Mối tình không tuổi tác không biên giới – Câu chuyện nhân văn lấy đi nước mắt của rất nhiều người

Mối tình không tuổi tác không biên giới là câu chuyện tình có thật, khiến nhiều người phải xót xa, rơi nước mắt khi đọc được.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Mối tình không tuổi tác không biên giới”

Hơn một năm trước, mối tình không tuổi tác không biên giới của nàng Lê Mai Dạ Thảo – Người phụ nữ nghèo ở Ea H’Leo, Đắk Lắk đã làm nổi sóng dư luận với chuyện tình đầy sóng gió cùng David John Robert, một công chức người Canada nghỉ hưu ở Nha Trang.

Họ quen nhau năm 2016, lúc đó cả hai đều đã chấm dứt cuộc hôn nhân trước đó 10 năm. Dù nhận ra tình cảm của David dành cho mình và các con nhưng Thảo vì không vượt qua được khoảng cách 37 tuổi nên đã lựa chọn bỏ trốn. Sự cự tuyệt của thảo đã khiến David vô cùng buồn bã, quyết định quay trở về Canada.

Tám tháng sau, khi nghe tin cô trở lại Nha Trang, Robert lại bay sang. Lần này, họ quyết tâm vượt qua những cái nhìn soi mói của mọi người để bên nhau. Cả hai quyết định đăng ký kết hôn và một đám cưới dự kiến tổ chức trong năm 2020 nhưng vì dịch nên tạm hoãn.

Một đêm tháng 7/2020, Robert xuất hiện những cơn đau ngực dồn dập, bác sĩ thông báo ông bị ung thư phổi giai đoạn hai. Robert lúc đó muốn trở về quê hương điều trị để Thảo không phải chịu khổ, nhưng trong thâm tâm Robert lại sợ những ngày cuối đời không có thảo ở bên. Và vì đại dịch khiến đường về nước trở nên khó khăn nên ông chọn ở lại Việt Nam để điều trị.

Moi-tinh-khong-tuoi-tac-khong-bien-gioi-cau-chuyen-nhan-van-2

Để động viên tinh thần người yêu, cuối tháng 10/2020 Thảo đề nghị cả 2 cạo trọc đầu cùng nhau chụp ảnh cưới. Những cung bậc hạnh phúc này người ngoài dễ hiểu, nhưng có những khổ đau không phải ai cũng tường tận. Từ một người đàn ông phong độ bệnh tật đã làm cho Robert còn da bọc xương. Thảo nghỉ việc để ở bên chăm sóc Robert. Còn Robert dù bị bệnh tật dày vò nhưng vẫn gắng gượng với bệnh tật vì người mình thương.

Giữa tháng 10/2021, bác sĩ thông báo Robert đã tới giai đoạn cuối. Biết thủ tục người nước ngoài mất ở Việt Nam rất phức tạp nên Robert muốn được mất ở quê nhà, thế là Thảo bắt đầu liên hệ với các bên để làm visa đưa chồng về nước. Cũng từ lúc bệnh chuyển sang giai đoạn cuối, Robert phải liên tục nằm viện và dùng tới morphin để chống lại những cơn đau. Cơ thể ông đã không thể dung nạp đồ ăn nữa, mặc bao nhiêu mũi tiêm, bao nhiêu thuốc bổ, Robert vẫn cứ yếu đi trong vô vọng. Ông không còn đi lại được, mọi sinh hoạt chỉ trông chờ vào Thảo. Áy náy khi nhìn thấy cảnh đó, Robert có lần nói: “Nếu biết bệnh thế này anh sẽ không cưới em”

Ngày 22/12/2021, hai vợ chồng cũng được cấp visa. Thảo bay từ Sài Gòn về Nha Trang xuyên đêm gói ghém đồ đạc. Sáng hôm sau, cô vào lại Sài Gòn và lo mọi thủ tục còn lại. Đến 10h sáng ngày 24, Thảo theo sau xe lăn của chồng, đặt chân đến Vancouver, Canada.

Moi-tinh-khong-tuoi-tac-khong-bien-gioi-cau-chuyen-nhan-van-1

Tại đây, các con của Robert chào đón họ với những cái ôm siết chặt. Về tới nhà, ba con gái và một con trai, các cháu của Robert đều đã tề tựu đông đủ trên bàn tiệc giáng sinh với nhiều món ăn mà Robert thích.

“Anh đã trải qua bữa tiệc đúng như mong ước bấy lâu, tôi cũng làm tròn trách nhiệm đưa anh trở về quê hương”, Thảo chia sẻ.

Hai ngày sau đó, Robert nhập viện. Thảo chỉ được vào thăm theo giờ mỗi ngày, cũng chính từ đây Robert bỏ ăn, chỉ có thể duy trì sự sống bằng việc truyền dưỡng chất. Mỗi lần cô vào, Robert ngước lên nhìn với ánh mắt mệt mỏi hỏi: “Gia đình anh có đối xử tốt với em không?”

Dạ Thảo liên tục gật đầu, nhìn chồng nhòe đi trong nước mắt.

Đến ngày 4/1, Robert gọi các con lại thông báo mình không còn sức chịu đựng nữa nên xin quyền được trợ tử ( quyền được chết tự nguyện). Đêm đó, các con Robert đã xin cho Thảo được ở lại bệnh viện, hầu hết thời gian cô đều ngồi cạnh nắm lấy đôi tay gầy guộc của chồng.

Rạng sáng, Robert nói: “Em yêu, hãy ôm anh đi”. Thảo nằm bên, Robert thì thào: “Những đêm qua anh rất cô đơn vì không có em bên cạnh”, hai vợ chồng ôm nhau khóc nức nở.

Hôm sau, đại gia đình tập trung đông đủ, Robert cảm ơn vợ cũ vì đã sinh cho ông những đứa con ngoan ngoãn. Ông cảm ơn vì Thảo đã cưới mình khi bản thân ông đang mang bệnh hiểm nghèo, đồng thời cũng xin lỗi đã để cô lại khi chỉ vừa kết hôn được một năm ba tháng.

“ Thảo, em là người có trái tim kim cương, em không chê anh già, không chê anh nghèo, không chê anh bệnh tật. Cảm ơn em đã đưa anh về để anh được chết bên gia đình và có em”, ông nói.

Cả nhà nghe vậy thì òa khóc. Rồi ông cất lên tiếng hát tặng những người yêu thương của mình lần cuối. Đầu tiên là bài You Are My Sunshine mà Thảo thích nhất, sau đó là bài hát tặng các con và hồi tưởng những chuyện xa xưa.

Đến 17h ngày 5/1, giờ khắc định mệnh đã đến. Một lần nữa các bác sĩ hỏi Robert có đổi ý định không, Robert vẫn kiên định muốn được giải thoát. Bác sĩ đã dành 10 phút cho gia đình nói lời tạm biệt, thế là từng người thân tới ôm Robert, Thảo bước đến sau cùng, nghe ông nói lời cuối: “Anh yêu em rất nhiều”.

Tiếng nhạc tháng ca vang lên, còn Thảo ngất đi.

Bác sĩ tiêm một mũi thuốc, chỉ vài phút sau tim Robert ngừng đập. Vì bất đồng ngôn ngữ, Thảo không hiểu thủ tục ma chay cho chồng nên mọi việc đều theo ý các con ông. Suốt những ngày đó, mọi người trong gia đình vẫn tranh thủ dành cho Thảo những cái ôm, những cái nắm tay và quan tâm chăm sóc.

Moi-tinh-khong-tuoi-tac-khong-bien-gioi-cau-chuyen-nhan-van-3

Chia buồn với Thảo trên trang cá nhân, vợ cũ của Robert viết: “Robert thực sư may mắn khi có bạn. Cảm ơn bạn đã chia sẻ những ngày cuối cùng của anh ấy với tôi, nó thực sự mang nhiều ý nghĩa. Tôi nghĩ bạn cũng đồng ý với tôi rằng, anh ấy quả thực là một người chồng tốt”.

Trước lúc mất, Robert cũng không quên dặn các con mua vé cho Thảo về Việt Nam. Thảo sau khi nhận và rải tro cốt của chồng xong sẽ về nước. Ở tuổi 36, cô muốn trở về quê nhà Đắk Lắk mở một quán bún cá nho nhỏ để nuôi con và mẹ già từ số tiền hỗ trợ của hai người bạn ở Mũ. Họ vốn không quen biết nhưng cảm động trước mối tình không tuổi tác không biên giới này của cả hai nên đã tổ chức một buổi ca nhạc quyên góp.

Những ngày tháng ở bệnh, cùng chồng chiến đấu với căn bệnh ung thư Thảo nhận ra cuộc sống này mọi hơn thua, giành giật, tiền bạc đến lúc chết cũng chẳng thể mang theo. Thảo nói: “Từ nay tôi sẽ sống cuộc đời nhẹ nhàng, về quê hương ăn cơm mắm cũng toại nguyện”.

Xem thêm: Tết nhà nội - Bức tâm thư ấm lòng những ngày cuối năm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Câu chuyện nhân quả dưới đây sẽ giúp bạn hiểu rằng, theo một cách nào đó cuộc sống này vẫn luôn công bằng với tất cả mọi người. Thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo.

3 câu chuyện nhân quả đáng suy ngẫm: Thiện hữu thiện báo, ác giả ác báo
0 Bình luận

Câu chuyện "Lời trăn trối cuối cùng" như một bài học thức tỉnh cho những người con. Cha mẹ vất vả cả đời vì con, đến khi gần đất xa trời lại ra đi trong cô đơn, tủi nhục.

Lời trăn trối cuối cùng: Câu chuyện cay khóe mắt khiến nhiều người phải suy ngẫm
0 Bình luận

Chẳng phải ngẫu nhiên người ta truyền nhau câu: Khi bình yên, người ta thường quên lời thề trong giông bão. Chuyện “Bố tôi là một thằng tồi” là một minh chứng.

Cay đắng câu chuyện của người con trai: 'Bố tôi là một thằng tồi'
0 Bình luận

Tin liên quan

Chẳng phải ngẫu nhiên người ta truyền nhau câu: Khi bình yên, người ta thường quên lời thề trong giông bão. Chuyện “Bố tôi là một thằng tồi” là một minh chứng.

Cay đắng câu chuyện của người con trai: 'Bố tôi là một thằng tồi'
0 Bình luận

Câu chuyện "Lời trăn trối cuối cùng" như một bài học thức tỉnh cho những người con. Cha mẹ vất vả cả đời vì con, đến khi gần đất xa trời lại ra đi trong cô đơn, tủi nhục.

Lời trăn trối cuối cùng: Câu chuyện cay khóe mắt khiến nhiều người phải suy ngẫm
0 Bình luận

Kết hôn với người không yêu là loại trải nghiệm như thế nào? Đây là câu hỏi được rất nhiều người quan tâm, cũng ngay lập tức khiến người ta có thể hình dung. Vậy hình ảnh trong tâm trí của bạn là gì? Liệu có phải là vô vị, là tâm nguội lạnh như tro tàn hay không?

Kết hôn với người không yêu là loại trải nghiệm như thế nào? – Câu chuyện truyền cảm hứng
0 Bình luận

Sống chết là quá trình tương tục, không có khởi đầu và không kết thúc, trừ khi các bậc giác ngộ có khả năng đoạn trừ vòng sinh tử luân hồi.

Câu chuyện Hạt cải và lời vàng ngọc của Đức Phật về sống chết
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Tổ tiên nói: “Đáng sợ nhất là ngày mùng 1 tháng 7 âm” vì sao lại thế?

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Hải An
Hải An 6 giờ trước
Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 27/07
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 26/07
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 25/07
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 16/07
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 14/07
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất