Kết thân nơi công sở - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
Kết thân nơi công sở, nghe thì có vẻ buồn cười nhưng không phải là không thể. Bởi từ trong buồn đất hoa sen vẫn có thể mọc lên tỏa hương thơm ngát đấy thôi!

Tôi có một đứa nhân viên, nó gọi tôi là chú, xưng con. Nó là đứa đích thân tôi tuyển dụng vào, nếu không tính việc cứng đầu, bồng bột do tuổi trẻ ra thì nó ổn về mọi mặt. Ngoài công việc nó rất thân với thôi, nó đúng kiểu gen Z ngày nay, cái gì ra cái đấy, dám nói nói cãi và đặc biệt rất rạch ròi, công tư phân minh. Tôi rất thích cái tính đó của nó, vì trông chân thành lắm
Một hôm, hai chú cháu đi cà phê, tôi hỏi nó: “Bây giờ có chỗ trả mày 15 triệu (lương nó đang 9 triệu), chế độ đãi ngộ tốt, công việc cũng tương đương thì mày có nhảy việc không?”.
“Không!”, nó trả lời không cần suy nghĩ.
“Thế nếu người ta trả 20 thì sao?”, tôi hỏi tiếp.
“Không!”, nó trả lời xong thì mở cặp mắt to nhìn tôi hồi lâu.
“Tại sao lại không?”, tôi tò mò hỏi tiếp.
“Tại vì ở đây con được học, có chú dạy nên còn nhìn thấy được mục tiêu cuộc đời mình, nhìn thấy được không gian để phát triển nên con không đi”, nó bình tĩnh trả lời tôi.

“Thế bây giờ người trả trả mày 30 triệu mày có đi không?”, tôi lại tiếp tục đặt câu hỏi cho nó.
“Không ạ!”, lần này nó trả lời rất dứt khoát.
“Mày sẽ đi thôi, vì nếu mày không đi tao cũng sẽ bắt mày đi cho bằng được”, tôi cười nói.
“Vì sao ạ?”, lúc này nó hỏi lại với gương mặt ngơ ngác.
“Vì người dám trả 30 triệu để thuê mày ở thời điểm hiện tại tức là người ta thực sự công nhận năng lực của mày và nhìn thấy được sự phù hợp của mày với công ty người ta. Với cả, người ta có thể trả gấp 3 lần mức lương tao trả cho mày hiện tại, nghĩ là nội lực của người ta cao hơn tao. Như thế mày đi chắc chắn sẽ học được nhiều điều hơn và phát triển tốt hơn ở đây. Mày chọn ở lại vì giá trị vô hình tao trao cho mày, thật ra thì cũng là vì mày tôn trọng tao hơn đồng tiền, tao rất trân quý điều đó. Chính vì thế tao cũng sẽ tôn trọng mày bằng cách đưa mày đến nơi tốt hơn cho sự phát triển của mày. Hiểu không?”, tôi nói một mạch rồi trầm ngâm nhìn nó.
“Dạ, con hiểu rồi ạ”, nó cúi đầu nói.
Hai chú cháu lại im lặng, trầm ngâm nhìn về dòng xe đang tấp nập trên đường…
Người ta bảo công sở là nơi để đi làm không phải là nơi để kết thân. Nói vậy cũng chẳng sai, bởi công sở như cái xã hội thu nhỏ vậy, ở đó vốn đầy rẫy thị phi, tranh giành, đấu đá. Thế nhưng, giữa chốn bùn lầy thị phi ấy, đâu đó vẫn có tình người, vẫn có những bông sen mọc lên tỏa hương thơm ngát…
Xem thêm: Ly hôn vì 2 hộp quà – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
Đọc thêm
Mẹ đã phải cố ý đi siêu thị xa để có 4 giờ đồng hồ bên cạnh tôi, càng nghĩ tôi lại càng thấy hổ thẹn và thương mẹ vô cùng.
Trải qua lần bạo bệnh anh mới biết chị quan trọng với anh đến nhường nào, nhưng đã quá muộn rồi. Có không giữ, mất ráng chịu, đừng tìm!
Một bữa tiệc đêm trong nhà vệ sinh, nghe có vẻ kỳ lạ nhưng lại ấm áp, chân thành vô cùng. Một bữa tiệc của tình người và sự tử tế!
Tin liên quan
Sinh thời, tỷ phú John D. Rockefeller đưa ra triết lý mà vừa nghe xong người ta sẽ thấy đầy nghịch lý: "Người làm việc cả ngày là người không kiếm được tiền".
Có một nghịch lý phũ phàng là người nghèo càng cố làm việc lại nghèo đi, người giàu nhàn tênh vẫn thêm giàu. Vì sao lại thế?
Nhiều năm qua, cô gái người Tày Đoàn Thị Yến luôn miệt mài làm việc tử tế, với tâm niệm "giúp được ai đó cũng như giúp đỡ chính cuộc đời mình".
Bài mới

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.