Đời người vốn dĩ đã được an bài, càng phàn nàn chỉ càng tệ thêm
Phàn nàn là một thói quen xấu bởi vì việc đổ lỗi cho người khác và cho sự việc gặp phải khiến chúng ta bỏ qua những lỗi lầm và thiếu sót của bản thân.

Phàn nàn là một loại cảm xúc tiêu cực trong cuộc sống, truyền năng lượng xấu đến người khác. Rất nhiều người trong số chúng ta có thói quen không tốt này.
Nhiều người có xu hướng phàn nàn về một người nào đó hay sự việc không may nào xảy đến với mình. Lúc này, tâm trí và suy nghĩ sẽ chứa những thứ không tốt như tư tưởng oán trách, giận hờn, nóng giận, bực bội, có khi còn nghĩ ra những điều rất xấu cho người khác.
Trong mối quan hệ giữa người với người, nếu một trong hai thường xuyên phàn nàn sẽ làm ảnh hưởng đến người còn lại. Chẳng hạn, các mối quan hệ với người thân, bạn bè và đồng nghiệp của chúng ta.

Tác hại của việc phàn nàn đó là có thể làm mờ mắt chúng ta và ngăn cản chúng ta nhìn ra những khuyết điểm của bản thân và điều tốt đẹp của người khác.
Phàn nàn là một thói quen xấu, chỉ luôn lỗi cho người khác và cho sự việc gặp phải, nó khiến chúng ta bỏ qua những lỗi lầm và thiếu sót của bản thân, mà chỉ nhìn vào khuyết điểm của người khác.
Đâu phải ai trong số chúng ta cũng nhận ra được, phàn nàn chẳng qua chỉ là một sự tự lừa dối bản thân, che đi những khuyết điểm của mình để rồi mãi không thể nhận ra được.
Những người hay than phiền thực ra chính là kẻ hèn nhát, không dám chịu trách nhiệm về việc mình đã làm mà đùn đẩy trách nhiệm cho cuộc sống và cho người khác. Họ chỉ đang tự lừa dối mình và người khác, sống trong sự đau đớn, ích kỷ.

Luôn miệng phàn nàn về bất kỳ chuyện gì gặp phải, hậu quả là, chúng ta chỉ nhìn ra lỗi lầm của người khác mà che đậy khuyết điểm, lỗi lầm của chính mình. Từ đó, khiến bản thân ngày càng lún sâu vào sai lầm mỗi khi gặp phải chuyện gì đó.
Phàn nàn khiến tâm trí con người mãi trong một vòng luẩn quẩn đáng sợ và khủng khiếp. Càng không có năng lực con người càng hay phàn nàn. Người nghèo thường hay phàn nàn cuộc đời bất công. Họ càng phàn nàn, càng thích bao biện, càng bao biện càng trốn tránh trách nhiệm, càng trốn tránh trách nhiệm thì càng không đủ năng lực.
Trong cuộc sống, người hay phàn nàn sẽ không có tương lai tốt đẹp, bởi vì họ sẽ không tự nhìn lại bản thân nên không thể hoàn thiện chính mình và tiến bộ hơn được. Thất bại là điều không thể tránh khỏi, tuy nhiên những lời phàn nàn của họ sẽ làm mất đi thiện cảm trong mắt người khác và khiến mọi người tránh xa.

Khổng Tử nói: "Không trách trời, không phụ người khác, thân thể là trời cho". Để có nhiều kinh nghiệm hay truyền lại cho hậu thế, Khổng Tử đã trải qua rất nhiều khó khăn trong cuộc sống, nhưng ông không bao giờ than phiền. Thấm thía lời dạy của Khổng Tử, thay vì trách trời đất, than thân trách phận, chúng ta hãy giúp đỡ người khác bằng tấm lòng từ bi, lương thiện và hãy biết tu dưỡng đạo đức, hoàn thiện bản thân.
Càng trưởng thành, con người càng biết hạ cái tôi xuống, nhìn nhận sai lầm của bản thân để sửa đổi. Người không chịu thay đổi, sớm muộn cũng xã hội đào thải. Hãy vững tin rằng, miễn là chúng ta làm việc chăm chỉ, ngay cả khi chúng ta không thành công, sẽ có những lợi ích khác và điều tốt đẹp dành cho mỗi người. Nếu chúng ta không làm việc chăm chỉ, mọi thứ sẽ thất bại và chúng ta lại phàn nàn về người khác. Chính những điều đó khiến bạn gặp những rắc rối mãi không thoát ra được.
Xem thêm: Đừng than vãn số phận bất công, vận mệnh tốt xấu là do chính bạn
Đọc thêm
Trong cuộc sống, nếu hiểu rõ các nguyên tắc đối nhân xử thế, chúng ta có thể xây dựng được những mối nhân duyên tốt đẹp, từ đó dễ gặp may mắn và thành công.
Con đường đi đến thành công của một người phải trải qua muôn vàn khó khăn gian khổ. Chỉ người có tính kỷ luật mới có thể làm chủ được bản thân để đứng trên thiên hạ.
Việc tu dưỡng khẩu đức quyết định vận mệnh con người. Khẩu đức tốt giúp con người dễ gặp vận may, nhờ vậy mới có thể ít đi đường vòng và thành tựu nhiều hơn.
Bài mới

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.