Ghi nhớ lời cổ nhân: Lòng lương thiện cần có giới hạn, khoan dung phải biết nhìn thấu lòng người
Làm người, dễ tính quá không tốt, khó tính quá không được. Làm người phải biết nhu biết cương, biết đặt lòng lương thiện và sự khoan dung đúng lúc đúng chỗ.

Làm người lương thiện và bao dung là vô cùng đáng quý. Nhưng bạn cần nhớ, lương thiện một cách mù quáng sẽ là ngốc nghếch, bao dung không có giới hạn sẽ là người vô độ.
Làm người, không nên quá rộng lượng, người ta vừa khóc bạn đã bỏ qua đi quá khứ, người ta vừa yêu cầu bạn liền đáp ứng. Như vậy sớm muộn họ cũng sẽ lợi dụng bạn.
Làm người đừng dê tính quá, ai muốn gì cho, ai nói gì cũng tin. Về lâu dài sẽ chẳng còn ai muốn để ý đến cảm nhận của bạn nữa.
Trong mối quan hệ giữa người với người thì chung sống cùng nhau cần có sự chân thành, quan hệ với nhau cần có mức độ và nhìn người thì nên nhìn nhân cách, tấm lòng.
Với những ai sống tốt, chân thành với bạn thì bạn nên tốt lại. Còn những kẻ lạnh lùng, ức hiếp bạn thì nhất định bạn phải mạnh mẽ, đừng câu nệ với họ. Chúng ta suy cho cùng chỉ sống một lần trên đời này mà thôi, hãy trở thành người khó tính một chút.

Làm người nếu như dễ tính quá thì chắc chắn người khác nói gì bạn cũng không có ý kiến. Cuối cùng sẽ bị những lời bạn nói ra không được tôn trọng. Bạn giúp người khác khi gặp khó khăn, họ sẽ ghi nhớ ơn của bạn, nhưng bạn cứ giúp mãi thì họ sẽ ỷ lại mà thôi.
Làm người không cần quá biết điều, quá hiểu chuyện.
Quan hệ giữa người với người đều có những giới hạn, mỗi người đều có nguyên tắc và nghĩa vụ của chính bản thân, chẳng ai có thể gánh vác giúp được.
Trong gia đình, mỗi người đều có một vị trí riêng;
Trong công việc, mỗi người sẽ có nhiệm vụ riêng;
Trong xã hội, mỗi người đều có trách nhiệm riêng.
Trưởng thành là khi bạn làm tốt công việc của bản thân, thể hiện tốt vai trò của mình, chứ đâu phải là vượt quá chức phận, đảm nhận thay nghĩa vụ của người khác.
Xem thêm: Cổ nhân nói: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích "ngồi lên đầu" người khác
Đọc thêm
Sống ở đời, dù che đậy giỏi đến đâu thì sớm muộn cũng bị phát giác. Những kẻ có tâm thâm độc, xấu xa sẽ không tồn tại được lâu.
Cổ nhân dặn con cháu, trong một số trường hợp, không thể "cao tay" hơn thuật lấy độc trị độc.
Nếu muốn dứt khỏi những điều đó, đừng tìm đâu xa, hãy hướng vào tâm của mình, thay đổi góc nhìn, coi nhẹ nó và buông bỏ…
Bài mới

Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư