Càng ngẫm càng thấm: "Một đời thân, hai đời yếu, ba đời không ăn"
"Một đời thân, hai đời yếu, ba đời không ăn" - nghe có vẻ hơi lạnh lùng nhưng đây là thực tế của mối quan hệ họ hàng thân thích.

Chúng ta vẫn quan niệm "một giọt máu đào hơn ao nước lã". Thế nhưng hiện thực cuộc sống lại cho ta thấy, đôi khi có một số mối quan hệ gia đình khá nhạt nhẽo. Trong khi đó một số mối quan hệ tình cảm bạn bè, tình yêu còn gắn kết, bền chặt hơn nhiều... Vậy nên cô nhân mới nói: "Một đời thân, hai đời yếu, ba đời không ăn".
Một đời thân
Một đời ở đây là thế hệ F1, là anh em ruột thịt. Người ta nói "anh em như thể tay chân", sống với nhau từ tấm bé đến khi trưởng thành, có chung một dòng máu. Khi nhỏ, có cả một thời thơ bé gắn bó, sống chung một mái nhà, uống chung một dòng nước... Đó là yếu tố khiến cho chúng ta không thể nào tìm được một mối quan hệ tương đương ở bất kỳ ai khác. Hầu như, mọi việc ai cũng giúp đỡ, chuyện vui buồn đều chia sẻ với nhau, lúc khó khăn cùng gánh vác, quan hệ tự nhiên thần thiết.

Khi lớn lên, ai cũng có một mái nhà riêng nhưng không thể thay đổi được mối quan hệ ruột thịt. Ông Beaudoin - triết gia người Pháp từng nói: "Một người em ruột là một người bạn được tạo hóa ban cho”. Anh phải biết che chở cho em, nâng đỡ, giúp đỡ người em. Người em phải kính trọng, vâng lời người anh, như thế mới thuận tự nhiên, mới thực hiện đúng lời nói "kinh trên, nhường dưới, trong ấm, ngoài êm" tạo nên gia đình hạnh phúc. Nếu anh em bất hòa, tranh chấp vật chất thì gia đình sẽ tan vỡ.
Hai đời yếu
Hai đời chính là mối quan hệ anh em họ hàng, loại quan hệ gia đình này có chút "yếu hơn" không còn thân thiết bền chặt như "một đời thân".
Dù sao mỗi người cũng có một gia đình riêng, bình thường cũng không ở cùng, không ăn cùng. Họa hoằn chăng thì có ngày lễ tết mới tụ tập cùng nhau. Thế thì việc trò chuyện tâm sự thường xuyên cũng là cực kỳ ít.
Nói về chân tình, cứ như vậy quan hệ tự nhiên ngày càng yếu đi. Nhưng dù sao cũng có quan hệ từ đời trước, cho nên quan hệ giữa các thế hệ tuy không thân thiết lắm, nhưng khi gặp khó khăn mọi người sẽ bỏ công sức ra để giúp đỡ nhau.

Ba đời không ăn
Đối với những người thân cách nhau ba đời thì mối quan hệ lại càng yếu ớt hơn. Về cơ bản họ không tiếp xúc nhiều, chỉ gặp nhau trong dịp Tết nguyên đán. Mỗi lần gặp gỡ thường khá vội vã, không có nhiều gắn bó. Khi một số gia đình ngồi lại với nhau, trò chuyện về thói quen hàng ngày và cuộc sống thì mới gần gũi hơn một chút. Nhưng sau đó, ai về nhà đây, mối quan hệ lại trở nên xa cách,.
Những người anh em họ cách nhau 3, 4 đời thường khá thờ ơ và nhiều khi, anh em đến thăm nhau chỉ còn là một "nghi thức". Bởi vì những người họ hàng xa không tiếp xúc với nhau nhiều, ngay cả khi ở trong các dịp lễ Tết. Họ gặp nhau chỉ trao đổi đôi ba điều, rất nhạt nhòa.
Vậy nên, sau nhiều năm đúc kết, người xưa nhận ra rằng: Để các mối quan hệ không bị phai nhạt theo tháng năm thì hãy thường xuyên liên lạc với người thân, bạn bè để gắn kết tình cảm.
Xem thêm: Cổ nhân dạy: Nhà nào có mẹ hiền, phúc ấm mấy đời con cháu!
Đọc thêm
Cha mẹ là người thầy đầu tiên của con cái. Vậy nên, nuôi con mà không dạy đó chính là lỗi của cha mẹ.
Cổ nhân có câu rằng: “Dưỡng bất giáo, phụ chi quá”, ý rằng nuôi mà không dạy là lỗi của cha, chính là nói về sự quan trọng của giáo dục gia đình. Bởi cha mẹ chính là những người thầy đầu tiên của con cái.
Nguồn gốc của trí huệ, đức hạnh, phúc phận, thọ mệnh của đời người được cổ nhân khái quát ở câu nói trên.
Bài mới

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.