Xúc động trước câu chuyện "Em trai tôi" đầy tính nhân văn: Tình thân là điều trân quý nhất

Câu chuyện này hẳn nhiều người đã biết. Nhưng mỗi lần đọc lại câu chuyện “Em trai tôi”, nhiều người vẫn xúc động tới mức không cầm nổi nước mắt.

Thùy Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tôi sinh ra ở một vùng quê hẻo lánh, dưới tôi còn có một em trai. Ngày qua ngày, cha mẹ tôi phải ra sức cày cấy trên mảnh ruộng khô cằn để nuôi hai chị em tôi ăn học. Cho tới một ngày…

Tôi khi đó đã có chút trưởng thành, ở độ tuổi ngây ngô nhưng đã biết làm đẹp. Vì muốn mua một chiếc khăn tay mà những đứa con gái trong làng đều có, tôi đã lén ăn cắp 15 đồng trong ngăn kéo của cha. Đến khi bị phát hiện, cha lấy chiếc roi tre treo trên vách xuống, bắt hai chị em tôi quỳ trước mặt và hỏi ai đã lấy tiền.

Vì sợ hãi, tôi không dám đứng lên nhận lỗi. Khi cha tức giận định đánh cả hai chị em, em trai đã níu tay cha lại: 

- Thưa cha, con trót dại, cha tha cho con…

xuc-dong-truoc-cau-chuyen-em-trai-toi-day-tinh-nhan-van-3

Em cứ nói vòng vo, không giải thích được đã dùng số tiền kia vào việc gì. Cha tái mặt giận dữ, nghĩ rằng em ăn chơi lêu lổng nên đã dùng chiếc roi dài quất liên tục vào lưng cho đến khi không thở nổi nữa. Cả đêm hôm ấy, mẹ và tôi liên tục dỗ dành em. Nhìn thân hình gầy gò đầy vết lằn roi của em trai, tôi òa khóc. Thấy vậy, em vội vàng nói: 

- Chị ơi đừng khóc, cha mà nghe thấy cha sẽ đánh chị đấy. 

Năm ấy em vừa lên 8 còn tôi 11 tuổi. 

Đến khi em trai được tuyển thẳng vào trường trung học thì tôi cũng vào đại học. Chưa kịp vui vì chạm tay vào cánh cửa đại học, vấn đề học phí lại khiến tôi lo lắng không tôi. Cha mẹ không đủ sức để nuôi hai chị em tôi ăn học một lúc. Em trai quyết định bỏ học nhưng cả cha mẹ và tôi đều không đồng ý. Khi đó, tôi đã nói:

- Em cần đi học để thoát khỏi cái nghèo. Chính chị mới là người không nên học đại học. 

Tuy nhiên, em đã bỏ nhà ra đi với vài bộ quần áo cũ và ít muối mè. Em lén đến bên giường tôi, để lại mảnh giấy nhỏ cùng lời nhắn: “Chị ơi, chị vào đại học không phải điều dễ dàng. Em sẽ đi làm và gửi tiền cho chị, chị đừng lo”. Tôi đọc xong trào nước mắt. Năm đó em 17 còn tôi tròn 20. Với số tiền cha vay trong làng cùng tiền em gửi về, tôi cuối cùng cũng học xong năm 3 đại học. 

Một hôm đang ngồi học, một người bạn vào gọi tôi và nói:

- Có ai cùng làng muốn gặp cậu kìa.

Khi tôi chạy ra, thấy em đứng từ xa, quần áo lấm lem dầu nhớt. Tôi hỏi:

- Sao em không bảo với bạn chị em là em trai chị?  

Em cười hiền đáp lại:

- Em sợ mọi người sẽ cười chị khi nhìn em nhếch nhác thế này.

Tôi lặng người, mắt đỏ hoe. Em nhìn tôi mỉm cười, ánh mắt lấp lánh. Sau đó, em lấy ra từ trong túi áo một chiếc kẹp tóc hình con bướm và nói: 

- Em thấy các cô gái đều có nên em mua tặng chị!

Tôi không kìm được, ôm lấy em khóc nức nở. Năm ấy tôi 23 còn em tròn 20.  

xuc-dong-truoc-cau-chuyen-em-trai-toi-day-tinh-nhan-van-1

Lần đầu tôi đưa bạn trai về nhà ra mắt, mọi thứ trong nhà đều sạch sẽ, ngăn nắp, miếng cửa sổ bị vỡ cũng đã được lắp lại. Mẹ nói với tôi khi dọn dẹp thay khung cửa sổ, em đã bị kính đâm vào tay chảy máu. Khi chạy vào tìm em, thấy vết thương trên tay em trai tôi cảm thấy như có hàng ngàn mũi kim đâm vào tim mình. Tôi vội vã lấy thuốc, bông băng xử lý vết thương cho em, em cười:  

- Em không muốn anh ấy chê nhà mình nghèo. 

Năm ấy em 23 còn tôi 26 tuổi.

Sau khi kết hôn, tôi chuyển lên thành phố sống với chồng. Vài năm sau, chồng tôi trở thành giám đốc xí nghiệp. Vợ chồng tôi muốn đưa em vào làm nhưng em từ chối, em sợ mọi người sẽ xì xầm bàn tán, nói không hay về chồng tôi. Mãi tới năm 30 tuổi, em cưới một cô gái cùng thôn. Năm tôi 40 tuổi, cuộc hôn nhân của tôi đổ vỡ vì có sự xuất hiện của người thứ ba.

Em sắp xếp chuyện gia đình, đến chăm lo cho các con tôi, giúp tôi đứng dậy sau những đắng cay nghiệt ngã. Đến một ngày hai chúng tôi đều già nua, em trai ngồi bên cạnh nhắc lại chuyện xưa: Ngày ấy, chị em tôi mỗi ngày phải đi bộ hơn 2 tiếng mới có thể đến trường. Một ngày, em làm mất một chiếc giày. Phần vì sợ cha đánh em, một phần biết mẹ sẽ không có tiền mua giày mới, tôi đã nhường cho em đôi giày của mình. Mỗi ngày hơn 4 tiếng đi về, chân tôi rướm máu, phồng rộp cả lên. Từ đó, em tự hứa với lòng sẽ chăm sóc và đối xử với tôi thật tốt.  

Năm ấy em chỉ mới 5 tuổi. 

Xem thêm: Nhà có cha nghiêm, thường có con hiền tài: Cha mẹ trước hết phải nghiêm khắc với chính mình

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

“Thôi ta về với lũy tre xanh” đây là một câu chuyện nhân văn về đạo làm con khiến nhiều người day dứt khôn nguôi, nhất là những người đang trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu.

Thôi ta về với lũy tre xanh – Câu chuyện sâu sắc về đạo làm con
0 Bình luận

Nguồn gốc về sự ra đời của mẹ là câu chuyện nhân văn để bạn thấy tạo hóa đã tạo ra mẹ vĩ đại đến nhường nào.

Nguồn gốc về sự ra đời của mẹ - Câu chuyện nhân văn đầy cảm động
0 Bình luận

Nhiều người than vãn, nuôi dạy con trai mệt mỏi hơn con gái. Thực tế, nếu cha mẹ nắm vững quy tắc này, vấn đề nuôi dạy con trai sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.

Mẹ lùi 3 bước, bố tiến 2 bước: Quy tắc nuôi dạy con trai cha mẹ nào cũng cần phải biết
0 Bình luận

Người xưa có câu: “Nhà có cha nghiêm, thường có con hiền tài”. Chữ “nghiêm” không chỉ hiểu theo một chiều với con cái, cha mẹ cũng cần nghiêm khắc với chính mình.

Nhà có cha nghiêm, thường có con hiền tài: Cha mẹ trước hết phải nghiêm khắc với chính mình
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Trả lương cho vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Dù không đi làm ngoài xã hội, người vợ vẫn đảm đương khối lượng công việc lớn, từ chăm sóc con cái, lo toan nhà cửa đến hỗ trợ tinh thần cho chồng. Việc trả lương cho vợ ở nhà chăm con là một cách thể hiện sự trân trọng và công nhận công sức mà người vợ bỏ ra trong vai trò nội trợ và nuôi dạy con cái.

Hải An
Hải An 22 giờ trước
Người xưa dặn “Gia phong tốt vượng ba đời” nghĩa là gì?

Trong cõi nhân sinh, có những giá trị không hào nhoáng nhưng bền bỉ như mạch nước ngầm, nuôi lớn cả một dòng tộc qua năm tháng. Một trong những giá trị ấy, cổ nhân gọi là “gia phong” tức là nề nếp, quy tắc sống, cách con người trong một mái nhà đối đãi với nhau và với thế gian. Vì thế mới có câu “gia phong tốt vượng ba đời”.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Quả mận dập của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Hơn 10 năm rồi tôi không còn được ăn thứ quà vặt nào ngon như quả mận dập của mẹ. Ngay cả khi ăn quả mận to đẹp, đắt tiền, hương vị cũng chẳng được trọn vẹn như xưa.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 28/05
Người xưa dặn: “Giường tựa hai tường không ốm đau cũng hoạn nạn”, vì sao?

Theo lời người xưa dặn, việc bố trí phòng ngủ, đặc biệt là giường ngủ nên được cân nhắc kỹ càng, nhất là vị trí đầu giường để tránh ảnh hưởng tới sức khỏe và vận khí gia đình.

Ly hôn vì mẹ chồng – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Đáng lẽ vợ chồng tôi cũng chẳng đi đến việc ly hôn, nhưng vì mẹ chồng mà mối quan hệ của hai bên gia đình trở nên căng thẳng gấp bội.

Hải An
Hải An 26/05
Người xưa dạy “Mộ không đầu con cháu nghèo, cáo canh mộ ba đời sang”, vì sao?

Trong phong thủy mộ phần có ảnh hưởng rất lớn đến sự phát triển của hậu thế nên người xưa mới căn dặn con cháu đời sau chú ý đến mồ mả ông bà, tổ tiên.

Mua nhà tặng bố mẹ vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi quyết định mua tặng bố mẹ vợ một căn chung cư ngay cạnh nhà mình. Khi biết chuyện, tôi bị cả nhà mắng là “đội vợ lên đầu”. Nhưng họ quên mất rằng, không có bố mẹ vợ thì tôi làm gì có ngày hôm nay.

Vì người già không còn mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta hay nói, “già như trẻ con”. Nhưng khác biệt ở chỗ, trẻ con được sinh ra trong một vòng tay, còn người già dần rời đi khỏi cuộc đời này trong một khoảng lặng.

Bài học làm người - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chúng ta cứ ngỡ mình to lớn có giá trị, nhưng đôi khi chúng ta phải cúi xuống để học những người bình thường mà ta đánh giá thấp này những bài học làm người.

Hải An
Hải An 22/05
Thăm nhà bạn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thăm nhà bạn ở tuổi ở cái tuổi lục thập hoa giáp thế này mới thấy thấm thía cái bình yên, hạnh phúc thực sự ở đời. Tưởng là dễ những khó vô cùng...

Hải An
Hải An 21/05
3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 20/05
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 19/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất