Đứa con lạc loài – Câu chuyện nhân văn cảm động

“Đưa con lạc loài” là câu chuyện về một cậu bé luôn bị cha hắt hủi, nhưng lại nhận được sự bảo vệ, yêu thương hết mực của mẹ. Cho đến một ngày, cậu biết được bí mật…thì ra, tình thương của mẹ còn lớn hơn những gì cậu tưởng tượng.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Đứa con lạc loài”

Cha tôi không phải là người dữ đòn, nhưng có một điều lạ là trong 3 anh em tôi, cha thường đánh tôi nhiều nhất. Và sau mỗi trận đòn, ông lại lẩm bẩm: “Đồ đứa con lạc loài”.

Câu nói “đứa con lạc loài” đó làm cho tôi đau đớn hơn cả đòn roi. Tôi thường bỏ ăn mỗi khi bị đòn. Lần nào cũng thế, mỗi khi tôi thiếp đi trong thổn thức, tôi lại thấy đôi bàn tay mát rượi của mẹ xoa lên những lằn roi bỏng rát in hằn trên da tôi. Mẹ luôn nhẹ nhàng lay tôi dậy, ôm tôi vào lòng xót xa. Khi thì miếng bánh chưng, khi thì chiếc bánh mì kẹp chả,… mẹ lúc nào cũng dỗ dành tôi ăn cho đỡ đói.

Thời bao cấp, nhà tôi nghèo lắm. Quanh năm toàn ăn muối mặn, vừng rang, đậu phụ chấm tương, cơm độn sắn mì. Nhưng nhờ sự đảm đang, khéo léo từ mẹ nên chúng tôi luôn được ăn ngon, mặc lành. Đôi khi cả tháng có được mấy miếng thịt, mẹ đem nhường hết cho bố và các con ăn, bản thân chỉ rưới ít nước thịt vào bát cơm, mỉm cười âu yếm nhìn chồng con ngon miệng.

Dù phải mặc lại quần áo của nhau, nhưng anh em chúng tôi lúc nào cũng sạch sẽ, gọn gàng. Mỗi khi quần áo có chỗ bị rách, mẹ đều đem ra vá lại tỉ mỉ. Mỗi khi bước vào năm học mới, mẹ thường chuẩn bị đầy đủ giấy bút, sách vở cho anh em tôi đầy đủ, tinh tươm. Những quyển sách cũ nhờ bàn tay mẹ bọc lại mà trở nên tươi sáng hơn rất nhiều. Mẹ lúc nào cũng dặn dò chúng tôi dùng sách cẩn thận để đứa sau còn có sách dùng.

Dua-con-lac-loai-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong-1

Dù nhà rất chật, nhưng mỗi đứa đều được mẹ thu xếp cho một góc học tập riêng. Tối nào cũng thế, mẹ luôn kèm cặp, kiểm tra cho tới khi làm xong bài tập mới cho anh em chúng tôi đi ngủ. Sau đó, mẹ lại cặm cụi bên bàn máy may làm hàng gia công tới rất khuya mới đi ngủ.

Tôi chưa bao giờ quên được buổi đầu tiên mẹ đưa tôi đến trường. Nhìn đám đông ở trường, tôi sợ hãi nép vào lòng mẹ. Mẹ cúi xuống, hôn má tôi rồi thì thầm: “Dũng cảm lên con trai”. Chiều về, tôi ra đứng trước cổng trường, lo lắng nhìn xung quanh, chợt thấy mẹ hiện ra dang rộng cánh tay ôm tôi vào lòng. Và cứ thế, những bước chập chững vào đời tôi luôn có mẹ ở bên. Mẹ cho tôi dũng khí, tiếp thêm sức mạnh để tôi vững vàng bước đi.

Dù là anh cả nhưng mẹ luôn dành nhiều tình thương nhất cho tôi. Mỗi khi tôi bị đòn, mẹ thường len lén quay đi chùi nước mắt. Có lần nhìn cha đánh tôi hung dữ, mẹ chạy vào can thì cha gầm lên: “Tôi cấm cô can thiệp…”. Và thế là mẹ đành bất lực nhìn tôi chịu đòn, nước mắt mẹ cứ thế chảy dài trên mặt.

Ngày tôi lên đường nhập ngũ, mẹ chuẩn bị đầy đủ cho tôi từ cái kim sợ chỉ, lọ dầu bôi, thuốc cảm sốt,… Tiễn tôi đi, mẹ rưng rưng nước mắt, dặn dò đủ thứ.

Xuất ngũ trở về, tôi đòi đi làm những mẹ kiên quyết bắt tôi học lại để thi vào đại học. Để tôi đi học, mẹ hôm nào cũng thức khuya để may thêm hàng gia công. Không phụ lòng mẹ, tôi đã thi đỗ đại học. Ngày tôi nhận giấy báo vào tường, chưa bao giờ tôi thấy mẹ rạng ngời hạnh phúc đến thế. Tôi trào nước mắt xót xa thì thấy dáng mẹ ngày một hao gầy, những nếp nhăn cũng xuất hiện nhiều hơn ở đuôi mắt. Tôi tự hứa với lòng, bản thân phải gắng học thật giỏi để không phụ công lao mẹ sớm khuya tần tảo nuôi tôi ăn học.

Dua-con-lac-loai-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong-2

Sau khi học xong đại học, tôi được nhận quyết định phân công công tác tại một công ty lớn. Cha bỗng bảo tôi đi cùng đến một quán vắng. Tôi mơ hồ cảm thấy có một điều gì đó hệ trọng sắp xảy ra. Quả thật đúng là như vậy…tôi bàng hoàng khi nghe cha nghẹn ngào nói: “Con ơi, mẹ không phải mẹ đẻ của con đâu. Mẹ đẻ con bỏ đi theo người đàn ông giàu có khác khi con mới lọt lòng. May phúc cho cha con mình có mẹ bù đắp…”

Lúc đó, tôi chợt hiểu ra tất cả thái độ lạ lùng của cha đối với tôi trước đây. Thì ra cha căm hận mẹ đẻ của tôi nên đã trút giận lên tôi, nên mỗi lần đánh tôi đều thì thào nói: “Đồ đứa con lạc loài”. Tự đáy lòng, tôi chưa bao giờ nghe tiếng “mẹ” lại tha thiết đến thế. Tôi muốn về ngay, chạy về nhà quỳ xuống cảm tạ mẹ, người dù không sinh ra tôi nhưng lại dành cho tôi ngàn vạn tình thương. Tôi không biết cuộc đời mình sẽ ra sao nếu như không có vòng tay chở che của mẹ… Cuộc đời này đối với tôi vẫn còn bao dung lắm, vì tôi có mẹ ở bên mình.

Xem thêm: Đừng là người võ đoán – Câu chuyện nhân văn xúc động

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Tại lễ bế giảng ở trường Marie Curie vừa qua, toàn thể học sinh, giáo viên và phụ huynh vô cùng xúc động sau tâm sự của thầy hiệu trưởng.

Câu chuyện xúc động đằng sau tiếng rao bán kem của thầy hiệu trưởng trường Marie Curie
0 Bình luận

“Cãi nhau với kẻ ngốc” là một câu chuyện cười quen thuộc, nhưng đằng sau nó lại ẩn chứa bài học về sự im lặng và lắng nghe. Người giỏi giang thực sự là người nói ít và lắng nghe thận trọng. Bởi khi nói, bạn chỉ nói được những gì bạn đã biết, nhưng khi lắng nghe bạn có thể học được nhiều điều.

Cãi nhau với kẻ ngốc – Câu chuyện cười ẩn chứa bài học sâu sắc
0 Bình luận

Vì sao nói: Mọi đứa trẻ hạnh phúc đều có một "bà mẹ nói dối"? Liệu có phải trong lời nói dối của mẹ, luôn có một tình yêu muốn che giấu?

Người mẹ nói dối để bảo vệ tuổi thơ của con: Câu chuyện lấy đi nước mắt của hàng triệu người
0 Bình luận

Tin liên quan

“Tiếng chuông gắn kết ” là một câu chuyện ngắn thú vị nhưng không kém phần sâu sắc, dù có đi xa đến đâu nhà vẫn mãi là nơi để về!

Tiếng chuông gắn kết - Câu chuyện nhân văn thú vị
0 Bình luận

“Chiếc bánh bao có giá một viên sỏi” là câu chuyện ngắn thú vị nhưng cũng đầy tính nhân văn, hãy cứ cho đi rồi bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn thế!

Chiếc bánh bao có giá một viên sỏi – Câu chuyện ý nghĩa nhân văn
0 Bình luận

Bạn thấy mình là người bất hạnh nhất trên đời? Bạn thấy mình làm việc gì cũng không may mắn? Bạn thấy mình lạc lõng giữa xã hội tấp nập này? Hãy gặp họ, những con người bình thường với nghị lực sống phi thường. Dù ở hoàn cảnh nào cũng lạc quan, yêu đời. 

Những câu chuyện đời thực khiến bạn không còn than phiền 'cuộc sống này bất công quá'
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 27/07
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 26/07
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 25/07
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 16/07
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 14/07
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất