Người xưa nói: "Tiểu phú do nhân, đại phú do thiên"

Vì không hiểu "tiểu phú do nhân, đại phú do thiên" là gì nên chúng ta mải miết đi tìm hư vinh, nỗ lực không đúng chỗ, để rồi cứ quẩn quanh trong nghèo khó, bực bội.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Người xưa nói "tiểu phú do nhân, đại phúc do thiên", nhưng có người lại nói "đại phú nhờ vào mệnh, tiểu phú nhờ vào cần".

Hai câu này đều mang ý nghĩa, một người có thể trở thành đại phú hay không là do ông trời đã định, chúng ta không có cách nào thay đổi được. Trong đó, một người trở thành tiểu phú - người có cuộc sống khá giả thì cần phải có nỗ lực cá nhân, cần kiệm mà thành.

Tạm hiểu rằng, trong mệnh mình có cái gì thì dù hiện tại chưa như ý nhưng sau này mình cũng sẽ được hưởng mà thôi, ngược lại, trong mệnh không có thì dù có cưỡng cầu cũng vô ích. 

Ví như ai có số trung lưu, do có phước tích từ kiếp trước nên dù thế nào cũng không đến nỗi nghèo đói. Nếu họ gặp vấn đề sẽ có quý nhân phù trợ. Song bản thân dù có gắng hết sức thì cũng ở mức no đủ, không lên đến đại phú được.

nguoi-xua-noi-tieu-phu-do-nhan-dai-phu-do-thien-0

Còn số nghèo thì có thẻ dùng ý chí để cải thiện số mệnh, nhưng khi cố gắng thì hay gặp trắc trở không thuận lợi như người khác, cứ hay lận đận, không làm thì không trông chờ được giúp đỡ, cố gắng hết sức thì cũng dừng ở mức tiểu phú;.

Người có số đại phú, họ thường được đưa tới những cơ hội để không ngừng vươn lên, tiền bạc đổ về. Họ muốn ngừng làm việc cũng không được. 

Thông qua câu nói này, người xưa muốn nhắc nhở con cháu rằng: Hiện tại dù thế nào cũng không quá quan trọng, chưa giàu thì cũng đừng buồn sầu, giàu rồi cũng đừng vội kiêu căng. Dù bạn là ai cũng cứ cố sống cần kiệm, liêm chính, làm tốt việc của mình là đủ. 

Lời dặn trên cũng đề cao việc chúng ta sống cần kiệm nhằm đảm bảo cuộc sống an vui, tránh xa nghèo khó nhưng cũng phải biết điều. Trang Tử dạy, phải biết đủ để tâm thôi mệt mỏi. Vì thậm chí trường sinh bất lão hay của cải chất đầy có khi cũng là vô nghĩa. 

Sống ở đời đừng mong một phút lên tiên, phút mốt trở thành đại gia. Bởi phúc đức của ta cũng chỉ nằm trong giới hạn nào đó. Lễ ký của Khổng Tử có viết: "Dục vọng bất khả phóng túng" (Dục vọng, ham muốn không thể phóng túng) cũng là để khuyên mọi người sống biết đủ, chớ đuổi theo những dục vọng đời thường mà tự đẩy mình vào hoạn nạn.

nguoi-xua-noi-tieu-phu-do-nhan-dai-phu-do-thien-8

Mỗi cá nhân chỉ cần chăm chỉ làm lụng thì dù nhiều dù ít, chắc chắn cũng sẽ kiếm được tiền, đảm bảo cuộc sống. Tiêu ít hơn số tiền mình kiếm được (cũng chính là không sử dụng hết phước đức của mình tạo ra) thì lâu dần tích tiểu thành đại, cuộc sống no đủ.

Nhất thời ta có thể nghèo khó, nhưng sẽ không vĩnh viễn nghèo khó. Cứ chăm chỉ làm tròn phận sự, nỗ lực làm tốt mỗi việc mình đảm trách, năng lực sẽ không ngừng đề cao lên, dần gọt giũa bản thân thông qua lao động hăng say.

Một tấm gương mà chúng ta có thể thấy đó là Gia Cát Lượng cho đến chết cũng cần kiệm, những quý tộc thời ông qua đời thường chôn theo vàng bạc, đá quý nhưng trong phần mộ của ông chỉ có cỗ quan tài, quần áo ông mặc thường ngày.

Khi còn sống, Gia Cát Lượng đã để lại cho con trai ông là Gia Cát Chiêm một bức thư dạy con rằng phải lấy tĩnh tu thân, lấy cần kiệm để dưỡng đức, sống đạm bạc để trí tuệ được khai thông, ý chí được rèn giũa. Câu nói: "Lấy tĩnh tu thân, lấy cần kiệm để dưỡng đức" cho đến nay vẫn là danh ngôn quý giá được người đời truyền lại cho muôn đời sau. 

Xem thêm: “Đầu mộ có dao, con cháu khó trừ”: Ý của người xưa là gì?

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Nằm ngửa khi ngủ, ngồi dạng chân là thói con rất bình thường theo quan điểm của nhiều người. Nhưng người xưa lại không nghĩ vậy.

Người xưa dặn: 'Nằm không nằm ngửa, ngồi không dạng chân'
0 Bình luận

"Nam không thể thiếu rau hẹ, nữ không thể thiếu ngó sen" - nghĩa là, đàn ông nên ăn rau hẹ, phụ nữ nên ăn ngó sen. Nhưng vì sao các cụ lại dặn vậy?

'Nam không thể thiếu rau hẹ, nữ không thể thiếu ngó sen' - ý người xưa là gì?
0 Bình luận

Thở dài là thói quen của nhiều người, nhất là những người trưởng thành phải gánh trên vai nhiều nỗi lo cơm áo gạo tiền... Theo người xưa, thở dài là thói quen không tốt.

Vì sao người xưa nói “một tiếng thở dài hơn nghèo ba năm”?
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 16 giờ trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
Cha tôi già rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Hải An
Hải An 20/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất