Cách mẹ thương con thật lạ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Vậy là mẹ Hòa đã về cõi vĩnh hằng được 1 tuần. Ở tuổi 75 ai cũng bảo bà đi thế là thanh thản bởi các con ai cũng trưởng thành, ổn định cả. Chỉ có Hòa hiểu mẹ còn nhiều trăn trở buồn thương lắm… Ngồi bên di ảnh của mẹ, Hòa trầm ngâm nhớ về những ngày xa xưa.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Ngày đó Hòa còn bé lắm, chỉ tầm 3-4 tuổi nên chưa hiểu được nỗi đau mất cha. Sau này lớn lên nghe mọi người nói chuyện Hòa mới hiểu ngày đó mình mồ côi cha, song may mắn còn có mẹ. Mẹ Hòa thương con lắm, ai làm mối cũng không chịu, nhất quyết ở vậy tần tảo làm lụng nuôi con. Nhà có 2 đứa con trai, anh cả lớn hơn Hòa, hiểu được sự khó khăn vất vả của mẹ nên đòi nghỉ học sớm cùng mẹ đi làm kiếm tiền nuôi em nhưng mẹ không chịu. Dù vất vả thế nào mẹ cũng quyết nuôi hai con nên người. Hòa vẫn nhớ rõ năm lớp 7 vì mải ham chơi chểnh mảng việc học hành mà phải nhận cơn giận lôi đình và một trận đòn roi từ mẹ.

Tính nóng vậy thôi nhưng mẹ thương con lắm, nhất là Hòa, vì thiệt thòi mất cha từ bé nên mẹ với anh cả dành hết tình thương yêu cho Hòa. Bà lúc nào cũng bắt Hòa học hành tử tế để sau này không phải khổ. Năm Hòa học lớp 12, anh cả học năm 3 đại học, nhà vẫn nghèo xác nghèo xơ, mẹ phải làm đủ thứ việc, tất bật từ sáng đến khuya để có tiền lo cho hai anh em. Nhìn vào sự tần tảo của mẹ an hem Hòa chỉ biết ngậm ngùi báo hiếu bằng việc bảo ban nhau học hành.

Ngày Hòa đưa giấy báo đại học cho mẹ, bà lặng lẽ cười, nhưng Hòa biết trong nụ cười ấy còn chất chứa cả nỗi lo. Phía trước chắc chắn là những ngày tháng khó khăn cho mẹ khi phải gồng gánh nuôi nấng hai đứa con trai đang tuổi ăn học. Sáng sớm ngày nhập học, mẹ dậy sớm nấu cơm cho Hòa ăn. Ăn sáng xong, Hòa xúc động cúi chào mẹ lên đường. Mẹ ôm chặt lấy Hòa, căn dặn: “Con đi đường cẩn thận nhé, phải tự biết chăm sóc cho mình, mẹ ở xa nên không lo cho con từng chút được”.

cach-me-thuong-con-that-la-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong (1)

Đó là lần đầu tiên Hòa đi xa nhà, xa những vài trăm cây số. Ra đến cổng, Hòa ngoái lại nhìn căn nhà thân yêu của mình, nơi Hòa đã sống với những vui buồn 18 năm trời. Hòa bất chợt bắt gặp ánh mắt âu yếm của mẹ đang nhìn theo, thấy Hòa quay lại mẹ vội lảng đi chỗ khác. Dù ở xa nhưng Hòa vẫn nhận ra những giọt nước mắt của mẹ đang lăn dài trên đôi gò má sạm nắng. Mắt Hòa chợt cay xè! Xe chuẩn bị chạy, Hòa thò đầu ra khỏi xe, nhìn về hướng nhà. Bỗng, thấy dáng mẹ tất tả chạy lại, đến trước cửa xe, mẹ vừa thở hổn hển vừa dúi vào tay Hòa một bọc giấy nhỏ: “Con cầm theo cái này để phòng thân, nhớ giữ cho kỹ nhé!”, Nói xong, bà vội vàng xuống để xe chạy kịp giờ. Dáng mẹ khuất bóng, Hòa lặng lẽ mở bọc giấy mẹ đưa ra xem, bên trong là một đôi bông tai và chiếc nhẫn vàng. Hòa sửng sốt, đây chẳng phải là đồ cưới của mẹ sao, mẹ đã giữ gìn rất cẩn thận, dù có túng quẫn thế nào cũng không đem ra bán. Đó là vật kỷ niệm thiêng liêng, là quà bà ngoại tặng mẹ ngày cưới, mẹ quý chúng còn hơn máu thịt mà. Hòa nuốt nước mắt vào trong, thầm hứa trong lòng sẽ chăm chỉ học tập để không phụ lòng mẹ. Hòa cũng tự hứa là mình sẽ không bao giờ bán những kỷ vật này đi.

Sau nhiều năm nỗ lực, Hòa ra trường với tấm bằng giỏi và được nhận vào một công ty lớn. Mức lương khá đồng nghĩa với việc Hòa phải làm việc nhiều hơn, thời gian nghỉ cũng ít hơn. Thế là số lần về thăm mẹ ngày càng ít, số lần gọi điện cũng thưa thớt dần. Mỗi lần Hòa gọi về mẹ vui lắm, kể chuyện đủ thứ. Mẹ nhớ Hòa nhưng lại không bao giờ giục Hòa về thăm nhà. Bà lúc nào cũng sợ mình sẽ cản bước chân con. Lần nào trước khi cúp máy mẹ cũng dặn: “Mẹ ổn, con cứ tập trung lo công việc cho tốt nhé. Đừng lo lắng gì cho mẹ cả”.

Cứ thế, Hòa vô tư nhận sự quan tâm và cả vị tha của mẹ mà quên đi rằng ở quê nhà còn có một mẹ già đang mỏi mắt đợi con. Một phần nữa cũng vì Hòa ỷ lại vào anh trai Hòa học xong đã về làm gần nhà để tiện bề chăm nom mẹ.

Mới đây, anh trai gọi điện báo mẹ bị ốm mong Hòa về thăm, nhưng Hòa ngập ngừng bảo: “Em đang đi công tác bên Mỹ, phải hơn chục ngày nữa mới về được”. Hòa nghĩ mẹ cũng chỉ ốm đau tuổi già, một vài bữa nữa về cũng không sao, Hòa không hề biết rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội gặp mẹ lần cuối. Đến khi Hòa nhận được điện của anh trai lần nữa thì mới hay mẹ đã ra đi mãi mãi.

Hòa ân hận vô cùng vì không về thăm mẹ. Mở chiếc tủ, Hòa cầm ra cái hộp nhỏ đựng đôi bông tai và chiếc nhẫn mẹ đưa ngày nào, hai hàng nước mắt chảy dài. Hòa đã làm được lời hứa là nhất định không bán vật kỷ niệm của mẹ. Nhưng Hòa đã không còn cơ hội để đưa lại cho bà vật kỷ niệm mà mẹ một đời nâng niu. Cả một đời mẹ đã thương con, thương theo cách của mình… Cả đời này con nợ mẹ, mẹ ơi!

Xem thêm: Trèo cây mất tuổi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

“Chịu ơn một giọt, báo ơn một dòng”, 20 năm trước mẹ tôi đêm đứa trẻ mồ côi về nuôi để rồi tuổi già được sống trong viên mãn, hạnh phúc.

Con nuôi báo ơn – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Cậu Ba dọn lên thành phố ở, ngôi nhà cũ chờ hoài không thấy người chủ về thăm. Có lẽ nó không trách hờn chi, bởi những ngày mưa dầm, tiếng cậu ho hoài không dứt nổi, tiếng ho vang cao hơn cả tiếng mưa gió rầm rì bên ngoài.

Ngôi nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động
0 Bình luận

Lúc nhỏ mẹ hay mắng “Trèo cây coi chừng mất tuổi”, nghe liền sợ lắm. Lớn lên mới biết đó chỉ là cách nói khéo để bọn nhỏ chúng tôi khỏi trèo cây kẻo bị ngã.

Trèo cây mất tuổi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

“Lương ngôn nhất cú tam đông noãn, thương nhân nhất ngữ lục nguyệt hàn” - nghĩa là, một câu nói tử tế có thể làm ấm lòng người 3 đông, một câu nói tổn thương có thể khiến người ta sống giữa tháng 6 mà cảm lạnh. 

Cổ nhân nói: Lời nói chính là phong thủy cuộc đời
0 Bình luận

Trong Đạo đức kinh, Lão Tử giảng rằng, những người biết đủ mới là người giàu nhất. 

Cổ nhân dặn: Biết thỏa mãn là người giàu, hậu đạo là người tốt, bình phàm là cao nhân
0 Bình luận

“Ngẩng đầu ba thước có Thần linh" là câu nói ai cũng biết nhưng phía sau vẫn còn một vế nữa, ẩn chứa ý nghĩa thâm sâu.

Cổ nhân nói: “Ngẩng đầu ba thước có Thần linh; không sợ người biết, sợ mình biết”
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

8 triết lý Lão Tử dành cho người trẻ ngày nay

Triết lý của Lão Tử có tác động đến nhiều trường phái tư tưởng, không chỉ ở Trung Quốc mà còn trên toàn thế giới. Dù đã hàng thế kỷ trôi qua nhưng những lời dạy của Lão Tử vẫn có thể áp dụng được trong môi trường tâm lý và xã hội hiện đại của chúng ta.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 9 giờ trước
Chắc gì con đông thì già bớt khổ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta bảo đông con thì già bớt khổ, nhưng tôi có tận 5 đứa con, ấy vậy mà ở cái tuổi gần đất xa trời này chỉ có viện dưỡng lão là nơi có thể nương tựa vào.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Quỷ Cốc Tử: Đời người có 5 thiên quy, ái hiểu được trước 30 tuổi sẽ sống lâu phúc dày

Dưới đây là 5 quy tắc được Quỷ Cốc Tử - bậc kỳ tài, cao nhân nổi tiếng truyền lại. Nếu ai sở hữu trước 30 tuổi, mọi việc trong cuộc sống sẽ suôn sẻ vô cùng.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 2 ngày trước
Tủi hờn khi sống nhờ đất nhà vợ – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng là trụ cột gia đình, từng được bố mẹ vợ quý mến. Nhưng giờ thì mọi thứ đã thay đổi, họ nhìn tôi như thể tôi là kẻ ăn bám, sống trên đất nhà họ, ăn cơm họ nấu, để con gái họ gồng gánh kinh tế gia đình.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Di chúc của cô chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Trước khi qua đời, cô chồng để lại toàn bộ tài sản cho chúng tôi mà không cho con trai ruột lấy một đồng.Cầm tờ di chúc trên tay, vợ chồng tôi không biết phải xử lý thế nào cho hợp tình hợp nghĩa…

Đăng Dương
Đăng Dương 4 ngày trước
Xem Tây Du Ký 1986 cảnh Ngọc Hoàng chui gầm bài mới ngộ ra một sự thật thâm sâu ở đời

Cảnh "Ngọc Hoàng chui gầm bàn" khi Tôn Ngộ Không đại náo thiên đình tưởng chỉ là đoạn phim rất bình thường, nhưng suy nghĩ theo chiều sâu sắc nhận ra một sự thật rất thâm sâu. Cùng tìm hiểu nhé!

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Người xưa nhắc: Cửa mở nhìn thẳng vào 6 thứ này, gia đạo khó bề yên ổn

Gia chủ thường trang trí nhà cửa theo ý thích của mình nhưng việc làm này cần chú ý vì người xưa nhắc: Mở cửa nhìn thẳng vào 6 thứ này, gia đạo khó bề yên ổn.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Không nghèo nhân cách – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Dù không được đền bù tiền xe nhưng tôi vẫn thấy vui lạ kỳ vì họ đã không nói dối và càng không có ý định xù mình, dù họ nghèo nhưng nhân cách, lòng tự trọng rất cao.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Phật dạy, ác nghiệp này lớn nhất đời người, bạn biết chưa?

Trong ngàn vạn tội ác ở đời, ác nghiệp này là lớn nhất, báo ứng nặng nề vô cùng. Vì thế, nhất định phải biết để tránh xa nhé!

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Bác đánh cá 73 tuổi dũng cảm cứu sống 2 cháu nhỏ bị đuối nước

Lúc đang đánh bắt cá ở bờ sông Bằng thuộc phường Ngọc Xuân, TP Cao Bằng, nghe thấy tiếng tri hô kêu cứu, bác Hà Thanh Toàn (1953) đã không quản ngại nguy hiểm lao xuống dòng nước cứu 2 cháu nhỏ bị đuối nước.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 5 ngày trước
Cuộc chiến thừa kế – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Vụ kiện thừa kế kéo dài 4 năm khiến dư luận bàng hoàng. Mọi người ai cũng lên án những đứa con tham lam, khiến mẹ phải ra tòa khi đã ở tuổi xế chiều.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 6 ngày trước
Trái đắng tuổi xế chiều – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở tuổi xế chiều, tôi sống trong sự lạnh nhạt và oán hận của con gái vì tôi từng ép con bé phải học hành chăm chỉ, giỏi giang trong khi đó lại thoải mái nuông chiều con trai út.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 7 ngày trước
Người xưa dặn: Nửa đêm nghe 4 tiếng kêu, người lao đao, tiền của hao hụt

Từ những quan sát ở đời sống mà người xưa đúc kết ra nhiều kinh nghiệm quý, trong đó có câu: Nửa đêm nghe 4 tiếng kêu, người lao đao, tiền của hao hụt.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'không hứa khi vui, không nói khi giận, không than khi buồn'?

Người xưa cho rằng, muốn sống hạnh phúc thì nên biết 3 không: không hứa khi vui, không nói khi giận và không than khi buồn.

Thức ăn thừa – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi sẽ không ngại khi nhận “thức ăn thừa” của hai bác dù đã biết sự thật. Bởi đó là sự tử tế, tình yêu thương mà hàng xóm đã dành cho chàng trai trẻ xa quê như tôi.

Vì sao 'đàn ông sợ sinh năm Dậu, phụ nữ sợ sinh năm Mùi'?

Người xưa có lời răn dạy: 'Đàn ông sợ sinh năm Dậu, phụ nữ sợ sinh năm Mùi'. Vì sao lại thế?

PC Right 1 GIF
Đề xuất