Đàn gà của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

“Mẹ nuôi đàn gà để dành cho các con đấy, về nhanh không người ta hỏi mua suốt, nhỡ mẹ nể lại mang bán hết đấy”, nghe mẹ nói nước mắt tôi tự nhiên cứ trào ra. Tôi nhớ nhà, nhớ quê, nhớ mẹ da diết.

Diệu Nguyễn
2 ngày trước Diệu Nguyễn
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Mẹ tôi chỉ có 3 cô con gái, không có con trai. Lớn lên, đứa nào đứa nấy đi lấy chồng khiến lòng mẹ nặng trĩu. Bố mất sớm, một mình mẹ sống trong căn nhà cấp 4 đã cũ. Các con không ai đủ giàu có để xây cho mẹ một căn nhà mới. Mà mẹ cũng không muốn phá đi xây lại, bảo căn nhà là kỷ niệm gia đình, là nơi chứa đầy ký ức yêu thương.

Ba đứa con gái đi lấy chồng xa, ít khi về thăm mẹ. Mẹ buồn lắm, dịp lễ nào cũng gọi hỏi các con: “Thế lần này có cho các cháu về được không?”.

Là con gái út trong nhà lại ốm yếu từ bé nên tôi được mẹ thương nhiều hơn các chị. Ngày trước mẹ hay nói đùa, nhà không có tiền, sinh sau đẻ muộn không được chăm sóc nhiều nên tôi mới hay ốm yếu như vậy. Tôi nghe mẹ nói thì cười bảo: “Có khi lại thế thật mẹ ạ!”. Thế nên ngày tôi lấy chồng mẹ, mẹ khóc thương nhiều lắm.

“Con trai hay con gái không quan trọng, quan trọng là ở gần”, mẹ hay nói vậy và bảo là hối hận vì đồng ý gả chị em tôi ở xa để giờ mẹ buồn, các con cũng chỉ biết gọi điện nói vài câu thăm hỏi.

Những ngày tuổi thơ tôi luôn gắn với tiếng gà gáy mỗi sớm mai, tiếng người làng hò nhau đi gặt, là những buổi chăn trâu cắt cỏ với bạn bè. Tôi lớn lên từ những bữa cơm rau mắm, từ con tôm con tép mẹ bắt được ngoài đồng. Chỉ cần nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ ấy, tôi lại không kìm được lòng muốn quay về nhà với mẹ. Nhưng lấy chồng xa, điều kiện kinh tế không mấy khá giả, mỗi lần về quê lại trăm thứ để lo nên tôi cũng tiết kiệm, ít khi về với mẹ.

dan-ga-cua-me-cau-chuyen-nhan-van-cam-dong (1)

Hôm trước mẹ chụp ảnh gửi cho tôi xem đàn gà mẹ nuôi để dành từ sau Tết mà chẳng đứa nào chịu về lấy. Mẹ nói: “Mẹ nuôi đàn gà để dành cho các con đấy, về nhanh không người ta hỏi mua suốt, nhỡ mẹ nể lại mang bán hết đấy”.

Ngày trước, thịt gà là món sơn hào hải vị mà chỉ những dịp quan trọng chị em tôi mới được ăn. Hôm nào thịt gà, bố mẹ cũng nhường hết phần ngon cho chị em tôi, còn chúng tôi thì thu nhau gắp lấy gắp để, ăn cho thỏa cơn thèm.

Nghĩ đến mẹ tôi ngủ thiếp đi và mơ thấy mình đang ở quê. Tiếng gà gáy trong mơ, tiếng mẹ gọi ra đồng cấy lúa làm tôi choàng tỉnh giấc. Tự dưng nước mắt lại trào ra, tôi nhớ tuổi thơ, nhớ mẹ, nhớ quê da diết.

Tôi cầm máy lên gọi cho mẹ: “Mẹ ơi, gà mẹ bán bớt đi lấy tiền mà đong gạo, chúng con về cũng chẳng ăn mấy đâu. Con đặt vé rồi, vài hôm nữa sẽ dẫn cháu về chơi, mẹ chuẩn bị cơm canh đạm bạc thôi nhé, đừng cầu kỳ làm gì cho tốn. Cây nhà lá vườn, có sao ăn vậy!”.

“Ôi xời, mày cứ vẽ chuyện mẹ thiếu gì tiền, không phải lo. Về là mừng rồi con nhé”. Giọng mẹ hồ hởi như thể chẳng còn gì vui hơn lúc ấy.

Xem thêm: Người vợ bị bỏ quên – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

songdep.com.vn

5 chủ đề bạn cần biết mỗi tuần

Mỗi thứ Tư, bạn sẽ nhận được email tổng hợp những chủ đề nổi bật tuần qua một cách súc tích, dễ hiểu, và hoàn toàn miễn phí!

Bài Mới

Bình luận