Lần cuối được gặp ba – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngoài kia, gió đã về, cuốn theo mù mịt hương biển trên những chuyến khơi xa. Trong một cái chớp mắt nhòe mi, hình như tôi thấy bóng ba lom khom kéo lưới đánh cá…

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Đó là một tối ảm đạm cuối tháng 8, trên chiếc ghe đánh cá xa bờ khởi hành từ Đề Gi (Phù Cát, Bình Định). Ba tôi vật lộn với cơn đột quỵ, ngã ngửa ra ghe khi còn cách bờ hơn 2 giờ tàu chạy.

Những tấm lưới còn ngâm dưới biển, chú chủ xe cố gắng kéo mành, nổ máy chạy ngay vào liền. Nhưng bờ còn xa quá, họ đã lỡ mất thời gian vàng.

Có lẽ mọi cuộc gọi cho gia đình vào những thời điểm bất thường như vậy đều làm cho người ta lo lắng. “Ba mày đột quỵ rồi, có vẻ khó qua. Mà ghe thì chưa vô tới bờ. Giờ ý bay sao?”, chú chủ thuyền nói.

Tai tôi ù đi, còn chân tay thì bủn rủn, chỉ biết lặp đi lặp lại mấy chữ “cứ ba con với, cứu ba con với”. Họ “ừ” thật nhẹ. Tới bệnh viện ba đã chẳng còn dấu hiệu sự sống. Tôi gục xuống giữa sảnh sân bay khi nghe tin, lúc ấy tôi đang cố tìm một tấm vé để về gặp ba lần cuối. Bầu trời trước mắt tôi tối sầm.

Trầy trật mãi tôi cũng về được tới quê. Mới đến đầu làng đã thấy cái cổng quen thuộc đang treo cờ tang chế. Tiếng trống thùng thùng, tiếng đàn nhị ai oán cứ thế ập vào vai tôi. Tôi lê từng bước nặng nhọc như đeo chì. Hội ngộ rồi chia ly, đôi khi chỉ trong tích tắc của một ý niệm.

lan-cuoi-duoc-gap-ba-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong (1)

Tôi ngồi hàng giờ cạnh quan tài chỉ để nhìn ba thêm phút chốc. Nước mắt từ kẽ tay chảy dài trong nỗ lực kiềm cơn đau đớn. Tôi không dám để  chúng rơi xuống cơ thể chẳng còn ấm nóng của ba. Bởi người ta bảo như vậy sẽ khiến ba khó ra đi thanh thản. Tôi ráng gồng lên làm điều cuối cùng cho ba…

Thời gian đó là chuỗi ngày không thể quên của tôi. Những ngày mà chỉ mở mắt ra là thấy di ảnh của ba, thấy chiếc bàn thờ nghi ngút hương khói. Ngày mà bên tai chỉ có tiếng cầu siêu từ cái đài cát-sét đặt bên phải di ảnh, mở từ sáng tới khuya cùng với tiếng gõ mõ như nện thẳng vào lòng những hố trũng sâu hoắm. Đau đớn, dằn vặt và xót xa vô cùng.

Tôi chẳng nhớ nổi mình đã khóc bao lâu trong chuỗi ngày đau khổ đó. Sau một đêm thức trắng, tôi như trưởng thành hơn hẳn. Những lời muốn nói hay chưa nói đều nghẹn lại nơi cuống họng. Đã chẳng còn người đàn ông nào trên đời thương tôi một cách vô tư như thế. Chẳng còn ai sẵn sàng hy sinh, nuông chiều tôi dù cho tôi có chưa hiểu chuyện và làm cho họ đau lòng.

Ngày xếp lại đồ đạc còn sót lại của ba, một cuốn sổ khám bệnh rơi ra từ các balo bằng vải dù cũ kỹ. Tôi tò mò lật giở thì điếng người khi biết ba bị ung thư phổi trước đó khá lâu. Ba giấu cả nhà, sợ tốn kém nên không điều trị, để rồi mang cơ thể đầy đau đớn ấy đạp lên những cơn sóng biến, kiếm tiền mưu sinh nuôi sống cả nhà rồi đột ngột ra đi không một lời trăn trối. Chưa bao giờ tôi thấy ân hận tới chừng ấy vì sự vô tâm của mình. Ba hay bảo, sinh nghề tử nghiệp. Chẳng ngờ tới, chuyến biển ngày ấy lại là nơi ký thác cuối đời của ba.

Ngoài kia, gió đã về, cuốn theo mù mịt hương biển trên những chuyến khơi xa. Trong một cái chớp mắt nhòe mi, hình như tôi thấy bóng ba lom khom kéo lưới đánh cá. Mấy cánh chim trời đang thì thầm điều gì đó vào tai ba. Phải chăng, nó đang nhắn giùm tôi những lời nghẹn lại ngày trước bằng tần số của sự yêu thương… Văng vẳng khơi xa là câu xin lỗi và cảm ơn ba thật nhiều.

Xem thêm: Xe riêng thành xe chung – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Sau lần vợ tức giận nói, tôi hiểu ra rằng, những món quà quê mẹ vợ mang lên dù đơn giản nhưng lại chứa đựng tình cảm, sự hy sinh và lòng yêu thương của bà dành cho gia đình.

Quà quê của mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Cứ nghĩ mua xe ô tô để có phương tiện đi lại và ra oai với bạn bè là mãn nguyện, nào ngờ sau 2 năm gồng gánh trả lãi tôi đau đầu vì giữ không nổi mà bán cũng chẳng xong.

Hối hận vì mua xe ô tô trả góp – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tôi không hiểu vì sao mẹ chồng lại quá quắt, tính toán thiệt hơn với hai đứa nhỏ như vậy. Dẫu sao nhà con bà đang ở cũng là do bố mẹ chúng đỡ đần mới có được…

Mẹ chồng nàng dâu – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Cổ nhân cho rằng, những người khôn ngoan sẽ không để tâm đến 3 chuyện này. Những kẻ dại dội thì hay chấp nhặt, để ý từng ly từng tý.

Cổ nhân nói: Người khôn ngoan có 3 chuyện nên dửng dưng, cứ im lặng phúc lộc sẽ đến
0 Bình luận

Cổ nhân xưa tin rằng, những người thuộc mệnh này cực hợp trồng cây đinh lăng. Vì loại cây này giúp hút tài lộc, mang lại phú quý, giàu có.

Phong thủy cổ nhân: Người mệnh này cực hợp cây đinh lăng, chỉ cần 1 cây gia chủ cũng giàu có
0 Bình luận

Chúng ta có thể nhìn thấu một người khi họ tức giận, mất đi ý chí. Lúc này, họ sẽ bộc lộ rõ nội tâm của bản thân.

Cổ nhân nói: Muốn thấu bản chất người quân tử hay kẻ tiểu nhân, hãy quan sát 1 điểm này
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 4 giờ trước
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất