Đáng sợ nhất trên đời không có gì khác ngoài “vô danh”: Phải làm gì khi giá trị với đời chỉ là con số 0?

Đáng sợ nhất trên đời không phải ngu dốt, cũng chẳng phải thất bại mà chính là vô danh. Đến khi đã đủ trưởng thành để nhìn thấy sự thất bại và gian nguy, người lại trăn trở tại sao bản thân bao nhiêu năm qua vẫn chỉ là kẻ vô danh với đời?

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Đáng sợ nhất trên đời không có gì khác ngoài “vô danh”

Trong xã hội, chúng ta sợ nhất là kiểu người tiểu nhân, nham hiểm, độc ác có thể bất chấp thủ đoạn để mưu lợi cho mình. Chúng ta cũng dè dặt với kiểu người ngụy quân tử, miệng nam mô nhưng bụng một bồ dao găm, lúc nào cũng có thể phản bội, đâm sau lưng bạn bè.

Trong sự nghiệp, chúng ta lại sợ rơi vào cảnh làm ăn thất bại, sợ sa cơ lỡ vận đi đến đường trắng tay. Đã từng có được nhưng rồi lại mất đi chính là chặng đường khó mà không phải ai cũng đủ sức vượt qua lần nữa.

Dang-so-nhat-tren-doi-khong-co-gi-khac-ngoai-vo-danh-2

Tuy nhiên, khi thời gian quan đi, rèn giũa tâm trí con người càng kiên định hơn thì chúng ta lại chẳng lo lắng nhiều về những điều ấy nữa. Binh tới tướng chặn, nước đến đất ngăn, dù có thất bại cũng đủ bản lĩnh để tự mình đứng dậy. Vào thời điểm ấy, con người ta sẽ thấy rằng điều đáng sợ nhất trên đời không có gì ngoài hai tiếng “vô danh”.

Đôi khi, vì tranh đấu cả đời để thắng thua, để được mất, muốn giành lấy những giá trị cho mình mà quên mất tự hỏi bản thân rằng: Mình có đem lại giá trị gì cho họ? Đó nên là câu hỏi cần đặt ra trước khi gặp gỡ và kết giao với bất cứ ai.

Bởi nền tảng của một mối quan hệ bền vững chính là khi bản thân tạo ra được giá trị. Lúc ấy, ai cũng sẽ cảm kích mà sẵn sàng mang lại giá trị to lớn hơn những gì bạn có thể tưởng tượng ra.

Phải biết rõ giá trị của bản thân để tìm cơ hội được tỏa sáng

Một giáo viên lên lớp nhất định phải đem tới tri thức nằm trong những bài giảng. Một diễn giả đứng trước hàng trăm người đang lắng nghe nhất định phải đưa ra những luận chứng, luận cứ thuyết phục. Một bác sĩ đứng trong phòng mổ phải thực hiện nghĩa vụ cứu người bằng kỹ thuật và kiến thức của bản thân. Người nông dân tạo ra lương thực nuôi sống gia đình và hàng ngàn, hàng vạn người khác. Đó chính là giá trị của mỗi vị trí đem đến cho cuộc đời.

Mỗi cá nhân đều có những đặc điểm tuyệt vời riêng. Đà điểu chân dài chạy nhanh còn đại bàng cánh lớn thì sở hữu khả năng bay cao. Nếu có người cố chấp huấn luyện đà điểu ở khả năng bay hay bắt ép đại bàng thi chạy thì đương nhiên chúng sẽ chẳng đạt được giá trị nào. Điều đáng sợ nhất trên đời không phải là không làm được, hay thất bại mà là không nhận ra được giá trị, vị trí của mình ở đâu. Bởi chỉ bạn chỉ cần biết rõ các giá trị của mình và chọn các công việc phù hợp, thì giá trị đó sẽ được tỏa sáng.

Dang-so-nhat-tren-doi-khong-co-gi-khac-ngoai-vo-danh-3

Thực tế đã chứng minh, chỉ những người nắm vững được kỹ năng, yêu thích say mê với công việc bản thân đang làm mới có khả năng trở thành người giỏi trong lĩnh vực đó. Từ đó mới có thể cống hiến cho xã hội.

Mặc khác, một khi bản thân đã tin tưởng và đi theo những giá trị đó, thì sẽ giúp định hướng nghề nghiệp chính xác và dẫn bạn đến con đường thành công. Một ví dụ điển hình cho việc can đảm theo đuổi giá trị của bản thân chính là sự thành công của Steve Jobs khi sáng chế ra máy tính Mac. Steve Jobs  đã biến Mac trở thành chiếc máy tính đầu tiên trên thế giới có thể lựa chọn font chữ phong phú ngay khi hiển thị. Thông qua đó, ông đã tự thỏa mãn niềm đam mê học về các kiểu thiết kế chữ của mình trước kia.

Hay như nhà bác học thiên tài Thomas Edison suốt bao nhiêu năm ròng luôn bị mọi người cho là kẻ lập dị, kẻ điên, với hàng trăm và thậm chí là hàng ngàn thí nghiệm thất bại không ngừng. Nhưng với niềm đam mê nghiên cứu, ông vẫn không bao giờ dừng lại các hành trình khám phá khoa học của mình. Để rồi khi đạt được vô số thành tựu có thể hoàn toàn thay đổi cuộc sống của cả xã hội trong thế kỷ 20, từ một người vô danh, người ta đã phải gọi Thomas Edison là "Thầy phù thủy ở Menlo Park".

Cuộc sống dài hay ngắn không phụ thuộc vào số ngày chúng ta sống trên đời, cũng như sự thành công hay thất bại cũng không phụ thuộc vào số tài sản mà chúng ta sở hữu trong tay. Mà quan trọng chính là giá trị mà bản thân đã cống hiến cho xã hội là bao nhiêu. Cuộc sống sẽ là vô ích nếu chúng ta sống mà không tạo ra giá trị, không có cống hiến và đóng góp cho chính những người xung quanh, dù ít dù nhiều.

Xem thêm: Người thông minh thường nỗ lực trong âm thầm: Đừng trách đời bất công khi bản thân chưa đủ cố gắng

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Trước kia, Graham Stephan là một triệu phú "bủn xỉn", từng không lắp điều hòa vì sợ tốn tiền. Thế nhưng, giờ đây suy nghĩ của anh về tiền bạc đã khác.

Triệu phú bủn xỉn hé lộ bài học đắt giá: Đôi khi tiêu tiền lại đem lại giá trị hơn chắt chiu từng đồng
0 Bình luận

Trước khi tạ thế, Đức Phật có để lại một câu nói rằng: "Hãy là ánh sáng của chính bản thân mình". Chỉ khi bạn chấp nhận được cái tôi của mình, tự khắc những điều quý giá sẽ sinh sôi.

Trước khi tạ thế, Đức Phật có để lại một câu giá trị ngàn vàng
0 Bình luận

Chiếc áo rách của cậu bé nghèo là câu chuyện nhân văn ẩn chứa bài học sâu sắc về việc nhận ra giá trị của bản thân, đừng để  gia cảnh cản bước ước mơ của bạn.

Chiếc áo rách của cậu bé nghèo – Gia cảnh chỉ là một phép thử để thể hiện giá trị của bản thân!
0 Bình luận

Tin liên quan

Trong bất kỳ mối quan hệ nào cũng không cần phải dệt gấm thêu hoa, chỉ cần 'trong lạnh tặng lửa' là đủ rồi. Gió nhẹ trời xanh thì một câu thăm hỏi, những khi sóng gió thì an ủi động viên, gặp lúc cô đơn thì bờ vai vỗ nhẹ… Cứ nhẹ nhàng, bình dị vậy thôi nhưng vô cùng ý nghĩa.

9 lời nhắn gửi của cổ nhân ngắn gọn mà sâu sắc, nghìn năm vẫn còn nguyên giá trị
0 Bình luận

“Man thiên quá hải” – kế sách đầu tiên trong 36 kế đến ngày nay vẫn giữ nguyên giá trị và được áp dụng trong các bài học cuộc sống lẫn kinh doanh.

“Man thiên quá hải” – Kế sách sau bao đời vẫn giữ nguyên giá trị, ứng dụng thành công vào kinh doanh
0 Bình luận

Từ hàng nghìn năm nay người Do Thái luôn cho rằng, việc có tiền mà không biết cách tiêu tiền cho đúng thì giống như việc bỏ một viên đá xuống hòm ngoại trừ nặng thì chả có điểm gì khác.

Trí tuệ người Do Thái: Dù là một đồng tiền, khi tiêu cũng phải phát huy hết toàn bộ giá trị của nó
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 giờ trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 22 giờ trước
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
Cha tôi già rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Hải An
Hải An 20/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất