Chuyện của má, để má tính - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Cả tuổi trẻ, ba đi với người khác, nay về già, ba cần người chăm lo mới tìm đến má. Chúng tôi không trách ba, nhưng không có nghĩa là không biết, không giận.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Cuối tuần về thăm má, mới tới đầu làng, tôi đã nghe người ta to nhỏ: “Về mừng ba hả nhỏ?”.

Ba nào? Từ ngày tôi còn trong bụng, ba đã bỏ má con tôi theo người khác. Trước khi đi, ba còn lấy cái xe đạp là phương tiện và tài sản duy nhất của gia đình, má năn nỉ xin ba để lại cái xe để má chở con cái, chở rau cám cho heo nhưng ba tàn nhẫn hất má ra. Nghe nói khi đó suýt nữa thì tôi không còn cơ hội chào đời.

Đó là tôi nghe người làng kể lại, từ mỗi người một chút mà biết chuyện ba sống tệ, chứ má chưa một lần kể xấu ba. Những khi chị em tôi ra ngoài nghe người ta nói, về hỏi má, má chỉ nhỏ nhẹ: “Xấu tốt gì cũng là ba, giờ ba có ở với mình nữa đâu mà hờn giận chi cho nặng bụng”. Chúng tôi thấy má nói đúng. Giận là khi được người ta thấy, người ta dỗ, người ta xin lỗi rồi làm lành, rồi vui vẻ. Chứ giận mình mình, có ai biết đâu mà giận.

Tuổi thơ chị em tôi khốn khó, cơ cực nhưng luôn có má bên cạnh. Chị em tôi vô tư, không biết “ghim thù” là gì. Nhờ trời thương mà má khỏe mạnh, lo cho chúng tôi học hành tới nơi tới chốn. Chị Hai học giỏi, chăm làm, ai cũng ước có con dâu như chị. Chị lấy chồng, nay đã 1 trai 1 gái. Anh rể tôi chưa khi nào coi mình là rể mà coi như con trai trong nhà, việc lớn nhỏ gì anh cũng không nề hà.

Tôi ra trường, công việc tạm ổn, chưa tính chuyện chồng con vì còn muốn ở gần má. Cuối tuần nào tôi cũng vượt 100km về với má. Nghe người làng xì xào, tôi tăng ga mạnh hơn, chạy xộc vào sân. Nhà tôi vẫn vậy, làm gì có thêm người nào, tôi nhìn quanh quất “người ta nói, nhà mình có ba…”. Má kéo tôi ngồi xuống, nói ba về rồi, ba đang ở nhà cũ của nội.

Ngày đó ba có người khác nên đi lập gia đình với người ta, gia đình mới của ba cũng có 2 con gái nhưng được hơn chục năm bắt đầu nứt nẻ.

chuyen-cua-ma-de-ma-tinh-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac

Lần này là người ta bỏ ba, ba thui thủi một mình tự làm tự ăn. Tuổi già đến kèm theo bệnh tật, lúc này ba mới nghĩ đến chuyện về quê. Dù gì ở quê cũng còn ngôi nhà của nội, ông bà nội chỉ có mình ba là con.

“Con nghe người ta nói, má tính đón ba về?”. Chị Hai vừa về tới, còn chưa kịp cởi áo khoác đã hỏi ngay.

Má nhìn chị: “Ổng giờ bệnh rề rề, để ổng một mình sao được?”. “Sao không được? Má có nhớ hồi má mổ ruột thừa, hồi em bị xe tông gãy chân không? Có ai phụ má, thương tụi con?”. Chị Hai vừa khóc vừa nhắc lại chuyện cũ.

Tôi nhớ hồi má mổ ruột thừa, tôi phải ăn khoai lang sống và nhai gạo sống vì đói. Hồi tôi bị xe tông gãy chân, nhà không còn gì để bán, má đi từng nhà vay tiền. Chị em tôi nghe lời má, không hờn trách ba, nhưng không có nghĩa là chúng tôi không biết, không giận. Cả tuổi trẻ ba đi với người khác, nay về già ba cần người chăm lo mới quay về tìm má.

Má nhỏ nhẹ nói với chị Hai: “Em con còn nhỏ, không hiểu đã đành. Con có gia đình, có con rồi, bình tĩnh suy xét đi. Ông bà nói đánh người chạy đi chứ ai đánh người chạy lại”. Chị Hai không nói nữa, nhưng vẫn giữ nguyên ý định.

Tôi thấy má buồn nên không dám nói gì. Từ khi hiểu chuyện, tôi thấy má từ chối nhiều người tìm đến. Giá má lấy chồng mới, hẳn chị Hai không bực không giận như giờ. Ngày còn trẻ, có bao nhiêu người ưng mà má không chịu, nay lại…

Bẵng đi cả tháng tôi không thấy ba má về chung một nhà. Tôi hỏi, chị Hai thở hắt ra: “Ổng không chịu, nói ổng không muốn làm má khổ nữa”. Tôi nghe giọng chị Hai đầy áy náy… Tôi cứ nghĩ được má ướm lời, ba sẽ mừng rỡ mà đồng ý, ai nghĩ ba lại từ chối. Điều đó lại khiến chị em tôi bứt rứt.

Chị Hai hẹn tôi cùng về. Chị mua khá nhiều quà, ngượng ngùng đẩy tôi: “Mang qua cho ổng đi! Hai đâu biết ổng ưng gì nên mua đại”. Tôi lò dò sang nhà ba, thấy sân trước sân sau có mấy luống rau bắt đầu nhú mầm xanh. Tôi nhìn ông già tóc bạc gầy gò nằm ngủ trên võng đầy lạ lẫm. Tôi chưa gặp ba lần nào nên không biết phản đối quyết định của má thế nào, mà ủng hộ cũng không ổn.

Tôi nhè nhẹ đặt túi trái cây lên bàn nước rồi nhanh chân chạy về. 2 tuần nay, dù chưa gặp ba, nhưng cảm giác có ba, có thêm người thân làm tôi vui vẻ hơn. Khi sáng gọi chị Hai, tôi tính nói 2 chị em đừng phản đối má nữa. Má một mình đó giờ, nay có bạn già cho má hủ hỉ sớm tối cũng hay.

Nghe ba từ chối tái hợp hay chung nhà, tôi vừa nể vừa… ghét ba. Ba có lỗi với má, với chị em tôi, đáng lẽ ba nên thành khẩn nhận lỗi. Nhưng tôi lại nghĩ, ba quyết ở một mình cũng là cách chuộc lỗi, vì ba không muốn cuộc sống của má con tôi xáo trộn.

Tôi quyết định không nghĩ nữa và tôn trọng thái độ lẫn tình cảm của mỗi người. Chuyện của má để má tính. Về tới sân, má hỏi: “Đi đâu đó bé?”. Tôi nhìn chị Hai, bỗng dưng nói dối: “Con ra đầu làng mua cây kem”. 

Xem thêm: Học biết ơn, tôn trọng, cũng là học yêu - Bài học cuộc sống hay

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

“Bài học để đời: trước khi làm giàu, hãy làm người đã” cho chúng ta thấy lòng biết ơn quan trọng như thế nào…

Trước khi học làm giàu, hãy học làm đứa con có hiếu - Câu chuyện nhân văn
0 Bình luận

Anh về giữa khuya, người đầy hơi men. Chị khẽ quay sang vòng tay ôm lấy chồng nhưng anh gạt ra và thản nhiên ngủ.

Cái giá đắt của sự phản bội - Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Mỗi gia đình đều hạnh phúc theo một cách riêng. Vui vẻ với những gì mình có hơn là đi so sánh với hạnh phúc của người khác.

Muốn hạnh phúc, đừng nhìn sang hàng xóm - Câu chuyện nhân văn
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Thăm nhà bạn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thăm nhà bạn ở tuổi ở cái tuổi lục thập hoa giáp thế này mới thấy thấm thía cái bình yên, hạnh phúc thực sự ở đời. Tưởng là dễ những khó vô cùng...

Hải An
Hải An 13 giờ trước
3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 13/05
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/05
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất