Gặp lại người cũ – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Trà ở đây rất ngon, không gian ở đây rất yên tĩnh dễ chịu nên em vẫn lưu luyến muốn quay lại. Nhưng anh thì không... người cũ, chỉ nên ở trong câu chuyện cũ mà thôi.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tôi gặp lại “người cũ” ở chốn cũ, một quán cà phê nằm khuất trong con hẻm nhỏ, biển hiện đã mờ nhưng chủ quán chẳng màng sơn lại, loáng thoáng có thể được thấy chữ “Nhớ”. Người cũ ngồi một mình ngay góc cửa sổ quen thuộc, nắng xuyên qua kẽ lá chiếu xuống mặt bàn tạo thành những vệt lốm đốm. Khi tôi bước vào, chiếc chuông gió phát ra tiếng leng keng, anh ngước nhìn tôi khẽ mỉm cười.

“Tình cờ vậy…”, tôi lịch sự cúi đầu chào, ngồi xuống phía đối diện.

“Không tình cờ đâu, anh cố tình đến tìm em mà”, anh mỉm cười nói.

“Để làm gì ạ?”

“Vì… tự nhiên anh nhớ em”.

Không có ý mỉa mai nhưng khóe môi tôi bất giác cong lên. Ba chữ “Anh nhớ em” cách đây hai năm nghe được hẳn làm tôi vui đến phát điên, nhưng giờ nghe qua tai chỉ như câu chuyện cười nhạt nhẽo.

Chủ quán bưng ra cho tôi trách trà nhài nóng. Suốt hai năm bao giờ đến đây tôi cũng ngồi ở vị trí này, uống đúng một món, nghe nhạc chán chê rồi về. Lúc mới chia tay, tôi vừa nghe nhạc nước mắt vừa chảy dài. Sau này, nước mắt đã khô, tôi thậm chí còn quên mất khuôn mặt anh.

“Em ngày càng xinh đẹp hơn rồi”

“Cảm ơn anh”

“Cuộc sống của em dạo này có vẻ tốt, thấy em đi du lịch ở nhiều nơi nhưng chỉ có một mình, em vẫn còn nhớ anh à?”

Ngụm trà trong miệng tôi bỗng trở nên đắng chát, giọng nói êm mượt khiến tôi điêu đứng ngày nào giờ trở nên chướng tai đến kỳ lạ. Tôi cười, giọng lạnh tanh hỏi lại: “Điều gì khiến anh nghĩ được vậy nhỉ?”

“Anh tin như vậy. Em nói anh là mối tình đầu của em, là người hoàn hảo nhất em từng gặp. Khi chia tay em cũng vật vã nhắn tin cho anh suốt mấy tháng liền còn gì. Em chẳng thể quên anh được đâu…”, anh nói giọng tự tin.

Tôi gặp anh năm 20 tuổi. Khi ấy, anh lịch thiệp, thành công, đẹp trai và có cái vẻ phớt đời khiến tôi tổ gục. Tôi công khai theo đuổi anh, mày mò học nấu ăn, làm bánh, thay đổi kiểu tóc, trang điểm,… chỉ mong lọt được vào mắt xanh của anh. Ròng rã 6 tháng trời, cuối cùng tôi cũng chinh phục được anh, khiến anh phải giới thiệu trước mặt mọi người tôi là “người yêu của anh”. Tôi vui như đứa trẻ được quà lại càng tỏ ra ngoan ngoãn. 

Anh bảo: “Công việc của anh bận lắm, không rảnh nhắn tin, điện thoại. Cuối tuần có thời gian rảnh anh sẽ sắp xếp gặp em sau”, hay “Anh còn nhiều dự định tương lai, chưa có ý định lâu dài, em phải xác định chờ đợi thì mới ở bên anh được”. Tất thảy những điều anh nói, những yêu cầu từ anh tôi đều gật đầu đồng ý, giống như con thiêu thân lao vào ngọn lửa, không để ý đến đôi cánh của mình đang dần bị thiêu rụi.

“Anh có quà cho em”, nói xong người yêu cũ đặt lên bàn một bó thạch thảo được gói tỉ mẩn. Ngày xưa tôi thường nhắc đi nhắc lại mình thích loài hoa này, chỉ có 30 ngàn một bó, bán đầy ở chợ nhưng anh chưa từng mua, thậm chí còn chế giễu nó rẻ tiền.

“Vậy anh mua cho em hoa khác đi, chỉ cần anh mua hoa nào em cũng thích”, tôi nắm tay anh lắc lắc.

“Em đừng có trẻ con, hoa hoét vớ vẩn cắm vài hôm rồi lại quăng sọt rác, phí tiền”, anh bực mình nói.

gap-lai-nguoi-cu-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam

Yêu nhau gần 1 năm, tôi chưa từng nhận từ anh bó hoa nào, ấy thế mà sau 2 năm chia tay giờ nó lại nằm trước mặt tôi, cánh hoa mỏng tang rung rinh theo gió, mùi thơm thoang thoảng quẩn quanh khiến tôi muốn hắt xì. Tôi đưa tay quẹt mũi, nói: “Cảm ơn!”.

“Anh đã suy nghĩ rất nhiều trước khi đến đây. Sau khi chia tay em anh cũng tìm hiểu vài người nhưng không thấy ai bằng em cả. Anh nhận ra không ai đối xử tốt với anh như em, hi sinh vì anh như em. Chúng mình quay lại nhé, ta sẽ làm đám cưới, rồi anh sẽ bù đắp lại tất cả cho em”, người cũ nắm tay tôi. Ngón tay anh thon dài, mềm như tay con gái, trước đây anh hay đùa bàn tay nào không thể làm được việc này nên lấy vợ thì vợ phải chăm lo hết cho anh. Khi ấy tôi còn vỗ ngực mạnh miệng bảo: “"Cưới em, em sẽ không để anh phải đụng một ngón tay”.

Thật đáng thương. Tôi khi ấy đáng thương như vậy mà không hề nhận ra. Tôi ngắt một bông hoa thạch thảo đưa lên mũi ngửi, nó có mùi ngai ngái, không thơm như tôi nghĩ.

"Em không cần anh bù đắp" - Tôi bỏ bông hoa vào tách trà uống dở, nói tiếp: "Cũng không định quay lại với anh”.

"Em còn dỗi anh à?"

"Không, phụ nữ chỉ dỗi hờn với người mình yêu. Còn với em, anh chỉ là người cũ xa lạ mà thôi”

"Vậy tại sao em vẫn còn đến đây và vẫn chưa chịu yêu ai khác? Không phải em chờ đợi anh quay lại à?”

"Trà ở đây rất ngon, không gian ở đây rất yên tĩnh dễ chịu nên em vẫn lưu luyến muốn quay lại. Nhưng anh thì không... người cũ, chỉ nên ở trong câu chuyện cũ mà thôi”, tôi mỉm cười nói.

Chuyện tình cảm vốn dĩ kỳ lạ như vậy, ở thời điểm tôi hết lòng hết dạ, anh ấy có tồi tệ thế nào tôi cũng bằng lòng chấp nhận, nhưng khi tình yêu đã nguội lạnh, anh ấy có đền bù gấp trăm lần cũng chẳng còn ý nghĩa. Không phải tôi thay đổi, mà anh ấy xứng đáng bị lãng quên.

Xem thêm: Xe ôm “ông nội” – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Nhìn con dâu út chạy ra đỡ gậy cho thằng ăn trộm mà ông bà thót cả tim. Chuyện xong xuôi ông bà mới dám thở ra, thôi thì ở hiền gặp lành vậy…

Ở hiền gặp lành – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Cuộc sống vợ chồng chắc chắn có lúc này lúc kia nhưng nếu biết bỏ qua cho nhau, cùng nhau tưới tắm và vun vén thì hôn nhân cũng sẽ nở hoa hạnh phúc thôi.

Hạnh phúc nở hoa – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

4 đứa cháu lần lượt ra đời khiến cuộc sống của ông bà đảo lộn, xoay như chong chóng, trong khi trước đó ông bà tuyên bố thẳng thừng “con ai người đó lo, ông bà chỉ chơi chứ không chăm cháu”.

Xe ôm “ông nội” – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Cổ nhân đúc kết, nuôi con trai thì dưỡng ba khí, nuôi con gái dưỡng ba dung. Vậy, "ba khí" và "ba dung" mà cổ nhân nhắc đến là gì?

Cổ nhân dạy cách nuôi con: 'Con trai dưỡng ba khí, con gái dưỡng 3 dung', lớn lên ắt thành tài
0 Bình luận

Chu Công không chỉ là một trong những một nhà chính trị tài ba mà còn là người cha mẫu mực. Ông có cách dạy con khiến người đời sau phải học tập.

Cổ nhân dạy con: Kính trọng bề trên, bản thân khiêm tốn
0 Bình luận

Sống ở đời, việc không như ý thường chiếm đến 8,9 phần. Vậy khi đối diện với chuyện không vừa ý, ta phải làm sao?

Cổ nhân dạy: Tu dưỡng lớn nhất của đời người là tha thứ
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 2 giờ trước
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 4 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 5 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

PC Right 1 GIF
Đề xuất