Mùi khói bếp tháng chạp – Câu chuyện nhân văn cảm động

“Chiều cuối năm, nhìn làn khói bếp nhen lên từ ánh lửa bập bùng nơi góc sân, bỗng buồn buồn, nhớ nhớ mà không biết nhớ điều gì. Hẳn mình đã già”.

Diệu Nguyễn
6 ngày trước Diệu Nguyễn
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Dòng trạng thái vào những ngày cuối năm của anh bạn tôi khiến nhiều người ngậm ngùi. Người nói nhớ bà, người nói nhớ quê, còn tôi bỗng thấy một trời tuổi thơ ùa về qua làn khói bếp vừa nhen lên của bạn.

Lúc tôi còn nhỏ, những ngày cuối năm thể nào bà nội cũng dọn vườn. Bà gom cỏ ra góc vườn rồi đốt. Tôi cầm bó bùi nhùi làm bằng đá dừa cùng nội đốt rác. Những chiếc lá khô uốn mình cháy rực, biến thành lá lửa rồi hóa tàn tro trong chốc lát. Nhìn sự biến thiên kỳ lạ, tôi bỗng băn khoăn về sự được mất. Những chiếc lá đã làm xong nhiệm vụ của mình. Tàn tro rồi sẽ hòa vào đất để cây xanh lại đâm chồi.

Sau này lớn khôn, trong giấc mơ tôi luôn hiện về hình ảnh khu vườn mờ sương khói với bóng nội khi ẩn khi hiện, hệt như truyện cổ tích. Tôi thì vẫn mãi là đứa nhỏ hồn nhiên, chạy theo chân nội dọn Tết.

Những chiều cuối năm, căn bếp của nội tỏa khói suốt ngày. Lẫn trong mùi khói bếp thân quen ấy là mùi tết, mùi ngọt của những loại mứt và mùi thơm của thịt kho tàu.

nguoi-dan-ong-ngheo-mat-vi-xin-nhuong-su-giup-do-cho-nguoi-kho-khan (3)

Tôi lăng xăng đứng bên nội lấy thêm củi, canh lửa cho nội nấu nướng, sên mứt. Chảo mứt vừa khô, nội xới ra mâm, tôi được nội thưởng ít mứt cháy ở đáy nồi, miếng mứt thơm lừng, nóng hổi. Thấy tôi cạo vét đáy nồi, nội mắng yêu: “Làm như thèm lắm vậy con. Để Tết nội cho tha hồ mà ăn”. Tôi cười, mứt ăn khi còn nóng, khi ngồi bên bếp lửa cạnh nội với tôi mới thực sự là tết.

Chiều 29 Tết, nội nổi lửa nấu bánh tét. Những khúc củi to được nội chuẩn bị từ mấy tháng trước. Nồi nấu bánh là cái thùng thiếc cao ngang đầu tôi. Bếp lửa nhen lên, cháy hừng hực, tiếng củi nổ tí tách nghe vui tai lắm.

Lũ trẻ chúng tôi được nội giao nhiệm vụ canh lửa nồi bánh tét. Chúng tôi bày đủ mọi trò chơi quanh bếp, nào là bắn bi, bắn thun,… Đến tối, nội trải chiếu cạnh bếp. Chúng tôi nằm bên nội, đòi nội kể chuyện ngày xưa. Trong tiếng kể rì rầm của nội, chúng tôi ngủ lúc nào chẳng hay. Sáng ra mở mắt đã thấy bếp lửa tắt, mùi bánh tét tỏa ra thơm lừng.

Tết 3 năm trước nội không khỏe, ba má lo thuốc thang cho nội nên chẳng kịp dọn vườn, nấu bánh đón Tết. Tết đến, vắng tiếng chổi xào xạc trong vườn, vắng làn khói bếp, tôi bỗng thấy tết xa và buồn lắm. Cả nhà chẳng màng gì việc Tết nhất, chỉ quẩn quanh bên giường nội, dõi theo từng nhịp thở của nội. May mà nội cũng qua cơn bạo bệnh, bếp lửa muộn màng nhưng cũng reo vui y hệt nụ cười hiền móm mém của nội tôi.

Má tôi hôm qua vừa điện, má nói đã gom đủ mấy gốc củi to để tết này nhà mình nấu bánh tét, sên mứt. Má nhắc chị em tôi về sớm kẻo nội trông. Đã 3 năm nay nội không còn tự tay nhen lửa, nhưng đã có má thay nội giữ lấy nếp nhà.

Nhen lên bếp lửa là nhen lên hơi ấm, nhen lên tình thâm; những hồi ức đẹp đẽ cũng sẽ neo giữ ở đó, mùa xuân cũng sẽ theo về. Dù đi đâu, trở thành ai, người ta cũng không quên cội nguồn, không quên mình lớn lên từ rơm rạ, khói bếp...

Xem thêm: Sụt 4kg sau cái Tết ở nhà chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

songdep.com.vn

5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần

Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!

Bài Mới

Bình luận