“Món quà của sự thành thật”– Câu chuyện có thật khiến nhiều người suy ngẫm

“Món quà của sự thành thật” là câu chuyện có thật và cho chúng ta hiểu được một điều rằng, nếu ta không thành thật, không dám chịu trách nhiệm về hành động của mình thì ta không xứng đáng có được món quà từ người khác

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện ‘Món quà của sự thành thật”

Đây là một câu chuyện có thật, xảy ra vào một ngày mùa đông năm 1966 ở nước Mỹ.

Vì công việc và nhiều nguyên nhân khác, nên Jack đã quyết định cùng với Paul – người bạn thân của anh, đến Texas để tránh tuyết. Sau khi xe lên đường được hơn 6h đồng hồ, họ bất ngờ gặp phải một trận bão tuyết lớn. Không còn cách nào khác, cả hai quyết định tạm dừng chạy xe để tìm chỗ ngủ lại qua đêm. Và họ quyết định đỗ xe trước một nông trại. Giựt dây chuông ngoài cổng, thì họ thấy một người phụ nữ diện mạo xinh đẹp đi ra, thì ra đó là nữ chủ chân của nông trại này.

Mon-qua-cua-su-thanh-that-Cau-chuyen-co-that-khien-nhieu-nguoi-suy-ngam-1

Cả Jack và Paul trình bày lý do nhưng cả hai không chắc người phụ nữ có cho họ ngủ lại một đêm hay không? Người phụ nữ có vẻ phân vân, rồi cất lời: “Chồng tôi mới mất cách đây không lâu, nếu để hai vị ở lại trong nhà của tôi thì tôi sợ hàng xóm sẽ đàm tiếu”.

Nghe vậy, Jack liền nói: “Cô đừng lo, chúng tôi có thể ngủ trong nhà kho chứa đồ của trang trại…Ngày mai, khi mặt trời mọc chúng tôi sẽ đi ngày”.

Nữ chủ nhân nghe vậy, ngẫm nghĩ một lúc thì đồng ý với phương án này. Trước khi đóng cửa, cô liếc nhìn Paul với ánh mắt đầy ý tứ…

Sáng hôm sau, trời quang mây tạnh, hai người bạn tiếp tục lên đường. Chín tháng sau, Jack nhận được một lá thư đến từ Texas. Sau khi mở ra, anh nghĩ vài phút mới nhờ và hiểu được lá thứ đó đến từ người quả phụ ở nông trại mà anh và Paul đã ở nhờ trước đây.

Jack liền gọi điện cho Paul, nói: “Paul ơi, cậu còn nhớ người quả phụ xinh đẹp trong nông trại mà chúng ta đã ngủ nhờ trong đêm gặp bão tuyết khi đến Texas không?”

“Ừ, tôi vẫn nhớ” – Đầu dây bên kia trả lời.

“Đêm đó, cậu đã dậy và qua phòng ngủ của cô ấy đúng không?” – Jack hỏi

“Đúng…Tôi thừa nhận tôi đã làm thế” – Paul, ấp úng trả lời

“Có phải, cậu đã dùng tên và địa chỉ của tôi và không cho cô ấy biết tên thật của cậu?” – Jack tiếp tục hỏi

“Ừ, tôi đã làm vậy” – Mặt Paul đỏ gay, ngập ngừng trả lời bạn

Im lặng một lúc, Jack mới tiếp tục nói: “Cảm ơn cậu! Cô ấy vừa qua đời và để tất cả tài sản lại cho tôi. Có tất cả giấy tờ di chúc ghi kèm theo tên tôi!”

Lời bình câu chuyện “Món quà của sự thành thật”

Câu chuyện “Món quà của sự thành thật” là câu chuyện có thật và cho chúng ta hiểu được một điều rằng, nếu ta không thành thật, không dám chịu trách nhiệm về hành động của mình thì ta không xứng đáng có được món quà từ người khác. Thành thật và dối trá sẽ mang lại những giá trị khác nhau hoàn toàn.

Mon-qua-cua-su-thanh-that-Cau-chuyen-co-that-khien-nhieu-nguoi-suy-ngam-2

Cổ nhân có câu “Trung ngôn nghịch nhĩ” (lời nói thật tuy rằng khó nghe nhưng vẫn dễ chịu hơn lời nói ngọt ngào man trá). Con người ta nên sống thật với chính mình vì con người là một thể thống nhất giữa thể xác và tinh thần. Nếu không sống thật với chính mình, con người sẽ gây ra những đau khổ tai họa cho gia đình và những người xung quanh, đặc biệt là cho chính bản thân. Nếu cứ mãi mang một bộ mặt giả tạo, con người cũng không thể sống tốt và như thế không thể đem đến hạnh phúc cho những người xung quanh.

Những lời nói thành thực là chất liệu của sự thật thà chất phác không làm cho chúng ta tốn kém tiền bạc hay hao tổn sức lực. Nó đem lại nhiều ích lợi và làm cho người nghe được an ủi, khích lệ và làm cho tình thân giữa ta với người khác được thêm thắm thiết đậm đà. Món quà của sự thành thật sẽ khiến cuộc sống tốt đẹp hơn, lòng người cũng bình yên và hạnh phúc hơn.

Xem thêm: Một ly sữa - Một câu chuyện nhân văn ấm áp về tình người

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Câu chuyện “Một ly sữa” là câu chuyện có thật, và cậu bé trong câu chuyện là Tiến Sĩ Howard Kelly – một nhà vật lý lỗi lạc, người đã sáng lập khoa Ung thư trường Đại học John Hopkins năm 1895.

Một ly sữa – Câu chuyện nhân văn ấm áp về tình người
0 Bình luận

"Đôi bàn tay mẹ" - Câu chuyện tuy ngắn nhưng để lại cho mỗi người chúng ta rất nhiều cảm xúc. Liệu rằng, có bao nhiêu người trong cuộc đời này có thể nhìn thấy, cầm lấy đôi bàn tay của cha mẹ, thấu hiểu sự vất vả của họ.

Đôi bàn tay mẹ - Câu chuyện cảm động về sự hy sinh của người làm cha mẹ
0 Bình luận

Đã bao giờ ta tự hỏi, vì sao người nghèo ngày càng nghèo đi, còn kẻ giàu ngày một giàu lên? Từ câu chuyện bánh bao đổi vàng dưới đây, ta sẽ hiểu phần nào.

Câu chuyện bánh bao đổi vàng: Hé lộ nguyên do người nghèo dù cố vẫn khó đổi đời
0 Bình luận

Tin liên quan

Đã không còn Thành Thật thì Thông Minh chỉ làm hại chính mình, Sung Sướng sẽ không được dài lâu, Địa Vị chỉ là thứ giả tạo và Cạnh Tranh cũng sẽ chỉ thất bại mà thôi

“Thành Thật quan trọng đến mức nào?” – Bài học thâm thúy từ câu chuyện nhân văn
0 Bình luận

Nhiều người cho rằng, trung thực là chịu thiệt, nhất là trong kinh doanh. Thế nhưng, từ xưa các cụ đã tin rằng, thành thật tưởng chịu thiệt hóa ra hưởng lợi.

Thành thật là bí quyết kinh doanh đắt giá của người xưa: Tưởng chịu thiệt hóa ra hưởng lợi
0 Bình luận

"Đôi bàn tay mẹ" - Câu chuyện tuy ngắn nhưng để lại cho mỗi người chúng ta rất nhiều cảm xúc. Liệu rằng, có bao nhiêu người trong cuộc đời này có thể nhìn thấy, cầm lấy đôi bàn tay của cha mẹ, thấu hiểu sự vất vả của họ.

Đôi bàn tay mẹ - Câu chuyện cảm động về sự hy sinh của người làm cha mẹ
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 8 giờ trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất