Nếu cô tốt với cháu, tốt với bố cháu, cháu đồng ý cô làm mẹ của cháu - Lời nói dối dễ thương

Sau vụ tai nạn giao thông, chị được đưa vào viện. Suốt hai ngày, chị đã đấu tranh giành giật sự sống. Anh muốn đưa con gái vào thăm nhưng chị cố cản lại.

Loan Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

“Đừng, đừng. Anh đừng làm con bé sợ”, chị nói với giọng yếu ớt.

Lúc này, nước mắt chị ứa ra, chảy tràn hai bên khóe mắt. Sinh mạng của chị mong manh như sợi chỉ.

Trước khi ra đi, chị luôn miệng gọi tên con gái. Tiếng chị nhỏ dần nhỏ dần, dường như không phát ra tiếng được nữa, chỉ thấy môi mấp máy nói gì đó.

Anh ngồi bên cạnh chị, luôn miệng nói một câu:

“Anh biết rồi. Anh biết rồi”.

Anh nắm chặt tay chị, áp mặt vào bàn tay lạnh cóng của chị, mặc cho bàn tay ấy cứ lạnh dần, lạnh dần…

Con gái anh mới tròn một tuổi thì làm sao hiểu được cái c.h.ế.t là gì. Nó cũng không thể biết rằng chiếc ô tô màu xanh giống chiếc ô tô trong bức tranh, lại có thể cướp đi sự sống của mẹ nó, khiến nó vĩnh viễn mất mẹ.

Đứa bé vừa tròn một tuổi, sống với bà nội ở quê. Nó đang lắp bắp học nói, hàm răng cũng mới nhú lên được mấy chiếc nhỏ xíu. Hằng ngày, nó vẫn chơi, vẫn cười, vẫn khóc. Nhưng bất luận là cười hay khóc, nó cũng đều rất vui.

Trên đường về quê đón con, anh phải hết sức kìm nén mới không để bật ra tiếng khóc. Anh không biết phải đối diện với con gái thế nào. Nếu được lựa chọn, anh thà để chiếc xe đó đâm vào mình. Nếu không có con gái, anh đã muốn c.h.ế.t cùng với vợ. Anh thực sự muốn xin lỗi con một nghìn lần…

“Phải nói với con gái thế nào đây?”, anh nghĩ mãi.

“Mẹ đi làm kiếm tiền, còn lâu mới về”.

Con gái chớp mắt bập bẹ: “Mẹ ! Mẹ !

“Nhưng mẹ đã đi kiếm tiền ở một nơi rất xa, xa đến nỗi trên bản đồ cũng không tìm thấy, còn rất lâu mới có thể về”.

Con gái lại chớp chớp đôi mắt đen tròn bập bẹ: “Mẹ! Mẹ”!

Anh lặng người, quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, nuốt những giọt nước mắt vào trong. Anh nhớ mãi hình ảnh chị những giây phút cuối cùng với giọng nói yếu ớt:

“Em nhớ con lắm, nhưng anh đừng đưa con đến, nó nhìn thấy em sẽ sợ…”.

me-qua-doi-va-loi-noi-doi-de-thuong-cua-co-con-gai-1

Thời gian cứ thế trôi qua, hằng ngày anh thay chị kể chuyện, giặt quần áo, nấu cơm, mua đồ chơi cho con gái. Anh đến nhà trẻ đón con, không quên cắm trên đầu một chiếc ăng ten, đóng giả thành người ngoài hành tinh cho con thích thú. Anh đưa con đến công viên, để nó được chạy tung tăng trên bãi cỏ như ngày xưa ấy. Anh cố gắng để con quên đi người mẹ, cố gắng làm cho tuổi thơ của con tràn đầy ánh nắng.

Dường như mọi cố gắng của anh đều vô ích, bởi thỉnh thoảng đêm khuya con gái lại nhắc:

“Bố, mẹ đâu bố? Khi nào mẹ về”?

Anh quay đi tránh không nhìn vào mắt con gái - đôi mắt trong veo đầy mong ngóng. Nó mới bốn tuổi đầu, nhưng sao trong mắt nó lại chứa đựng nỗi buồn sâu thẳm đến thế?.

Thấy anh ở trong hoàn cảnh "gà trống nuôi con", nhiều người đã giới thiệu vợ mới cho anh. Nể họ anh cũng đi gặp mặt đôi ba lần, nhưng rồi lại bỏ đó không liên hệ tiếp.

Thời gian gần đây, cứ tối anh lại nhớ đến chị, nhớ sự dịu dàng lương thiện của chị, nhớ hình dạng chị chạy trên cánh đồng ngan ngát hương thơm. Anh biết rõ chị đã đi rất xa, không bao giờ trở về. Nhưng anh vẫn nhớ chị đến bạc cả tóc.

Một buổi sáng, anh đứng trước gương, vuốt ngược tóc lên thì phát hiện những sợi tóc bạc trắng lẫn trong tóc đen. Anh giật mình, anh chỉ mới 29 tuổi.

Anh biết con gái nhớ mẹ nhưng đó chẳng qua vì con cũng muốn được có mẹ như những đứa trẻ khác mà thôi. Anh nghĩ rằng dường như ký ức về mẹ trong nó rất mờ nhạt, một tuổi thì con có thể lưu giữ được bao nhiêu hình ảnh hoàn chỉnh về mẹ?.

Anh vẫn thường nói với con:

“Mẹ đã đi đến một nơi rất xa. Trên bản đồ cũng không tìm thấy… Có lẽ cũng sắp về rồi!”

Bà nội cũng nói thế, hàng xóm cũng nói thế, cả cô giáo ở vườn trẻ cũng nói thế… Mọi người đều nói với nó như thế, nhưng khi nói trong lòng đều cảm thấy xót xa. Thực ra phải che giấu sự thật phũ phàng đó với một đứa trẻ chưa hiểu sự đời, ai cũng cảm thấy khổ tâm.

Một lần, người chị gái của vợ đến thăm hai bố con. Chị ái ngại nói với anh:

– Em lấy vợ đi, em và con gái không thể sống mãi thế này được.

Anh gạt đi:

– Em chưa quên được cô ấy.

– Nó là vợ em, cũng là em gái chị. Chị biết em vẫn còn yêu nó, chị cũng thương nó… Nhưng em cứ sống thế này thì không phải là cuộc sống. Hãy tìm một người phụ nữ tốt, cô ấy sẽ cùng em chăm sóc con bé. Đó cũng là tâm nguyện của vợ em trước khi nó mất.

Anh chỉ im lặng cúi đầu, mắt nhòe đi. Đúng vậy, phải chăm sóc con bé cho thật tốt. Đó cũng là nguyện vọng của vợ. Hơn nữa, anh cũng không có quyền giấu con bé mãi như vậy. Con bé đáng thương cũng sắp 6 tuổi rồi.

me-qua-doi-va-loi-noi-doi-de-thuong-cua-co-con-gai-2

Và rồi anh cũng gặp được một người phụ nữ tử tế. Cô ấy ít nói, thật thà, lương thiện, cùng anh đi dạo, cùng anh nói chuyện, giặt quần áo cho anh, cũng đến cổng nhà trẻ kín đáo quan sát con bé. Anh vẫn chưa muốn để cô tiếp xúc với con bé quá sớm. Anh sợ một khi lời nói dối bao năm nay của anh bị phát hiện, thì trái tim nhỏ bé yếu ớt của con bé sẽ bị tổn thương như thế nào. Vậy hãy chờ thêm 2 năm nữa vậy, chờ con bé lớn thêm một chút, hiểu biết thêm một chút anh sẽ nói thật hết với con bé.

Hôm đó, anh dẫn cô vợ mới về. Anh tươi cười nói với con gái:

“Mẹ con đã về đây này”.

Con bé dường như không dám tin lời bố. Anh lại nói tiếp:

“Nhưng mẹ gầy hơn trước… Con không nhận ra mẹ sao?”.

Con bé nghiêng nghiêng cái đầu nhỏ bé, suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu.

Anh khẽ cười, thấy có cái gì đó nhói lên trong tim, cũng thấy hơi vui, dẫu sao nó vẫn là một đứa trẻ.

Cô vợ mới của anh kéo va li hành lý vào trong nhà, dang rộng hai cánh tay muốn ôm con bé đang chơi dưới sàn nhà.

Thấy con bé vẫn khá lúng túng. Bố nó vội nói:

“Kìa, con gái, con không nhận ra mẹ à?”.

Con bé vẫn đứng yên, không chịu sà vào lòng mẹ nó. Bố nó giục:

“Mau chào mẹ đi con”.

Con bé bước lên mấy bước gọi khẽ: “Mẹ”, rồi sà vào lòng cô vợ mới của bố. Lúc này, anh nhìn thấy những giọt nước mắt của cô ấy lăn dài trên má.

Ăn cơm trưa xong, vợ mới của anh theo con bé đi vào phòng. Cô nói với nó:

“Mẹ đọc truyện cho con nghe nhé!”.

Con bé nói: “Cháu biết cô không phải là mẹ, cô chỉ là bạn của mẹ cháu thôi phải không ạ?”

Vợ mới của anh sững người. Con bé nghiêm túc thì thầm:

“Cháu nói với cô một bí mật! Mẹ cháu đã c.h.ế.t rồi. Cháu nghe bà nội nói như vậy. Ông bà nội nói chuyện với nhau và cháu đã nghe được. Chỉ có ông, bà và cháu biết là mẹ cháu đã c.h.ế.t thôi, giờ thì cả cô cũng biết nữa. Mẹ cháu c.h.ế.t lúc cháu 1 tuổi, mẹ không bao giờ về nữa. Nhưng bố cháu thì vẫn cứ tưởng mẹ cháu đang đi công tác ở nơi xa…”.

Vợ mới của anh vẫn không thốt ra được lời nào, con bé nói tiếp:

“Nếu cô tốt với cháu, tốt với bố cháu, cháu đồng ý cô làm mẹ của cháu”.

Con bé kéo tay cô, ngoắc ngón tay bé xíu, nói tiếp:

“Đây là bí mật của cô cháu mình nhé, không bao giờ được để lộ cho bố biết. Nếu bố biết thì bố sẽ rất buồn…”.

Đứng ngoài cửa phòng, anh đã nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện. Anh cắn chặt môi, hai mắt cay xè, chỉ muốn chạy vào ôm con bé mà khóc...

Xem thêm: Một phép màu đáng giá bao nhiêu? - Câu chuyện xúc động đầy nhân văn

Đọc thêm

Cô giáo bước vào lớp học, các em học sinh lập tức trở lại vị trí của mình, đồng thanh chào. Cô nhìn quanh lớp học rồi mỉm cười gật đầu để các em ngồi xuống.

Cô giáo nói '8:2=4', cậu bé không hiểu bị cả lớp chế nhạo nhưng đáp án của em hoàn toàn đúng
0 Bình luận

Nhìn thấy tờ giấy ghi khoản nợ 500 triệu, con trai cả Lưu Khang liền tối sầm mặt lại rồi đi ra cửa. Ông Diệu thấy thái độ của con trai cả thì khẽ nhắm mắt lại.

Món nợ của Cha - câu chuyện xúc động về lòng người, một bài học đáng quý để đời
0 Bình luận

Cô chợt nhớ về câu nói của bạn trai năm nào, anh nói rất đúng: "Anh có thể không phải là người con trai tuyệt vời nhất, nhưng tình yêu của anh rất chân thành".

'Tách trà hoa hồng' - Câu chuyện tình yêu đọng lại cho ta nhiều điều tiếc nuối
0 Bình luận


Bài mới

Ngọn đèn trên sông – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Giữa ánh sáng leo lét của ngọn đèn dầu, ông ngỡ như thấy bóng bà Sáu ngồi bên bếp, mỉm cười bảo: “Ông ơi, khuya rồi, đi ngủ sớm ông ơi…”

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 13 giờ trước
Vì sao người xưa nói 'người hai má không thịt, tuyệt đối đừng qua lại'?

Người xưa khuyên nên tránh xa những người hai má không thịt bởi đó là tướng không tốt, cố kết giao chỉ thiệt thân.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 17 giờ trước
Người xưa dặn: 4 thứ tuyệt đối không tích trữ trong nhà, càng giữ càng nghèo

Người xưa tin rằng, con cháu không nên tích trữ rác hay đồ ăn thừa trong nhà. Càng tích trữ nhiều thì càng không thể thay đổi cuộc sống được. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 2 ngày trước
Cổ nhân nói: Nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân

Cổ nhân cho rằng nếu thế hệ sau hiểu đúng và vận dụng khéo léo lời dặn "nghèo không động tam nghệ, giàu không gần tam nhân" thì cuộc đời sẽ bình yên. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 3 ngày trước
Tri kỷ trong đời – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thật may vì ngoài gia đình mình còn những đứa bạn tri kỷ, lúc thành công thì chúng nó cùng chung vui, lúc khó khăn thì bọn nó động viên, giúp đỡ.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 4 ngày trước
Người xưa dặn: Đời người có 2 bữa không ăn, 3 nơi nên tránh

2 bữa không ăn là những bữa nào; 3 nơi nên tránh là những nơi nào? Hãy cùng giải mã ở bài viết dưới đây. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Đi máy bay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Qua câu chuyện trên máy bay chúng ta đều phải công nhận rằng, người thực sự có học là người biết giúp đỡ người khác chứ không tỏ ra khinh mạn họ để khẳng định đẳng cấp của mình.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 5 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'ngũ hoa vào cửa, tài lộc thất thoát, phức lành rời đi'?

Ngũ hoa là những loại hoa gì mà người xưa nói "ngũ hoa vào cửa, tài lộc thất thoát, phúc lành rời đi".

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Ai sẽ nuôi mẹ – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

“Ai sẽ nuôi mẹ khi già?”, câu hỏi đó cứ treo lơ lửng trong đầu. Ai cũng nghĩ mình sẽ làm được, nhưng không ngờ đây lại là lần cuối.

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 6 ngày trước
Người xưa nói: Cây đinh lăng trấn giữ của cải, người tuổi này trồng càng thêm giàu có

Những ai thuộc mệnh này trồng đinh lăng sẽ thêm phần sung túc giàu có, tiền vào như nước.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Cuốc xe cuối cùng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chàng sinh viên ấy chẳng ngờ được cuốc xe cuối cùng nhận ngày hôm đó lại giúp cho một người già tìm thấy con gái sau 10 năm thất lạc…

Diệu Nguyễn
Diệu Nguyễn 7 ngày trước
Đại kỵ phong thủy: 2 hướng đặt bàn thờ cực xấu khiến gia chủ hao tài, tán lộc

Người xưa thường xuyên con cháu đặc biệt chú ý đến hướng đặt bàn thờ để tránh hao tài tốn của. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
Tiền của cha – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Anh cứ nghĩ tiền của cha toàn đem tiêu cho mấy thứ vô bổ, nhưng mãi sau này mới nhận ra rằng: Kiếm tiền là sống, nhưng tiêu tiền để gieo yêu thương là sống ý nghĩa.

Vì sao người xưa nói 'mua đậu phụ chọn rìa, mua của sen chọn đốt'?

Vì sao mua đậu phụ chọn rìa, mua của sen chọn đốt? Lời lý giải sẽ có ở bài viết này, hãy cùng tìm hiểu nhé!

Gieo gì gặt nấy – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nỗi hận cha và tổn thương trong lòng các cháu quá lớn, đến mức không thể quên được. Cũng như việc “gieo gì gặt nấy” như một tất yếu không thể tránh khỏi của kiếp làm người!

Người xưa dặn: Thấy 3 dấu hiệu này trong gia đình đối phương thì cần xem xét kỹ trước khi kết hôn

Người xưa khuyên, dù yêu đến mấy cũng đừng mù quáng. Hãy xem xét kỹ về gia đình đối phương trước khi quyết định kết hôn.

Đề xuất