Mùi khói bếp tháng chạp – Câu chuyện nhân văn cảm động

“Chiều cuối năm, nhìn làn khói bếp nhen lên từ ánh lửa bập bùng nơi góc sân, bỗng buồn buồn, nhớ nhớ mà không biết nhớ điều gì. Hẳn mình đã già”.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Dòng trạng thái vào những ngày cuối năm của anh bạn tôi khiến nhiều người ngậm ngùi. Người nói nhớ bà, người nói nhớ quê, còn tôi bỗng thấy một trời tuổi thơ ùa về qua làn khói bếp vừa nhen lên của bạn.

Lúc tôi còn nhỏ, những ngày cuối năm thể nào bà nội cũng dọn vườn. Bà gom cỏ ra góc vườn rồi đốt. Tôi cầm bó bùi nhùi làm bằng đá dừa cùng nội đốt rác. Những chiếc lá khô uốn mình cháy rực, biến thành lá lửa rồi hóa tàn tro trong chốc lát. Nhìn sự biến thiên kỳ lạ, tôi bỗng băn khoăn về sự được mất. Những chiếc lá đã làm xong nhiệm vụ của mình. Tàn tro rồi sẽ hòa vào đất để cây xanh lại đâm chồi.

Sau này lớn khôn, trong giấc mơ tôi luôn hiện về hình ảnh khu vườn mờ sương khói với bóng nội khi ẩn khi hiện, hệt như truyện cổ tích. Tôi thì vẫn mãi là đứa nhỏ hồn nhiên, chạy theo chân nội dọn Tết.

Những chiều cuối năm, căn bếp của nội tỏa khói suốt ngày. Lẫn trong mùi khói bếp thân quen ấy là mùi tết, mùi ngọt của những loại mứt và mùi thơm của thịt kho tàu.

nguoi-dan-ong-ngheo-mat-vi-xin-nhuong-su-giup-do-cho-nguoi-kho-khan (3)

Tôi lăng xăng đứng bên nội lấy thêm củi, canh lửa cho nội nấu nướng, sên mứt. Chảo mứt vừa khô, nội xới ra mâm, tôi được nội thưởng ít mứt cháy ở đáy nồi, miếng mứt thơm lừng, nóng hổi. Thấy tôi cạo vét đáy nồi, nội mắng yêu: “Làm như thèm lắm vậy con. Để Tết nội cho tha hồ mà ăn”. Tôi cười, mứt ăn khi còn nóng, khi ngồi bên bếp lửa cạnh nội với tôi mới thực sự là tết.

Chiều 29 Tết, nội nổi lửa nấu bánh tét. Những khúc củi to được nội chuẩn bị từ mấy tháng trước. Nồi nấu bánh là cái thùng thiếc cao ngang đầu tôi. Bếp lửa nhen lên, cháy hừng hực, tiếng củi nổ tí tách nghe vui tai lắm.

Lũ trẻ chúng tôi được nội giao nhiệm vụ canh lửa nồi bánh tét. Chúng tôi bày đủ mọi trò chơi quanh bếp, nào là bắn bi, bắn thun,… Đến tối, nội trải chiếu cạnh bếp. Chúng tôi nằm bên nội, đòi nội kể chuyện ngày xưa. Trong tiếng kể rì rầm của nội, chúng tôi ngủ lúc nào chẳng hay. Sáng ra mở mắt đã thấy bếp lửa tắt, mùi bánh tét tỏa ra thơm lừng.

Tết 3 năm trước nội không khỏe, ba má lo thuốc thang cho nội nên chẳng kịp dọn vườn, nấu bánh đón Tết. Tết đến, vắng tiếng chổi xào xạc trong vườn, vắng làn khói bếp, tôi bỗng thấy tết xa và buồn lắm. Cả nhà chẳng màng gì việc Tết nhất, chỉ quẩn quanh bên giường nội, dõi theo từng nhịp thở của nội. May mà nội cũng qua cơn bạo bệnh, bếp lửa muộn màng nhưng cũng reo vui y hệt nụ cười hiền móm mém của nội tôi.

Má tôi hôm qua vừa điện, má nói đã gom đủ mấy gốc củi to để tết này nhà mình nấu bánh tét, sên mứt. Má nhắc chị em tôi về sớm kẻo nội trông. Đã 3 năm nay nội không còn tự tay nhen lửa, nhưng đã có má thay nội giữ lấy nếp nhà.

Nhen lên bếp lửa là nhen lên hơi ấm, nhen lên tình thâm; những hồi ức đẹp đẽ cũng sẽ neo giữ ở đó, mùa xuân cũng sẽ theo về. Dù đi đâu, trở thành ai, người ta cũng không quên cội nguồn, không quên mình lớn lên từ rơm rạ, khói bếp...

Xem thêm: Sụt 4kg sau cái Tết ở nhà chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Đọc thêm

Nhờ sự bao dung, thấu hiểu của mẹ chồng tôi thấy vững lòng hơn rất nhiều. Cái Tết đầu ở nhà chồng thực sự ý nghĩa với nàng dâu mới như tôi.

Cái Tết đầu tiên ở nhà chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Một ngày cuối tháng Chạp, vợ tôi thủ thỉ: “Năm nay ông ngoại sức khỏe yếu hơn rồi, nhà mình về nhà ngoại đón Tết cùng ông bà nhé?”.

Ăn Tết nhà ngoại – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Sau 4 ngày tết ở nhà chồng tôi xút liền 4kg, dù vậy tôi vẫn cố gắng làm mọi việc và không một lời than phiền vì không muốn tâm trạng của mình ảnh hưởng tới không khí tết của gia đình.

Sụt 4kg sau cái Tết ở nhà chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Khi các thành viên trong gia đình không còn tương tác, không còn quan tâm nhau nữa thì đó là dấu hiệu âm thầm cảnh báo sự sa sút...

Cổ nhân nói: Có 2 dấu hiệu âm thầm cảnh báo sự sa sút của 1 gia đình, có 1 thôi đã thấy đau lòng
0 Bình luận

Làm người, dễ tính quá không tốt, khó tính quá không được. Làm người phải biết nhu biết cương, biết đặt lòng lương thiện và sự khoan dung đúng lúc đúng chỗ.

Ghi nhớ lời cổ nhân: Lòng lương thiện cần có giới hạn, khoan dung phải biết nhìn thấu lòng người
0 Bình luận

Tôi vẫn thường tự nhủ, hãy bỏ định kiến và sự bướng bỉnh tự cho mình là đúng, mà hãy nỗi lực hơn nữa để cuộc sống tốt đẹp hơn... 

Cổ nhân nói: Bạn có thành kiến với người khác vì tầm nhìn của bạn chưa đủ lớn!
0 Bình luận


Bài mới

Vì sao 'đàn ông sợ sinh năm Dậu, phụ nữ sợ sinh năm Mùi'?

Người xưa có lời răn dạy: 'Đàn ông sợ sinh năm Dậu, phụ nữ sợ sinh năm Mùi'. Vì sao lại thế?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 2 giờ trước
Cha dượng của tôi – Câu chuyện nhân văn cảm động

Chưa kịp hưởng hạnh phúc bên vợ và con gái đầu lòng, ba tôi được lệnh chuyển sinh hoạt nằm vùng ở nội đô Sài Gòn dưới vỏ bọc một thương gia. Từ đó ba má tôi người Nam kẻ Bắc, những lời nhắn nhủ cũng thưa dần…

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 22 giờ trước
Người xưa nói: Gương mặt có 3 nét cao là phúc tướng giàu có

Theo người xưa, ai sở hữu gương mặt có đủ 3 nét này sẽ là phúc tướng, cuộc đời giàu sang, phú quý. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 2 ngày trước
Mùi hương tử tế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thỉnh thoảng có người lại hỏi: “Ở đây thơm thế, là mùi gì vậy nhỉ?”. Tú lại mỉm cười bảo: “Là mùi hương của một người từng dạy tôi sống tử tế”.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 2 ngày trước
Vì sao người xưa không thắp hương quả mít dù chúng rất ngon ngọt vàng đẹp?

Quả mít chín vàng thơm ngon là thực phẩm được ưa chuộng ở Việt Nam, nhưng người xưa lại kiêng kỵ không thắp hương bằng mít. Vì sao vậy?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 3 ngày trước
Ngọn đèn trên sông – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Giữa ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu, ông ngỡ như thấy bóng bà Sáu ngồi bên bếp, mỉm cười bảo: “Ông ơi, khuya rồi, đi ngủ sớm ông ơi…”

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 3 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'người hai má không thịt, tuyệt đối đừng qua lại'?

Người xưa khuyên nên tránh xa những người hai má không thịt bởi đó là tướng không tốt, cố kết giao chỉ thiệt thân.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Người xưa dặn: 4 thứ tuyệt đối không tích trữ trong nhà, càng giữ càng nghèo

Người xưa tin rằng, con cháu không nên tích trữ rác hay đồ ăn thừa trong nhà. Càng tích trữ nhiều thì càng không thể thay đổi cuộc sống được. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Cổ nhân nói: Nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân

Cổ nhân cho rằng nếu thế hệ sau hiểu đúng và vận dụng khéo léo lời dặn "nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân" thì cuộc đời sẽ bình yên. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Tri kỷ trong đời – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thật may vì ngoài gia đình mình còn những đứa bạn tri kỷ, lúc thành công thì chúng nó cùng chung vui, lúc khó khăn thì bọn nó động viên, giúp đỡ.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 6 ngày trước
Người xưa dặn: Đời người có 2 bữa không ăn, 3 nơi nên tránh

2 bữa không ăn là những bữa nào; 3 nơi nên tránh là những nơi nào? Hãy cùng giải mã ở bài viết dưới đây. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
Đi máy bay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Qua câu chuyện trên máy bay chúng ta đều phải công nhận rằng, người thực sự có học là người biết giúp đỡ người khác chứ không tỏ ra khinh mạn họ để khẳng định đẳng cấp của mình.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 7 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'ngũ hoa vào cửa, tài lộc thất thoát, phức lành rời đi'?

Ngũ hoa là những loại hoa gì mà người xưa nói "ngũ hoa vào cửa, tài lộc thất thoát, phúc lành rời đi".

Ai sẽ nuôi mẹ – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

“Ai sẽ nuôi mẹ khi già?”, câu hỏi đó cứ treo lơ lửng trong đầu. Ai cũng nghĩ mình sẽ làm được, nhưng không ngờ đây lại là lần cuối.

Người xưa nói: Cây đinh lăng trấn giữ của cải, người tuổi này trồng càng thêm giàu có

Những ai thuộc mệnh này trồng đinh lăng sẽ thêm phần sung túc giàu có, tiền vào như nước.

Cuốc xe cuối cùng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chàng sinh viên ấy chẳng ngờ được cuốc xe cuối cùng nhận ngày hôm đó lại giúp cho một người già tìm thấy con gái sau 10 năm thất lạc…

Đề xuất