Giấc ngủ êm đềm nhất cuộc đời – Câu chuyện xúc động đáng ngẫm

Trong một đêm mưa, nước mắt cậu chảy dài, điều cậu mong chỉ là một giấc ngủ êm đềm bên mẹ...nhưng sao khó quá.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Ở một vùng quê nọ, có một cô gái dung mạo bình thường nhưng lại lấy được một người chồng vô cùng khôi ngô. Mỗi lần cùng chồng ra ngoài, cô lại nghe mọi người thì thầm bàn tán nói chồng cô khôi ngô tuấn tú thế mà lại lấy một người vợ như vậy… thật đáng tiếc.

Ngày ngày ngồi trước gương, cô ngắm nghía từng đường nét trên gương mặt…rồi lại cất tiếng thở dài. Sao mà cô thấy chán ghét gương mặt của người đàn bà trong gương quá.

Ngày biết tin mình có bầu, cô không còn soi gương nữa, thay vào đó cô thường xuyên mang ảnh chồng ra ngắm. Cô chỉ mong con sinh ra giống bố, có sống mũi cao, mắt 2 mí, da trắng và mái tóc đen láy bồng bềnh.

Trông ngóng mãi, đến khi con trai ra đời cô lại thất vọng tràn trề, cậu bé giống mẹ y đúc. Họ hàng bà con tới thăm, ai cũng thắc mắc “Sao thằng bé không có nét nào giống bố nhỉ”. Nghe những lời ấy lòng cô bùi ngùi, tê tái.

Vừa hết cữ, chồng lại đi làm xa mà bố mẹ chồng lại chẳng mấy mặn nồng với cháu nội, cô đâm ra chán nản. Nhìn thằng bé gào khóc trên tay, cô chỉ muốn bỏ quách đi cho nhẹ nợ. Như thấu hiểu nỗi lòng của mẹ, cậu bé ngày càng ngoan hơn, ăn ngon ngủ giỏi. Ngày tháng vất vả cũng qua đi khi chồng cô trở về.

Năm cậu bé 2 tuổi, gia đình cô lại đón thêm thành viên mới. Cậu bé được bố mẹ cho ra ngủ giường riêng để em bé nằm cùng bố mẹ. Trái ngược với cậu, em trai từ khi sinh ra đã nhận được sự yêu thương của mọi người vì cậu bé trông rất đáng yêu với đôi mắt 2 mí to sáng, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ càng làn da trắng hồng.

Một ngày nọ, khi em trai đang nằm o oe trên giường, cậu bé lại gần cầm tấy bàn tay nhỏ xíu của em, chạm tay lên má em, cảm giác thật mềm mại. Rồi cậu cúi người xuống thơm em, hít hà mùi sữa thoang thoảng trên người em. Bất ngờ, em bé túm lấy ngón tay cậu và cho vào miệng mút lấy mút để. Vừa lúc đấy người mẹ trong phòng tắm bước ra, giật thót mình vùng tới đẩy cậu anh trai 2 tuổi ra xa. Em bé giật mình khóc thét lên, người mẹ vội vàng bế cậu em lên vỗ về mà chẳng buồn để ý tới người anh vừa bị đập đầu vào thành giường.

Từ lần đó cậu anh chỉ dám nhìn em từ xa. Mỗi đêm chờ khi mẹ hát ru em, cậu lại vội trèo lên giường nằm, nhắm mắt lại tưởng tượng mẹ đang hát ru mình.

Giac-ngu-em-dem-nhat-cuoc-doi-cau-chuyen-xuc-dong-dang-ngam

Một đêm mùa đông lạnh giá, gió rít từng cơn, cậu anh sợ hãi chạy sang phòng bố mẹ. Thấy bố mẹ và em trai đang ngủ say, cậu rón rén nằm xuống cạnh mẹ, vòng cánh tay nhỏ ôm lấy mẹ, hít hà hơi ấm và mùi hương của mẹ. Khi cậu vừa thiu thiu ngủ, mẹ bỗng đẩy cậu ra, miệng làu bàu: “Ngủ một mình vừa rộng rãi, vừa thoải mái sung sướng, sang đây làm gì? Lớn rồi còn đòi ôm với ấp, em nó cười cho đấy!”.

Thế là cậu lủi thủi về lại giường mình, nước mắt chảy dài, cậu chỉ mong được một giấc ngủ êm đềm bên mẹ nhưng chẳng được. Ngày tháng dần trôi qua, hai anh em cũng vào tiểu học. Anh trai học lớp 3, còn em học lớp 1. So với người anh trai nhút nhát, chậm chạp thì em trai lại thông minh, nhanh nhẹn hơn rất nhiều.

Một tối nọ, khi đang dạy 2 con học bài, người em tiếp thu rất nhanh, học một hiểu mười, còn người anh lại chậm hiểu, một phép tính phải giảng đi giảng lại rất nhiều lần. Thế là người mẹ vùng vằn, đứng dậy mắng to: “Không biết giống ai mà ngu thế. Tao giảng cho em nó liền hiểu ngay, mà mày giảng cả trăm nghìn lần vẫn vậy. Học làm gì cho phí tiền không biết!”.

Học hết cấp 3, người anh đi học nghề rồi kiếm việc làm phụ giúp gia đình. Cậu em trai thì đậu đại học tại một trường danh tiếng. Dù chi phí đắt đỏ, nhưng bố mẹ vẫn cố gắng chắt chiu, dành dụm cho cậu em học hành đến nơi đến chốn.

Nhưng rồi chuyện không may xảy đến, người cha bị tai nạn không thể lao động. Mọi gánh nặng kinh tế cứ thế đè lên vai người mẹ và cậu anh trai. Người em thì cứ vô tư học hành, chẳng buồn bận tâm đến chuyện gia đình. Mỗi lần túng thiếu chỉ cần gọi điện cho mẹ là lại rủng rỉnh tiền bạc. Cậu chẳng biết rằng, để có học cho cậu người anh trai đã phải lao động rất vất vả. Dù cả nhà nhịn ăn, nhịn mặc cũng cố lo cho cậu bằng bạn bằng bè.

Tốt nghiệp ra trường người em ở lại thành phố làm việc rồi lập gia đình. Chẳng mấy khi cậu về quê thăm nom bố mẹ. Bố mẹ già ở nhà mỏi cổ đợi mong, mỗi khi biết tin con trai út về là lại gói ghém nào rau, thịt, trứng…cho con đem đi, sợ ở thành phố khó kiếm được đồ ngon. Người mẹ ngày nào cũng thức đêm dậy sớm chỉ để trồng rau, thả cá, nuôi gà chờ đợi con út trở về. Với bà, đó là niềm vui sướng và cũng là niềm hãnh diện duy nhất trên đời.

Bà vẫn thường kể với hàng xóm về cậu con trai út giỏi giang thế nào, thông minh, giàu có ra sao. Nhưng chẳng bao giờ nhắc tới vợ chồng người con trai cả vẫn ngày đêm bên cạnh chăm sóc từng miếng ăn, giấc ngủ.

Ngày biết tin con dâu út sắp sinh cháu nội, bà vội vã lên thành phố chăm cháu nhưng lại bị con từ chối vì đã có giúp việc đỡ đần.

Một ngày nọ cậu con trai út gọi điện về hỏi tiền mua ô tô. Cậu nói rằng mình muốn mua một chiếc ô tô để phục vụ công việc và tiện về quê thăm bố mẹ hơn nhưng đang thiếu tiền. Thế là bà liền bàn với chồng bán nửa mảnh đất của tổ tiên để lại, lấy tiền đưa con mua xe. Từ ngày có xe, gia đình cậu út quả là có thường xuyên về quê thăm bố mẹ hơn. Mỗi lần về lại ở lâu hơn, tinh thần cũng sảng khoái, vui vẻ hơn. Ông bà nhìn con út vui vẻ, trong lòng cũng phấn khởi hơn nhiều.

Thời gian trôi qua, ông bà ngày càng lớn tuổi, sức khỏe cũng dần suy giảm, thường xuyên cảm nắng, cảm gió hơn. Một lần nọ, bị cảm, nằm trên giường bà mẹ chạnh lòng nhớ con trai út nên gọi điện than vãn. Người em nghe mẹ ốm liền gọi điện cho anh trai, chất vất sao anh không quan tâm chăm sóc mẹ, để bố mẹ ốm đau liên miên như vậy. Người anh nghe thế lặng thinh chẳng thanh minh gì.

Ít hôm sau, người em một mình lái xe về quê thăm bố mẹ. Trong bữa cơm tối, cậu ngỏ ý muốn xin bố mẹ nốt mảnh đất còn lại của tổ tiên để lấy vốn kinh doanh với đón bố mẹ lên ở cùng để tiện chăm sóc.

Bỗng mâm cơm bị hất tung, hai ông bà chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì tiếng hét thất thanh của cậu con trai út vang lên, rung động cả trời đêm. Máu bắn ra tung tóe. Người anh tay vẫn cầm con dao gọt hoa quả, toàn thân run bần bật, mắt hằn lên những tia máu đỏ.

Sau tiếng hét, người em gục xuống đất.

“Mày…mày…thằng súc sinh…mày giết em rồi”, giọng bà mẹ hổn hển đứt quãng. Người bố như chết đứng, cơ miệng co cứng chẳng thốt nên lời.

Khi hàng xóm chạy tới cũng là lúc người anh rú lên một tiếng rồi chạy xộc ra bên ngoài. Người mẹ lê đầu gối bò tới bên cậu con trai cưng, ôm cậu vào lòng, gào khóc tức tưởi: “Có ai không? Có ai đó không? Cứu con trai tôi với…”.

Người em trai được đưa vào viện cấp cứu ngay sau đó. Vết dao suýt nữa đã đâm trúng tim cậu.

Dân làng biết tin chạy đi khắp nơi tìm kiếm kẻ thủ ác, nhưng cuối cùng họ lại thấy người anh ở đồn công an. Anh ta đã chủ động ra đầu thú. Trong quãng thời gian bị tạm giam trước khi xét xử, người anh chẳng mở miệng nói lời nào. Ngày ngày anh ngồi nhìn lên khung cửa sổ, nét mặt không một chút cảm xúc.

Giac-ngu-em-dem-nhat-cuoc-doi-cau-chuyen-xuc-dong-dang-ngam

Kết thúc xử án cũng là lúc người anh nhập viện tâm thần. Bác sĩ kết luận anh bị bệnh tâm thần từ rất lâu. Nguyên nhân có thể là do sang chấn tâm lý từ khi còn nhỏ, những ẩn ức tích tụ lâu khiến cơn điên nổi lên, dẫn tới hành vi mất kiểm soát.

Từ ngày nhập viện anh chỉ ngồi im lặng trong phòng, ngước mắt nhìn ra khung cửa sổ, vẻ mặt vô hồn. Thấy anh như vậy các bác sĩ quyết định dùng biện pháp thôi miên để thâm nhập điều ra nội tâm trong con người anh. Lúc này, anh bắt đầu khóc. Tiếng khóc ban đầu chỉ là những âm thanh dấm dứt trong cuống họng, sau đó to dần, rồi nức nở nghẹn ngào. Tuy vậy, anh vẫn chẳng hé răng nói nửa lời.

Đêm hôm đó đúng đợt gió lạnh đầu mùa, gió rít qua khung cửa, vị bác sĩ già trong lúc đi ngang qua phòng bệnh của anh thì chợt nghe tiếng rên rỉ, bà đẩy cửa bước vào thì nhìn thấy anh đang co ro trong phòng tối, toàn thân run rẩy, miệng lắp bắp: “Mẹ ơi…mẹ ơi, con lạnh quá, mẹ có thể ôm con không?”.

Vị bác sĩ nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh anh, vòng tay ôm lấy vai anh rồi vỗ về: “Mẹ đây, mẹ đây…Mẹ ở đây với con, đừng sợ, ngủ đi”.

Rồi bà lẩm nhẩm vài lời hát ru… Trong vô thức, khoé miệng anh mỉm cười dù nước mắt đã lăn xuống.

Đó là đêm đầu tiên anh biết thế nào là một giấc ngủ êm đềm trong đời.

Sưu tầm

Xem thêm: Con là con của mẹ mà! – Câu chuyện cảm động về lòng hiếu thảo

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Nhiều năm sau, tôi cũng không làm sao quên được cái ngày hôm ấy – cái ngày mà cha nhìn theo tôi, nước mắt cha chảy xuống đôi gò má sạm đen vì nắng! Tôi thương cha, thương theo cách của mình. Dù cha có làm gì đi nữa thì tôi vẫn thương!

Nước mắt của cha - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Mới ngày nào anh còn hứa Tết sẽ về thăm mẹ, ấy vậy mà mẹ đã không thể đợi anh về được nữa. Nắm đôi bàn tay gầy gò của mẹ trên giường bệnh, những giọt nước mắt chảy dài trên má anh...

Giọt nước mắt muộn màng – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Hầu như ai trong chúng ta cũng từng có một người mẹ vĩ đại mang tên: Bà ngoại!

Câu chuyện xúc động về một người mẹ vĩ đại mang tên 'bà ngoại'
0 Bình luận

Tin liên quan

Thấy nhiều bạn bè khoe nhà ở tuổi 25, nữ nhân viên văn phòng này quyết định cắn răng vay mượn mua nhà và hối hận sau đó.

Hối hận vì vay nợ mua nhà chung cư để rồi vất vả suốt 7 năm: Bài học đau đớn vì bốc đồng
0 Bình luận

Sau nhiều năm viết về tài chính, nữ phóng viên Tanza Loudenback đã đúc kết được nhiều bài học đắt giá về tiền bạc mà ai cũng nên biết.

Cây bút tài chính lâu năm đúc kết 4 bài học tiền bạc đắt giá: Rủi ro là cần thiết để xây dựng sự giàu có
0 Bình luận

Sau nhiều năm viết về tài chính, nữ phóng viên Tanza Loudenback đã đúc kết được nhiều bài học đắt giá về tiền bạc mà ai cũng nên biết.

Cây bút tài chính lâu năm đúc kết 4 bài học tiền bạc đắt giá: Rủi ro là cần thiết để xây dựng sự giàu có
0 Bình luận

Những bài học dưới đây có thể bạn đã từng nghe nhiều, nhưng thực sự chúng có thể giúp bạn bước gần hơn tới thành công rực rỡ.

10+ bài học đắt giá giúp bạn bước gần hơn tới thành công: Đừng sống một cuộc đời mà bạn bị áp đặt!
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Cổ nhân dạy: “Nhìn thấy cái sai của người khác là Thanh, nhìn thấy cái sai của mình là Tỉnh”, vì sao?

Cổ nhân có câu: “Nhìn thấy cái sai của người khác là Thanh, nhìn thấy cái sai của mình là Tỉnh”. Một câu nói ngắn gọn mà bao hàm trí tuệ sâu xa.

Thanh Tú
Thanh Tú 19/10
Cổ nhân dạy rằng: “Đời người có 2 việc không thể chọn, 2 thứ không thể sợ và 2 điều không thể chờ', càng ngẫm càng thấm!

Câu nói của cổ nhân nghe qua tưởng chừng đơn giản, nhưng đó là đúc kết của một đời trải nghiệm, thấu hiểu nhân tình thế thái. Ai lĩnh ngộ được, người ấy sống an yên, tâm nhẹ tựa mây, không còn oán trách, sân si giữa dòng đời.

Hải An
Hải An 12/10
Khổng Tử nói: “Đừng bao giờ kết bạn với người không có gì tốt hơn mình”, càng ngẫm càng thấm!

Khổng Tử, bậc hiền triết vĩ đại của phương Đông, từng để lại một lời răn nổi tiếng: “Đừng bao giờ kết bạn với người không có gì tốt hơn mình.” Thoạt nghe, câu nói này dễ bị hiểu lầm là sự kiêu ngạo, tự cho mình cao hơn người khác. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, ta sẽ nhận ra đây là lời khuyên thấm thía về cách chọn bạn, giữ bạn và tự hoàn thiện bản thân trong dòng chảy nhân sinh.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/10
“Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết” – Bài học trí tuệ từ Khổng Tử

Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.

Hải An
Hải An 13/09
Trang Tử nói: “Kẻ hay ca tụng người khác trước mặt, thì cũng thường nói xấu sau lưng người ta”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử từng răn dạy: “Kẻ hay ca tụng người khác trước mặt, thì cũng thường nói xấu sau lưng người ta”. Câu nói tưởng như giản đơn nhưng ẩn chứa sự thấu hiểu sâu sắc về lòng người và cách ứng xử trong đời.

Hải An
Hải An 10/09
Cổ nhân răn dạy: “Người thông minh biết buông bỏ, kẻ khôn ngoan biết giả ngốc'

Cổ nhân răn dạy: “Người thông minh biết buông bỏ, kẻ khôn ngoan biết giả ngốc". Thực ra, trí tuệ lớn nhất đôi khi không nằm ở việc biết nhiều, mà ở chỗ không để tâm đến những điều nên bỏ qua.

Hải An
Hải An 30/08
Tổ tiên nói: “Đáng sợ nhất là ngày mùng 1 tháng 7 âm” vì sao lại thế?

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Hải An
Hải An 23/08
Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.

Hải An
Hải An 17/08
Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 27/07
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 26/07
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 25/07
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất