Chuyện bé Ngần và lời bố nói với tôi "nó khổ hơn con rất nhiều, đừng ganh tị với nó"

Người có tấm lòng bao dung, độ lượng luôn biết nghĩ cho người khác. Khi chúng ta biết đặt mình vào vị trí của nhau thì cuộc sống sẽ trở nên thật đẹp và ý nghĩa.

Loan Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Nó là đứa trẻ lang thang không có cha mẹ. Trong một lần bà tôi đi tàu từ Sài Gòn về gặp nó nên đem về nuôi.

Nghe bà tôi kể lại, lần đầu bà gặp nó, thấy nó ngơ ngác trên sân ga, bộ dạng thì rách rưới bẩn thỉu. Bà thấy thương nên hỏi han thì không hiểu sao nó òa khóc, nhất định đòi đi theo bà tôi.

Nó không nhớ vì sao nó đến được đây, cũng không nhớ tên là gì. Từ ngày có nó, cuộc sống của tôi vốn êm ả chuyển sang bị đảo lộn. Mẹ bảo tôi cho nó chơi chung mấy con búp bê rồi đến bộ đồ xếp hình.

Mỗi khi nhìn thấy tôi đang chơi, nó đứng trân trân, tròn xoe đôi mắt nhìn tôi. Nó còn chẳng thèm xin chơi với tôi khiến tôi hơi bực mình. Tôi thầm nghĩ, nó không đời nào có được tất cả đồ chơi của tôi đâu.

Vào năm học mới, bố tôi đặt cho nó cái tên là Ngần. Cả nhà gọi nó là bé Ngần. Nó quen dần với cái tên mới. Mỗi khi ai đó gọi "Ngần ơi", nó toét miệng cười mừng rỡ. Nó gọi bà tôi bằng bà, gọi bố tôi bằng bố.

Nhiều lần tôi quát nó: "Bà mày à? Bà của tao chứ… Bố tao chứ. Bố mày ấy à, đang ở…".

Thế rồi tôi chỉ tay về phía rặng núi xa tít. Nó cũng nhìn theo, rồi nịnh tôi: "Cho em chung bà với… chung bố với…". Cuối cùng, nó cũng hiểu thân phận nó và đã ngoan ngoãn xin tôi.

Trong làng tôi có nhiều cây xoan. Cứ mỗi tháng hai, hoa xoan rụng tím khắp sân đường, mùi thơm ngát. Dây tơ hồng vàng quấn quýt đan vào nhau hứng những cánh hoa xoan li ti như những vỏ trấu màu tím rơi nhẹ.

Tôi với bé Ngần thường chơi trò công chúa về làng. Nó luôn bắt tôi phải làm công chúa, đeo vòng vàng. Vòng vàng ở đây chính là sợ dây tơ hồng.

Nó chuẩn bị vòng vèo cho tôi rồi cười phá lên: "Chị Huyền xinh đẹp giống hệt công chúa nhé". Tiếp sau đó, tôi làm bộ sang trọng đi vào sân nhà. Bé Ngần gom hoa xoan rụng đầy vạt áo, đi sau tung hoa lên đầu tôi, miệng nói to: "Tránh ra nhé, cho công chúa đi nào".

Khi đã chán vai công chúa, tôi bảo đổi cho nó nhưng bé Ngần lắc nguây nguẩy: "Em không làm được công chúa đâu. Em xấu lắm. Công chúa phải đẹp chứ. Em là người hầu công chúa thôi".

chuyen-be-ngan-va-bai-hoc-ve-tam-long-bao-dung-do-luong-1
Ảnh minh họa.

Thời gian trôi cái vèo, trải qua những mùa hoa xoan tím, rồi chúng tôi đã học lớp 9. Gần đây, bà tôi hay ho nhiều về đêm, sức khỏe yếu hẳn đi. Bữa ăn hằng ngày của gia đình tôi không còn những bát đĩa to đựng thức ăn như trước nữa. Sau những buổi đi làm về, bố hay ngồi một mình trầm ngâm. Mẹ tôi sắp sinh em bé. Mọi việc đồng áng đều một mình bố tôi gánh vác.

Sau mỗi buổi học, tôi và bé Ngần phụ việc giúp bố. Nhưng tối đến giờ học là bố bắt chúng tôi ngồi học và căn dặn: "Năm nay là năm cuối, các con phải chú ý bài vở hơn đấy".

Tuy không nói ra nhưng tôi với Ngần đều cố đạt kết quả học tập cao cho bố vui lòng. Học ở hai lớp khác nhau nhưng chúng tôi đều biết kết quả học tập của nhau. Tôi là học sinh giỏi lớp A thì nó cũng là học sinh giỏi lớp C. 

Sau khi thì xong tốt nghiệp, chúng tôi phải thi tiếp lên lớp 10. Ngày xem danh sách trúng tuyển, tôi không tin vào mắt mình nữa, Ngần không đỗ lớp 10.

Được tôi báo tin, bố vội vàng bỏ buổi cày đạp xe đến trường. Mẹ hỏi tôi: "Sao Ngần lại không đỗ?".

Bà vừa ho vừa nói, có lúc lại thở dài: "Đúng là học tài thi phận".

Ngần trở về nhà với vẻ mặt buồn buồn. Tôi hỏi thì nó bảo "em bị điểm liệt".

Bố tôi đạp xe từ trường về thở dài: "Con Ngần không đỗ rồi, bị một môn điểm liệt".

Tôi không thể nào tin được vì tất cả các môn Ngần đều học khá, có môn thậm chí còn giỏi nữa. Vì thế, tôi cất công tìm hiểu. 

Có đứa ngồi thi cùng phòng với Ngần mách tôi rằng, chép đề xong Ngần cứ ngồi im khóc thầm. Thầy giám thị hỏi thì nó trả lời ấp úng là không hiểu bài nên không làm được. Tôi hỏi rõ hơn là môn thi nào thì đứa bạn trả lời môn Địa lý.

Nghe vậy tôi sửng sốt, môn Địa lý nó học giỏi hơn cả tôi mà đề năm nay không hề khó.

Tôi chạy thẳng về nhà, lôi nó ra sau bếp hỏi: "Sao mày cố tình không làm bài thi môn địa lý?".

Nó kiếm lý do không nhớ bài nhưng bị tôi quát lên làm căng hơn: "Nói láo! Mày cố tình không làm. Bài đó tao với mày đã từng kiểm tra lẫn nhau!". Thế rồi, nó cúi đầu xuống, nước mắt lăn dài trên má. 

Tôi oà lên khóc: "Tao biết rồi. Mày muốn ở nhà làm giúp bố phải không? Mày thấy bà ốm nên muốn ở nhà phải không? Mày muốn dành cho tao đi học phải không? Sao lại thế...".

Từ ngoài đồng trở về, bố đứng nghe câu chuyện của chúng tôi từ lúc nào không biết. Có lẽ ông đã hiểu rõ sự tình, chỉ lẳng lặng dựng chiếc cuốc vào góc hè, mồ hơi rơi ướt áo, mắt bố cũng đỏ hoe...

Xem thêm: Món quà vô giá: Câu chuyện xúc động, đúng là ở hiền gặp lành

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Giọng người đàn nghẹn, mắt ước lệ chia sẻ với cán bộ làm việc tại tại chốt kiểm dịch: "Giờ tui vô Bệnh viện Gia Định, thăm bà xã sắp mất rồi...".

Người đàn ông run rẩy, mắt ướt lệ được CSGT 'đặc cách' tại chốt kiểm dịch vì vợ trong viện sắp mất
0 Bình luận

Hơn 100 lá thư gửi tướng Giáp, liệt sĩ Thái kể những chuyện diễn ra xung quanh mình, nói về tình cảm đôi lứa. Lá thư nào cũng mang âm hưởng buồn, chứa chan đầy sự nhớ nhung, quan tâm...

Chuyện về hơn 100 lá thư yêu thương gửi tướng Giáp từ người vợ đầu - liệt sĩ Nguyễn Thị Quang Thái
0 Bình luận

Trong thời gian giãn cách, bên cạnh những bộ phim Hàn - Trung hấp dẫn, bạn cũng có thể xem thêm 5 bộ phim kinh dị Việt Nam mới nhất 2021 dưới đây.

Khám phá ngay TOP 5 bộ phim kinh dị Việt Nam 2021 hay và ám ảnh nhất bạn không nên bỏ lỡ 
0 Bình luận

Chàng lực sĩ bại não người Mỹ đã chứng minh, bệnh tật chưa bao giờ là rào cản để bước thành công. Và nghị lực ấy đã giúp anh trở thành "người hùng" trong lòng triệu người.

Chàng lực sĩ bại não khiến triệu người rơi lệ, là minh chứng 'tàn nhưng không phế'
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 19 giờ trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
Cha tôi già rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Hải An
Hải An 20/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất