Nhìn rõ “tấm lòng” của con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
Giấu nhẹm chuyện lương hưu với con trai, ông cụ ngỡ ngàng khi nhìn rõ “tấm lòng” của con mình. Bấy lâu nay các con đối tốt với mình không phải vì chữ “hiếu”.
Năm nay tôi 69 tuổi, về hưu được 4 năm nay. Vợ mất sớm, gia đình con trai lại ở thành phố nên về già tôi chỉ có một mình. Với mức lương hưu 21 triệu đồng/tháng, tôi có một cuộc sống về già khá ung dung, chẳng phải lo nghĩ gì nhiều. Có vài lần tôi định khoe điều này với con trai nhưng lại bị lão Trần, bạn hàng xóm ngăn cản. Lão ấy bão là về già đừng có chuyện gì cũng nói hết với con, nhất là chuyện tiền bạc. Không chỉ lão Trần mà mấy ông bạn trong xóm cũng khuyên tôi thế. Ngẫm nghĩ lại thấy họ nói cũng có lý nên tôi quyết định giữ kín miệng mình.
2 tháng trước, con trai tôi chở hai cháu về thăm, lúc ăn cơm nó chợt hỏi về khoản lương hưu của tôi. Nhớ lời dặn của mấy ông bạn, tôi bảo với con: “Lương hưu của bố được khoảng 7 triệu/tháng, cũng đủ để bố chi tiêu”. Nghe vậy, con trai gượng cười rồi lân la hỏi tôi khoản tiền tiết kiệm, nhưng cũng bị tôi gạt đi, nói lái sang chuyện khác. Con trai tôi thấy vậy cũng không nói gì thêm.
Cứ nghĩ mọi chuyện dừng lại ở đó, mãi cho đến ngày giỗ của vợ, tôi ngóng trông mãi nhưng không thấy gia đình con trai về. Không những thế, dạo gần đây chúng nó còn không có lấy một cuộc điện thoại hỏi thăm tôi. Đây là chuyện trước giờ chưa từng xảy ra nên tôi cảm thấy khá khó hiểu. Dẫu vậy tôi vẫn tự an ủi mình có lẽ con trai quá bận nên thế.
Một tuần sau đó, vì quá nhớ cháu, nên tôi quyết định đến thành phố thăm con. Nghĩ là làm, tôi nhắn tin thông báo cho con trai rồi lập tức khăn gói bắt chuyến xe sớm nhất để đi. Cứ ngỡ chuyến thăm lần này cả gia đình sẽ được sum vầy, vui vẻ nào ngờ tôi lại phát hiện ra một sự thật cay đắng.
Vợ chồng con trai không hề niềm nở khi thấy tôi đến, chỉ có hai đứa cháu trai là vẫn rôm rả kể chuyện ở trường cho tôi nghe. Đến ngày thứ 2, không khí trong gia đình bắt đầu trở nên ngột ngạt. Ngoài những lúc tôi chủ động bắt chuyện, vợ chồng con trai gần như chẳng nói năng gì với tôi. Không những thế, suốt 1 tuần tôi lên thăm, gần như hôm nào vợ chồng con trai cũng bận công việc, đến tối muộn mới về nhà.
Thấy các con bận rộn như vậy, tôi sợ làm phiền cuộc sống của chúng nên quyết định bắt xe về quê. Tối đó ở nhà các con, tôi tranh thủ dọn dẹp quần áo nên không ngủ sớm như mọi hôm. Lúc đi qua phòng các con để đi vệ sinh, tôi vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa vợ chồng con trai. Lúc này tôi mới biết lần trước con trai tôi về quê hỏi tôi chuyện lương hưu và tiền tiết kiệm là vì muốn vay tôi một ít tiền để mở rộng việc kinh doanh. Thấy con trai đang gặp khó khăn, tôi cũng tính trước khi về quê sẽ “dúi” cho con một ít tiền. Thế nhưng ngay sau đó, tôi phải vội thay đổi ý định vì nghe lời con dâu nói ra.
Hoá ra, việc con trai và con dâu hờ hững với tôi đều là có chủ đích. Con dâu trách móc tôi có tiền mà không chịu giúp, đã thế còn đến làm phiền. Con trai tôi nghe vậy cũng hùa vào, bảo nếu tôi không sẵn sàng giúp đỡ thì sau này về già cũng đừng trông mong, nhờ vả gì.
Nghe những lời này, tôi vừa tức giận, vừa đau lòng. Ban đầu tôi thấy mình cũng sai khi không giúp đỡ các con lúc khó khăn. Thế nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, tôi lại thấy lão Trần và những ông bạn khác nói đúng. Quyết định nói dối tiền lương đã giúp tôi có cơ hội nhìn rõ “tấm lòng” của con trai. Nếu không tự mình nghe thấy những lời các con nói ra, tôi vẫn nghĩ bấy lâu nay các con đối tốt với mình là vì chữ “hiếu”.
Giờ tôi đã nhận ra, cuộc sống sau chẳng thể nhờ vả con cái. Cũng may tôi vẫn có một khoản tiền tiết kiệm đủ để cho mình tuổi già không phải lo nghĩ.
Xem thêm: Câu chuyện ly cà phê và 3 giai đoạn làm giàu ai cũng cần biết
5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần
Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!
Bình luận