Người bố tật nguyền – Câu chuyện cảm động nhân văn

“Người bố tật nguyền” là câu chuyện cảm động về người bố không dám đi dự đám cưới của con gái mình, một phần vì mặc cảm, một phần vì thương con không muốn con bị người ta cười chê.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Người bố tật nguyền”

Nhà Tuấn thuộc hàng đại gia giàu có, biệt thự có đến gần chục căn. Người như anh nhắm mắt cũng lấy được vợ đẹp, nhưng người anh phải lòng lại là một cô gái rất bình thường tên Uyên.

Uyên xinh đẹp, giỏi giang trong công việc, lại có tấm lòng lương thiện, rất hay đi làm từ thiện. Nhưng khổ nổi nhà Uyên lại vô cùng nghèo khó, mẹ cô bị bệnh xương khớp đi lại khó khăn, bố cô lại bị cụt chân cho một lần điện giật khiến chân bị hoại tử phải cắt bỏ. Nhà Uyên nghèo nhất xóm, nhưng may mắn cô học giỏi nên mọi người đều nghĩ rằng cuộc đời Uyên rồi sẽ tươi sáng hơn.

Nhớ lại ngày đó, bố Uyên đi đâu cũng phải đưa hai ghế nhựa theo để di chuyển từng bước. Ông khéo tay, giỏi đan lát và lấy nghề đó để nuôi chị em Uyên khôn lớn. Cứ nghĩ đến người bố tật nguyền vất vả nuôi mình từng bữa là Uyên lại thấy thắt lòng. Uyên luôn cố gắng thật nhiều mong bù đắp được một phần nào đó cho bố mẹ và nuôi em ăn học.

Thế rồi duyên phận khiến Tuấn dành tình cảm cho Uyên. Mặc cảm mình là cô gái nghèo khổ, Uyên không dám đáp lại tình cảm của anh. Nhưng sự kiên trì bền bỉ suốt 2 năm của Tuấn khiến Uyên động lòng. Ngày Tuấn đưa bạn gái về ra mắt, bố mẹ anh kinh ngạc vô cùng vì không nghĩ con mình lại yêu một cô gái như vậy.

Nguoi-bo-tat-nguyen-cau-chuyen-cam-dong-nhan-van-1

Uyên cũng kế với bố mẹ về Tuấn, nhưng thay vì vui mừng bố cô lại thở dài nói: “Bố không mơ mộng con lấy chồng giàu vì sợ người ta khinh thường nhà mình rồi làm khổ con. Điều bố mong ước chỉ là con tìm được một nửa yêu thương, khiến con hạnh phúc. Nhưng nếu đây là lựa chọn con thì bố cũng ủng hộ. Bố chỉ hối tiếc vì người bố tật nguyền như bố không có khả năng cho con được cuộc sống đủ đầy…bố xin lỗi con”.

Nghe bố nói Uyên bật khóc: “Không, với con bố mẹ là người tuyệt vời nhất. Nhờ bố mẹ con mới được ăn học đàng hoàng như thế. Con tự hào về bố mẹ nhiều lắm!”.

Sau đó nửa năm thì đám cưới của Uyên và Tuấn diễn ra, mọi chi phí đều do nhà trai lo liệu. Đám cưới được tổ chức tại một khách sạn sang trọng ở Hà Nội, nhưng bố mẹ cô dâu xin phép không đến vì ông bà xấu hổ, sợ con gái mất mặt vì mình. Nhưng suy đi tính lại cuối cùng bố Uyên vẫn lên Hà Nội, ngồi sau lưng người cháu cõng, đứng bên kia đường nhìn vào mà nước mắt ông cứ lặng lẽ rơi. Đúng khoảnh khắc một người họ hàng nhận ra bố Uyên, vội thông báo với bố mẹ chú rể, hai ông bà thông liền âm thầm đi ra ngoài.

Nguoi-bo-tat-nguyen-cau-chuyen-cam-dong-nhan-van-2

Khi cô dâu chú rể bắt đầu tiến về phía sân khấu, cả hội trường vui vẻ vỗ tay chúc mừng thì bỗng lặng đi. Họ thấy bố chú rể cõng một người đàn ông cụt 2 chân tiến vào theo phía sau.

Đám đông bắt đầu xôn xao, bình luận về người đàn ông tật nguyền:

“Bố cô dâu đấy, khổ lấy ai không lấy lại đi lấy một gia đình có hoàn cảnh như thế, thật chẳng biết chọn lựa gì!”.

“Ôi vậy à! Nhà ông Doanh này giàu nổi tiếng như thế mà lại chấp nhận chuyện này sao? Thật khó tin! Hay cô dâu có bầu rồi?”

“Có khi thế thật!”.

Bố Uyên nghe xong đỏ tía tai vì quá xấu hổ. Ông nhìn Uyên rồi nhìn con rể đầy ái ngại, còn Uyên khóc òa nức nở khi thấy bố đến chúc mừng mình. Khi đặt ông thông gia xuống ghế xong, bố Tuấn lên tiếng: “Xin giới thiệu với mọi người, người đàn ông này là một nhân vật rất quan trọng. Ông ấy chính là bố của cô dâu!”.

Cả hôn trường xì xào, bố Uyên đỏ mặt nhìn con gái lí nhí nói: “Bố xin lỗi, đáng lẽ ra bố không nên đến đây”

Uyên cười nắm tay bố: “Không sao mà bố, con vui vì bố đã đến dự”.

Rồi bố Tuấn lại nói tiếp: “Ông ấy bị tai nạn phải cưa đi 2 đôi chân quý giá của mình, dù vậy ông thông gia của tôi đây đã cố gắng hết sức để nuôi nấng Uyên khôn lớn thành người. Tôi nghĩ khi chúng ta rơi vào hoàn cảnh éo le ấy chắc gì đã đủ ý chí làm trụ cột gia đình như ông ấy, vậy mà ông ấy đã làm được và còn rất xuất sắc. Tôi và gia đình thực sự khâm phục nghị lực của ông ấy. Nhân lễ thành hôn của 2 con, tôi thay mặt con trai tôi cũng như đại gia đình xin cảm ơn ông thông gia vì đã sinh ra và nuôi dạy cho chúng tôi một cô con dâu tuyệt vời thế này. Tôi xin cảm ơn”.

Cả hội trường vỗ tay, có người còn xúc động lau khóe mắt, cả Uyên, Tuấn cùng ông bà thông gia đều khóc. Bố Uyên cũng khóc nghẹn không nói được câu gì, nhìn con gái được hạnh phúc và được gia đình chồng yêu thương như vậy người làm bố như ông vui sướng vô cùng. Thật may vì bố mẹ Tuấn không phải là người trọng phú khinh bần dù gia đình họ rất giàu có.

Xem thêm: Buồn của cha – Xúc động câu chuyện tuổi xế chiều

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

“Những người bạn cũ” là một câu chuyện ngắn ấm áp khiến người ta không khỏi xúc động trước tấm lòng của những người bạn một thời gắn bó keo sơn.

Những người bạn cũ – Câu chuyện nhân văn về một tình bạn đẹp
0 Bình luận

“Buồn của cha” là một câu chuyện ngắn sâu sắc, đáng suy ngẫm khiến người đọc phải chạnh lòng, giữa dòng đời bộn bề vô thường này điều gì là đáng giá nhất...

Buồn của cha – Xúc động câu chuyện tuổi xế chiều
0 Bình luận

“Tiếng lòng của chị Hai” là câu chuyện ngắn sâu sắc, cảm động về sự hy sinh của chị Hai, người dành cả tuổi xuân của mình để chăm lo cho các em mà không một lời oán trách.

Tiếng lòng của chị Hai – Câu chuyện xúc động nhân văn
0 Bình luận

Tin liên quan

Nếu bạn muốn người khác nhất nhất nghe theo thì xin đừng bỏ qua bài viết về câu chuyện Phật giáo "Tôn giả cảm hóa đạo tặc"

Câu chuyện Phật giáo 'Tôn giả cảm hóa đạo tặc' và lời Phật dạy về cách cảm hóa người khác
0 Bình luận

“Lấy thiện đãi người” là một câu chuyện ngắn nhân văn, con người ta muốn cuộc sống được hòa hợp, tươi đẹp thì phải lấy thiện lương hóa giải hận thù.

Lấy thiện đãi người – Câu chuyện ý nghĩa nhân văn
0 Bình luận

“10000 USD cho một đường thẳng” là bài học khắc cốt ghi tâm cho những người muốn thành công, tri thức chính là của cải.

10000 USD cho một đường thẳng – Câu chuyện truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 12 giờ trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Đăng Dương
Đăng Dương 2 ngày trước
Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
Cha tôi già rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Hải An
Hải An 20/06
Người mẹ một mắt – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên tôi chưa bao giờ thôi ghét mẹ. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề khiến bạn bè trong lớp không ngừng chế giễu, trêu chọc tôi.

Hải An
Hải An 19/06
Người xưa nói “Dù đói đến mấy đừng ăn đồ cúng ở mộ”, vế sau lại càng thêm thấm thía

Người xưa có câu “Dù đói đến mấy đừng ăn đồ cúng ở mộ, dù mệt đến đâu cũng đừng ngồi lên trên đùi người khác”, đây không chỉ là lời dạy mang tính tâm linh mà còn là bài học về đạo đức, cách hành xử trong đời sống thường nhật.

Vợ đẹp vợ xấu – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhiều người hỏi tôi:"Với điều kiện của anh có thể dư sức kiếm được cho mình một người vợ đẹp, sao anh lại chọn cô ấy?”. Nhưng với tôi cô ấy là người vợ đẹp nhất trên thế gian!

Thanh Tú
Thanh Tú 17/06
Người có 4 đặc điểm này về già “vận đỏ như son” đi đâu cũng gặp quý nhân tương trợ, đó là gì?

Có người sống cả đời vất vả, về già vẫn long đong. Nhưng cũng có người, tuổi trẻ nhiều gian truân, đến hậu vận lại được an nhàn, sung túc, đi đâu cũng gặp điều may mắn. Cổ nhân từng nói: “Phúc do tâm sinh, họa phúc tại nhân”, tức là vận mệnh mỗi người không hoàn toàn do số trời, mà phần lớn đến từ chính tính cách và hành vi của họ. Dưới đây là 4 đặc điểm của những người thường được quý nhân nâng đỡ, càng lớn tuổi càng hưởng phúc.

Thanh Tú
Thanh Tú 16/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất