Làm chơi ăn thật – Câu chuyện đáng suy ngẫm
Làm việc muốn thành công thì phải có phương pháp khoa học, khi ấy nhìn vào sẽ chính là kiểu làm chơi ăn thật.

Có một người thanh niên trẻ tuổi đi vào rừng làm thợ đốn củi. Anh ta rất cố gắng làm việc, lúc người khác nghỉ ngơi anh vẫn chăm chỉ làm, đến khi trời tối muộn mới dừng lại. Bởi vì anh hy vọng một ngày nào đó anh sẽ là người thợ đốn củi giỏi nhất, thành công nhất. Vì ước mơ đó mà anh tận dụng những năm tháng còn trẻ, còn khỏe để cố gắng hơn một chút.
Thế nhưng, đã hơn 1 tháng trôi qua, thành tích của anh chưa bao giờ vượt qua người khác dù anh cố gắng rất nhiều. Trong lòng anh vừa buồn lại vừa bực bội: “Họ vừa làm vừa nghỉ ngơi nhiều mà tại sao mình lại không vượt qua họ được nhỉ?”.
Người thanh niên nghĩ mãi không ra, nên cho là sự cố gắng của mình vẫn chưa đủ. Thế là anh quyết định từ hôm sau bản thân phải cố gắng hơn nữa. Nhưng không ngừng thành tích hôm sau lại chẳng được như anh muốn, thậm chí còn kém hơn mấy ngày hôm trước. Lúc này, có một vị tiền bối gọi anh lại uống trà, người thanh niên thầm nghĩ: Thành tích đã kém như vậy rồi lấy đâu ra thời gian mà nghỉ ngơi. Thế là anh tên tiếng trả lời: “Cháu cảm ơn ạ, nhưng cháu không có thời gian”.

Vị tiền bối kia nghe vậy thì cười to, lắc đầu nói: “Cái thằng ngốc này, cứ một mực đốn củi mà không chịu mài dao mài rìu, thành tích không tốt là đúng rồi. Cứ vậy sớm muộn gì cũng chán mà bỏ thôi, thật là thừa tinh lực quá mà!”.
Hóa ra những người kia đều tranh thủ lúc nghỉ ngơi, uống trà mà mài dao, mài rìu nên lúc nào thành tích đốn củi cũng cao. Vị tiền bối cầm chiếc rìu vừa mài sắc lên và nói với người thanh niên: “Người trẻ tuổi đúng là phải cố gắng, nhưng cũng đừng quên tiết kiệm sức lực, không nên quá mức tận sức. Đừng quên “Công dục thiện kỳ sự, tất niên lợi kỳ thí” nghĩa là muốn hoàn thành công việc thì trước hết phải có công cụ tốt. Làm việc là coi trọng hiệu suất chứ không phải là làm vừa. Đừng nghĩ việc nâng cấp kỹ năng và năng lực của mình là dư thừa, bởi nó chính là làm chơi ăn thật đấy!”.
Sưu tầm
Xem thêm: Những đứa con “hiếu thảo” - Câu chuyện đáng suy ngẫm
Đọc thêm
Chỉ là một chuyện nhỏ thôi, nhưng giờ tôi mới thấm thía sao bà Tư bánh lọt được mọi người quý mến và yêu thương đến vậy.
Vì khó khăn bố vợ để hỏi vay tiền nhưng con rể lại bắt ông phải viết giấy nợ cho mình. Đến khi biết sự thật phía sau, ông lại ân hận đến rơi nước mắt.
Một người thầy đáng kính là người hiểu được rằng, giáo dục là làm cho con người biết hướng thiện, giáo dục không phải là sự trừng phạt!
Tin liên quan
Ngày trẻ, từng phải đi rửa bát thuê và dọn nhà vệ sinh kiếm sống, nhưng vị tỷ phú công nghệ này lại coi đó là bài học quý giá.
Tuy cố tỷ phú Charlie Munger đã qua đời, nhưng những bài học đầu tư đắt giá ông để lại vẫn có thể giúp chúng ta làm giàu.
Thấy nhiều bạn bè khoe nhà ở tuổi 25, nữ nhân viên văn phòng này quyết định cắn răng vay mượn mua nhà và hối hận sau đó.
Bài mới

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.