu ra ngoài đi dạo. Anh ta hễ gặp ai cũng đều đem con chó ra khoe, lại còn huênh hoang mà nói rằng: "Người nếu là không có bốn năm trăm cân sức lực thì kéo cũng không kéo nổi chú chó của tôi".

Con 'chó' trụi lông - Câu chuyện là bài học để đời cho những kẻ luôn tự cho mình là nhất
0 Bình luận

"Tư duy ngược" là cáсh suy nghĩ theo hướng ngược lại những điều và quan điểm phổ biến. Đôi khi chỉ cần thay đổi phương thức tư duy, bạn sẽ thu hoạch được những kết quả không ngờ.

5 truyện ngắn về 'tư duy ngược' nổi tiếng giúp ta mở mang được rất nhiều điều
0 Bình luận

Con cái là món quà quý giá nhất mà ông trời ban tặng cho cha mẹ, cha mẹ nào cũng rất yêu thương con cái và không muốn con gặp đau đớn hay vấp ngã.

7 câu chuyện càng ngẫm càng thấy đúng: Tình yêu của cha quyết định hạnh phúc con cái
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 27/07
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 26/07
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 25/07
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 16/07
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 14/07
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất