Chiếc kính lão của cha tôi – Câu chuyện nhân văn sâu sắc

“Chiếc kính lão của cha tôi” là câu chuyện ngắn xúc động, một chiếc kính đơn giản với con không là gì, nhưng với cha nó là cả một gia tài.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Chiếc kính lão của cha tôi”

Tôi không sống chung nhà với cha, vì đơn giản tôi là con gái, sau khi lấy chồng thì cha cho tôi một thửa đất để ra riêng. Cha tôi sống với con trai và cháu nội của cha. Vì cha tôi quan niệm “dâu con rể khách”. Mình có con trai thì sao có thể sống chung nhà với con gái được?

Cha tôi chưa già lắm, dù tuổi đã ngoài 70 nhưng vốn các lão nông xưa siêng năng lao động, tối ngủ sớm, sáng thức sớm, ăn uống toàn rau trái sạch quanh vườn nên duy trì sức khỏe khá tốt. Tuy nhiên, sự lão hóa mắt do tuổi già thì không tránh khỏi. Hai năm nay cha đã mổ cườm mắt và bắt đầu dùng kính lão khoa. Nhưng gần đây cha kêu rằng chiếc kính lão ấy mờ quá, đọc sách, xem tivi không được rõ nữa.

Em trai tôi hẹn đến chủ nhật, nó nghỉ làm sẽ đưa cha đi bác sĩ khám lại mắt và đo độ cắt kính cho vừa vặn, nó nói: “Cha chờ con mấy hôm, đừng có đi mua mấy chiếc kính lão ngoài lề đường đeo hại mắt lắm!”.

Tuy nhiên, lời em hứa không thể thực hiện được vào chủ nhật gần nhất vì chủ nhật đó mẹ vợ của em bị bệnh, em phải chở vợ đi gần 100km về thăm mẹ vợ. Chủ nhật tuần sau thì cơ quan em cho đi nghỉ mát, ai bỏ vé thì cứ bỏ nhưng không được nhận tiền. Thế là vợ chồng em xoắn xuýt nhau đi với lời hẹn: “Chủ nhật tuần sau nhất định con sẽ đưa cha đi khám mắt!”.

Tuần sau rồi cũng đến, nhưng cu con 8 tuổi của em trai tôi sau hai ngày nghịch nước biển thì phát sốt phải vào nhập viện. Thế là lời hẹn “đưa cha đi khám mắt” đã trôi tuột vào không gian và thời gian vô định.

Tôi tất nhiên không biết mấy chuyện này nếu như cha tôi không nói. Vì cha quan niệm đơn giản lắm: ‘Cuộc sống này con cái kiếm cái ăn nuôi con của chúng đã cực khổ lắm rồi, nếu không có gì bức bách thì không nên nói lời oán trách”.

Chiec-kinh-lao-cua-cha-toi-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac-1

Nhưng sáng sớm hôm nay, khi cha đang làm vườn, tưới cây thì bị trượt sình té ngã. Cha kêu đau chân và nhờ tôi coi giùm xem: ‘Có cây gai nào đâm vô thịt không mà sao cha thấy nhức nhức?”.

Tôi cúi xuống xem thì thấy cái gai chanh to đùng mà cha bảo là “Có thấy cái gì đâu!”.

Tôi sát trùng, lể gai cho cha xong lại hỏi: “Sao cái gai to vậy mà cha nói cha không thấy? Mắt cha mổ cườm rồi mà?”.

Bấy giờ cha mới ngần ngừ nói là hơn tháng nay mắt bỗng dưng mờ lại, nhờ em trai bây đưa đi bác sĩ mà nó cứ kẹt này kẹt nọ. Cha không dám nhờ con gái, tại con gái cực hơn, hết đi làm ngoài đường về thì cơm nước, nhà cửa, con cái,… Đưa cha đi bác sĩ thì cũng mất nửa ngày chứ ít gì.

 Nghe cha nói mà nước mắt tôi tuôn rơi như mưa. Trời ơi…cha con ở cách nhau không đầy mười bước chân mà sao tôi có thể vô tâm như vậy. Ngày ngày cứ thấy cha ra vườn, vô nhà xem tivi cứ nghĩ là mọi chuyện ổn cả. Tôi quên mất rằng cha đã ngoài 70 rồi. Tôi hỏi cha: “Em trai bận việc như thế thì cha nói thiệt đi, cha đã đi mua chiếc kính lão mới chưa?”

Cha nói: “Có chứ! Cha lên Hòa Bình nè, Thanh Bình nè, Duy Cường nè… nhưng chỗ thì giá cao quá so với túi tiền của cha, chỗ thì đeo vô cứ mờ mờ nhức nhức khó chịu lắm. Con coi, chiếc kính lão của cha ở khoa Mắt bệnh viện bán có 70 ngàn, mà mấy chỗ đó cứ bán hai, ba trăm. Vườn cha trồng bạc hà năm ngàn một ký, ớt xiêm xanh hái cụp xương sống cũng mới có bảy chục một ký, tắc cũng chỉ mười ngàn một ký,… thế mà cái mắng kiếng đến hai, ba trăm thì sao cha dám mua?”

Tôi, em tôi và tất cả những đứa con trên đời này đã bỏ ra bao nhiêu tiền cho những cuộc ăn nhậu hay mua sắm cho vợ chồng, con cái mình, thế mà chiếc kính lão của cha chỉ có giá vài trăm mà không mua được… Lòng tôi bỗng dâng lên cảm giác tội lỗi vô cùng, lặng thầm gọi đến chỗ làm xin nghỉ việc một ngày. Rồi quay sang nói dối với cha rằng bữa nay con xin nghỉ phép, con chở cha đi đo mắt và mua chiếc kính vừa ý nhất. Cha tôi vui ra mặt, có lẽ vì mấy hôm nay không có kính để xem tivi nên ông khó chịu lắm.

Chiec-kinh-lao-cua-cha-toi-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac-2

Cách làm việc của một trung tâm kính mắt nọ đã khiến cha tôi suýt xoa vô cùng. Cha khen con gái nhà ai mà nói chuyện nhỏ nhẹ, dễ thương, tư vấn nhiệt tình, hỏi rõ tình trạng mắt của khách như quan tâm cha của cô ấy vậy, thiệt dễ thương. Cha nói: “Mà cái kính ở đây họ làm bằng gì mà cha đeo thấy sáng trưng, không mờ mờ hay nhức mắt như mấy chỗ cha tự đi hôm bữa. À mà cái kính này bao nhiêu tiền vậy con? Để mấy ông bạn già của cha mắt có mờ thì cha chỉ lên đây mua cho rõ”.

Tôi cười nói, chỉ cần cha chỉ chỗ cho các bác ấy thôi, còn giá cả bao nhiêu thì tùy vào từng loại kính. Riêng cái kính này là miễn phí vì bà chủ tiệm là bạn của con, cô ấy nhất quyết tặng cha. Cha tôi vui vì tình người nên nói chuyện suốt quãng đường về, nhưng cũng không quên dặn: “Của biếu là của lo, của cho là của nợ nha con! Hôm nay con nhận kính của người ta cho cha thì coi trong vườn mình có mít thái, chanh không hạt với mấy buồng dứa dứa,…hôm nào con mang lên biếu người ta nhé!”.

Tôi dạ vâng mà không dám nói với cha rằng, cái kính lão vừa mua ấy có giá cao đến mấy thì cũng rất xoàng so với cả đời của cha dành cho con.

Xem thêm: Mẹ là “dì ghẻ” – Câu chuyện hay ý nghĩa về gia đình

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

“Mẹ là dì ghẻ” là câu chuyện ngắn cảm động trước sự hy sinh của người mẹ và tấm lòng hiếu thảo của người con dù không cùng dòng máu.

Mẹ là “dì ghẻ” – Câu chuyện hay ý nghĩa về gia đình
0 Bình luận

“Người bố tật nguyền” là câu chuyện cảm động về người bố không dám đi dự đám cưới của con gái mình, một phần vì mặc cảm, một phần vì thương con không muốn con bị người ta cười chê.

Người bố tật nguyền – Câu chuyện cảm động nhân văn
0 Bình luận

“Những người bạn cũ” là một câu chuyện ngắn ấm áp khiến người ta không khỏi xúc động trước tấm lòng của những người bạn một thời gắn bó keo sơn.

Những người bạn cũ – Câu chuyện nhân văn về một tình bạn đẹp
0 Bình luận

Tin liên quan

“Những thằng già nhớ mẹ” là câu chuyện ngắn rất đời mà khi đọc ta thấy bóng dáng của mình ở đâu đấy trong câu chuyện này.

Những thằng già nhớ mẹ - Câu chuyện chân thực giàu ý nghĩa
0 Bình luận

 Câu chuyện "Lời nói dối của cô giáo lớp 5" khiến ai đã từng đọc 1 lần không khỏi xúc động, bâng khuâng. Câu chuyện cũng để lại cho nhân thế bài học sâu sắc về tình người giữa thế thái nhân sinh.

'Lời nói dối của cô giáo lớp 5' - Câu chuyện xúc động về sức mạnh vạn năng của tình thương
0 Bình luận

Nếu bạn muốn người khác nhất nhất nghe theo thì xin đừng bỏ qua bài viết về câu chuyện Phật giáo "Tôn giả cảm hóa đạo tặc"

Câu chuyện Phật giáo 'Tôn giả cảm hóa đạo tặc' và lời Phật dạy về cách cảm hóa người khác
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 22 giờ trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 3 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Hải An
Hải An 04/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất