Xúc động trước câu chuyện "Em trai tôi" đầy tính nhân văn: Tình thân là điều trân quý nhất

Câu chuyện này hẳn nhiều người đã biết. Nhưng mỗi lần đọc lại câu chuyện “Em trai tôi”, nhiều người vẫn xúc động tới mức không cầm nổi nước mắt.

Thùy Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Tôi sinh ra ở một vùng quê hẻo lánh, dưới tôi còn có một em trai. Ngày qua ngày, cha mẹ tôi phải ra sức cày cấy trên mảnh ruộng khô cằn để nuôi hai chị em tôi ăn học. Cho tới một ngày…

Tôi khi đó đã có chút trưởng thành, ở độ tuổi ngây ngô nhưng đã biết làm đẹp. Vì muốn mua một chiếc khăn tay mà những đứa con gái trong làng đều có, tôi đã lén ăn cắp 15 đồng trong ngăn kéo của cha. Đến khi bị phát hiện, cha lấy chiếc roi tre treo trên vách xuống, bắt hai chị em tôi quỳ trước mặt và hỏi ai đã lấy tiền.

Vì sợ hãi, tôi không dám đứng lên nhận lỗi. Khi cha tức giận định đánh cả hai chị em, em trai đã níu tay cha lại: 

- Thưa cha, con trót dại, cha tha cho con…

xuc-dong-truoc-cau-chuyen-em-trai-toi-day-tinh-nhan-van-3

Em cứ nói vòng vo, không giải thích được đã dùng số tiền kia vào việc gì. Cha tái mặt giận dữ, nghĩ rằng em ăn chơi lêu lổng nên đã dùng chiếc roi dài quất liên tục vào lưng cho đến khi không thở nổi nữa. Cả đêm hôm ấy, mẹ và tôi liên tục dỗ dành em. Nhìn thân hình gầy gò đầy vết lằn roi của em trai, tôi òa khóc. Thấy vậy, em vội vàng nói: 

- Chị ơi đừng khóc, cha mà nghe thấy cha sẽ đánh chị đấy. 

Năm ấy em vừa lên 8 còn tôi 11 tuổi. 

Đến khi em trai được tuyển thẳng vào trường trung học thì tôi cũng vào đại học. Chưa kịp vui vì chạm tay vào cánh cửa đại học, vấn đề học phí lại khiến tôi lo lắng không tôi. Cha mẹ không đủ sức để nuôi hai chị em tôi ăn học một lúc. Em trai quyết định bỏ học nhưng cả cha mẹ và tôi đều không đồng ý. Khi đó, tôi đã nói:

- Em cần đi học để thoát khỏi cái nghèo. Chính chị mới là người không nên học đại học. 

Tuy nhiên, em đã bỏ nhà ra đi với vài bộ quần áo cũ và ít muối mè. Em lén đến bên giường tôi, để lại mảnh giấy nhỏ cùng lời nhắn: “Chị ơi, chị vào đại học không phải điều dễ dàng. Em sẽ đi làm và gửi tiền cho chị, chị đừng lo”. Tôi đọc xong trào nước mắt. Năm đó em 17 còn tôi tròn 20. Với số tiền cha vay trong làng cùng tiền em gửi về, tôi cuối cùng cũng học xong năm 3 đại học. 

Một hôm đang ngồi học, một người bạn vào gọi tôi và nói:

- Có ai cùng làng muốn gặp cậu kìa.

Khi tôi chạy ra, thấy em đứng từ xa, quần áo lấm lem dầu nhớt. Tôi hỏi:

- Sao em không bảo với bạn chị em là em trai chị?  

Em cười hiền đáp lại:

- Em sợ mọi người sẽ cười chị khi nhìn em nhếch nhác thế này.

Tôi lặng người, mắt đỏ hoe. Em nhìn tôi mỉm cười, ánh mắt lấp lánh. Sau đó, em lấy ra từ trong túi áo một chiếc kẹp tóc hình con bướm và nói: 

- Em thấy các cô gái đều có nên em mua tặng chị!

Tôi không kìm được, ôm lấy em khóc nức nở. Năm ấy tôi 23 còn em tròn 20.  

xuc-dong-truoc-cau-chuyen-em-trai-toi-day-tinh-nhan-van-1

Lần đầu tôi đưa bạn trai về nhà ra mắt, mọi thứ trong nhà đều sạch sẽ, ngăn nắp, miếng cửa sổ bị vỡ cũng đã được lắp lại. Mẹ nói với tôi khi dọn dẹp thay khung cửa sổ, em đã bị kính đâm vào tay chảy máu. Khi chạy vào tìm em, thấy vết thương trên tay em trai tôi cảm thấy như có hàng ngàn mũi kim đâm vào tim mình. Tôi vội vã lấy thuốc, bông băng xử lý vết thương cho em, em cười:  

- Em không muốn anh ấy chê nhà mình nghèo. 

Năm ấy em 23 còn tôi 26 tuổi.

Sau khi kết hôn, tôi chuyển lên thành phố sống với chồng. Vài năm sau, chồng tôi trở thành giám đốc xí nghiệp. Vợ chồng tôi muốn đưa em vào làm nhưng em từ chối, em sợ mọi người sẽ xì xầm bàn tán, nói không hay về chồng tôi. Mãi tới năm 30 tuổi, em cưới một cô gái cùng thôn. Năm tôi 40 tuổi, cuộc hôn nhân của tôi đổ vỡ vì có sự xuất hiện của người thứ ba.

Em sắp xếp chuyện gia đình, đến chăm lo cho các con tôi, giúp tôi đứng dậy sau những đắng cay nghiệt ngã. Đến một ngày hai chúng tôi đều già nua, em trai ngồi bên cạnh nhắc lại chuyện xưa: Ngày ấy, chị em tôi mỗi ngày phải đi bộ hơn 2 tiếng mới có thể đến trường. Một ngày, em làm mất một chiếc giày. Phần vì sợ cha đánh em, một phần biết mẹ sẽ không có tiền mua giày mới, tôi đã nhường cho em đôi giày của mình. Mỗi ngày hơn 4 tiếng đi về, chân tôi rướm máu, phồng rộp cả lên. Từ đó, em tự hứa với lòng sẽ chăm sóc và đối xử với tôi thật tốt.  

Năm ấy em chỉ mới 5 tuổi. 

Xem thêm: Nhà có cha nghiêm, thường có con hiền tài: Cha mẹ trước hết phải nghiêm khắc với chính mình

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

“Thôi ta về với lũy tre xanh” đây là một câu chuyện nhân văn về đạo làm con khiến nhiều người day dứt khôn nguôi, nhất là những người đang trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu.

Thôi ta về với lũy tre xanh – Câu chuyện sâu sắc về đạo làm con
0 Bình luận

Nguồn gốc về sự ra đời của mẹ là câu chuyện nhân văn để bạn thấy tạo hóa đã tạo ra mẹ vĩ đại đến nhường nào.

Nguồn gốc về sự ra đời của mẹ - Câu chuyện nhân văn đầy cảm động
0 Bình luận

Nhiều người than vãn, nuôi dạy con trai mệt mỏi hơn con gái. Thực tế, nếu cha mẹ nắm vững quy tắc này, vấn đề nuôi dạy con trai sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.

Mẹ lùi 3 bước, bố tiến 2 bước: Quy tắc nuôi dạy con trai cha mẹ nào cũng cần phải biết
0 Bình luận

Người xưa có câu: “Nhà có cha nghiêm, thường có con hiền tài”. Chữ “nghiêm” không chỉ hiểu theo một chiều với con cái, cha mẹ cũng cần nghiêm khắc với chính mình.

Nhà có cha nghiêm, thường có con hiền tài: Cha mẹ trước hết phải nghiêm khắc với chính mình
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 4 giờ trước
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 24 giờ trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất