Hết Tết cũng kết thúc vai diễn "dâu hiền, rể thảo" - Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi mừng vì Tết trôi qua thật nhanh. Bởi, hết Tết đồng nghĩa với việc tôi cũng kết thúc vai diễn vợ hiền, dâu thảo.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tết vừa rồi là lần đầu tiên tôi về quê chồng đón năm mới. Dù đã chuẩn bị kỹ, tôi vẫn bị cái lạnh xứ lạ làm cho mệt mỏi.

Thế nhưng với tôi chút khắc nghiệt ấy của thời tiết chẳng thấm vào đâu so với việc phải gò mình đóng vai vợ hiền, dâu thảo. Là dâu trưởng, tôi được bố mẹ chồng mặc định lo toan chuyện bếp núc cho cả gia đình trong mấy ngày Tết.

Tôi không giỏi bếp núc, quanh năm chỉ bám quán ăn, nhà hàng nên việc nấu nướng ngày Tết trở thành gánh nặng. Đã thế, mẹ chồng tôi lại thuộc tuýp người khó tính, khắt khe.

Ngày đầu về, bà đã hối tôi dậy sớm, đi chợ mua lá dong, lạt, đậu xanh, thịt… về gói bánh. Đi từ sớm đến trưa, tôi cũng chưa chọn được lá dong to, dài, không úa, lạt mỏng, dẻo, không mốc, đậu xanh đều hạt, thịt không quá mỡ, không quá nạc như lời bà dặn.

Về trễ, từ đầu ngõ, tôi đã nghe mẹ và em chồng xì xào chuyện "con dâu thành phố chỉ biết chất đồ gói sẵn lên xe đẩy trong siêu thị rồi tính tiền". Bà cũng cằn nhằn chuyện tôi không biết mua thêm những thứ cần thiết mà bà quên dặn.

Ngày gói bánh chưng, bà bóng gió chuyện để móng tay dài mất vệ sinh, làm rách lá, khiến đôi tay không khéo léo. Dù tiếc đứt ruột nhưng tôi cũng phải cắn răng cắt bỏ bộ móng tay mới làm của mình.

Bố chồng tôi dù không xét nét chuyện bếp núc nhưng cũng tạo cho tôi những áp lực vô hình. Ông muốn tôi sang trọng, quý phái nhưng vẫn phải thân thiện, ngây thơ trong mắt anh, em của mình.

Mỗi khi gia đình anh, em đến chơi, ông luôn muốn họ nhìn thấy con dâu của mình là người giàu có, trí thức, sang trọng nhưng vẫn thân thiện. Ông bắt tôi ăn mặc như dân công sở lúc tiếp khách và cả khi vặt lông gà...

Trong Tết, tôi không có ngày nào ngủ đủ giấc. Với ai đó, Tết có thể là thời gian nghỉ ngơi nhưng với tôi, Tết là lúc công việc chân tay ngập đầu. Sáng sớm, tôi phải dậy để chuẩn bị đón khách đến chúc Tết.

het-tet-cung-ket-thuc-vai-dien-dau-hien-re-thao

Mỗi lượt khách, tôi đều phải dọn mới mâm cơm. Bởi, bố chồng tôi luôn nài nỉ khách ở lại uống với mình ly rượu Tết. Dù chỉ là uống ly rượu, ông cũng yêu cầu vợ, con dâu chuẩn bị mâm cỗ thịnh soạn như một cách chứng minh nhà ông giàu có, đủ đầy, vợ giỏi, dâu hiền…

Hết lượt bố chồng, tôi lại phải phục vụ bạn bè của chồng đến chè chén, hát hò. Cũng như cha, chồng tôi cũng thích thể hiện mình có vợ hiền. Bạn bè càng đông, anh càng thích sai vợ làm chuyện lặt vặt.

Thay vì để vợ ngồi chung mâm, anh hết sai tôi dọn bàn, cắt bánh lại bắt đi pha nước, gọt trái cây... Thiết nghĩ chỉ còn việc dắt xe, treo quần áo cho bạn là anh chưa bắt tôi làm.

Sáng tôi vừa phụ giúp vừa chịu trận nghe mẹ chồng xỉa xói chuyện “làm đàn bà mà không biết chuyện bếp núc”. Chiều, tôi lại vùi mình trong đống chén bát, thức ăn thừa.

Đó là khâu tôi sợ nhất mấy ngày Tết. Ngoài việc phải nhúng tay vào nước lạnh như băng để rửa đống chén bát đông mỡ trắng xóa, tôi còn phải đau đầu tìm cách xử lý thức ăn thừa.

Mẹ chồng tôi là người tiết kiệm. Bà không muốn con dâu bỏ những đĩa thức ăn chỉ vừa được khách chạm đũa 1-2 lần. Dẫu vậy, bà cũng không muốn tôi hâm lại vì như thế món ăn sẽ mất vị, mất ngon. Bà muốn tôi dồn vào tủ lạnh hoặc hoặc bảo quản thế nào đó để món ăn không thiu, không hỏng.

Những yêu cầu vô lý của bà khiến tôi mệt mỏi. Hệt như chiếc tủ lạnh bị nhét đầy thực phẩm sống lẫn thức ăn thừa, tâm trí tôi bội thực những khó chịu, tức tối.

Đã thế, tôi không có ai để chia sẻ. Về nhà bố mẹ, chồng tôi như vua chúa. Anh suốt ngày tụ tập bạn bè ăn uống, hát ca. Hết tiệc tùng ở nhà, anh lại theo bạn bè đến nơi khác chè chén.

Đêm về, nếu không tụm năm tụm ba đánh bài đến sáng, anh cũng ngủ ngáy như sấm rền, người nồng nặc mùi rượu, bia. Mấy ngày Tết, thấy bạn bè khoe ảnh du xuân, quây quần bên gia đình, người thân, tôi càng thêm tức.

Không chỉ không được nghỉ ngơi, du lịch tận hưởng không khí đầu xuân, tôi còn làm những việc mà trong năm chưa từng làm. Không muốn gia đình mất vui mấy ngày Tết, tôi nuốt cục tức vào lòng, đếm từng ngày được về lại thành phố. 

Cuối cùng Tết cũng trôi qua. Đêm ngồi xếp quần áo để trở về thành phố mà tôi hạnh phúc, hồi hộp như sắp bỏ trốn theo người tình. Đến lúc này, tôi mới thực sự được nghỉ Tết và trở lại với cuộc sống của chính mình.

(Theo VietNamNet)

Xem thêm: Hai người ăn xin trong tiệc cưới - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Bố mẹ mất khi em còn rất nhỏ. Thương em, chị nghỉ học, đi bán vé số, lấy tiền nuôi em. Ở tuổi lên mười, chị đã kịp lớn đâu. Vậy mà, chị phải cố học làm bố, làm mẹ để chăm em.

Bao giờ em mới lớn - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Khi con dâu bất ngờ đổ bệnh, mẹ chồng đã dành thời gian suốt 12 năm để chăm lo khiến ai cũng nể phục.

Thương như con ruột - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Câu chuyện của người phụ nữ tới từ Chiết Giang, Trung Quốc mới đây chính là minh chứng rõ nhất cho việc làm việc tốt chẳng nề hà vụ lợi, sau này thu lại “trái ngọt” tới không ngờ.

Cho người ăn xin 100 nghìn, vài năm sau nhận lại tờ chi phiếu 3 tỷ - Câu chuyện nhân văn 
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Đăng Dương
Đăng Dương 5 ngày trước
Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 6 ngày trước
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 09/07
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất