Hòa thượng gánh nước - Câu chuyện về bí quyết thành công của vĩ nhân

Hai hòa thượng tu ở 2 ngôi chùa ở hai quả núi gần nhau. Họ cùng gánh nước ở cùng 1 dòng suối, lâu ngày thành bạn thân. Cứ như thế, thời gian ngày ngày gặp nhau lúc gánh nước, bất giác đã 5 năm trôi qua.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Bỗng nhiên có một ngày, hòa thượng ở ngọn núi bên trái không xuống suối gánh nước. Hòa thượng ở ngọn núi bên phải thầm nghĩ: “Ông ấy có lẽ ngủ quá giấc rồi”.

 Nào có hay, ngày hôm sau, vị hòa thượng ở núi bên trái vẫn không xuống suối gánh nước. Ngày thứ 3 cũng thế, rồi một tuần trôi qua vẫn vậy. Cứ thế đến một tháng, hòa thượng ở núi bên phải cuối cùng không chịu được nữa. Ông nghĩ ngợi: “Có lẽ bạn mình mắc bệnh rồi, mình phải đi thăm ông ấy mới được, xem có thể giúp gì được không”.

Thế là ông leo lên ngọn núi bên trái đi thăm bạn.

Đến khi lên đến ngôi chùa trên núi gặp bạn, ông vô cùng kinh ngạc. Vì bạn của ông đang luyện quyền thuật ở sân trước cửa chùa, chẳng giống người cả tháng không uống nước tý nào. Ông tò mò hỏi: “Ông đã một tháng không đi gánh nước, lẽ nào ông có thể không cần uống nước?”

Hòa thượng ở núi bên trái nói: “Lại đây lại đây, tôi đưa ông đi xem”.

Thế là ông ấy dẫn hòa thượng ở ngọn núi bên phải đi xuống sân sau chùa, chỉ vào cái giếng và nói: “5 năm nay, mỗi ngày sau khi tu luyện xong, tôi đều dành thời gian đào cái giếng này. Mặc dù có lúc rất bận, tôi vẫn đào, được đến đâu đào đến đó. Bây giờ tôi cũng đã đào xong rồi, tôi không cần xuống núi gánh nước hàng ngày nữa. Tôi đã có nhiều thời gian để luyện thêm các chiêu thức võ công của bổn môn mà tôi yêu thích”.

***

Trong công việc cũng vậy, đi làm lĩnh lương cũng giống như đi gánh nước. Nhưng chúng ta thường thường quên, không biết nắm bắt thời gian sau giờ đi làm, tận dụng để đào cái giếng riêng cho mình, bồi dưỡng bản thân mình có khả năng về một phương diện khác. Như thế, tương lai khi chúng ta tuổi đã cao, thể lực không bằng những người trẻ tuổi nữa, nhưng chúng ta vẫn có nước uống y như cũ, hơn nữa, còn có thể uống thỏa thích hơn, nhàn nhã hơn.

hoa-thuong-ganh-nuoc-cau-chuyen-ve-bi-quyet-thanh-cong-cua-vi-nhan-7

Ở ngoại ô có 3 hộ gia đình sống cùng nhau, nhà của họ kề sát nhau. Cả 3 người đàn ông đều từ nông thôn vào làm công nhân một nhà máy luyện thép.

Làm việc trong nhà máy rất vất vả, tiền lương lại không cao. Ngoài giờ làm, cả 3 người đều có việc riêng của mình. Một người vào trong phố đạp xích lô, một người sửa xe ven đường, còn một người ở nhà đọc sách, tập viết lách. Người đạp xích lô kiếm được nhiều tiền nhất, còn cao hơn cả tiền lương đi làm. Người sửa xe cũng kiếm được khá, cũng đủ chi tiêu gia đình. Còn người đọc sách viết lách, tuy không có thu nhập, nhưng vẫn cứ sống ung dung.

Một hôm, 3 người nói về nguyện vọng của mình. Người đạp xích lô nói, sau này ngày nào tôi cũng đi đạp xích lô là mãn nguyện rồi. Người sửa xe nói, tôi hy vọng một ngày nào đó, tôi sẽ vào thành phố mở một hiệu sửa xe. Người thích đọc sách viết lách nghĩ ngợi hồi lâu rồi mới nói, sau này tôi muốn rời bỏ nhà máy luyện thép, tôi muốn sống bằng chữ nghĩa của tôi. Hai người kia đương nhiên là không tin.

5 năm trôi qua, họ vẫn sống cuộc sống như nhau. 10 năm sau, người sửa xe đã thực sự mở được hiệu sửa xe trong thành phố, đã làm ông chủ. Người đạp xích lô vẫn hết giờ làm việc vào thành phố đạp xích lô. 15 năm sau, người đọc sách viết lách kia đã cho ra đời tác phẩm đầu tiên của mình, thu hút được sự chú ý trong vùng. 20 năm sau, tác phẩm của anh ta được một nhà xuất bản ưng ý, mời anh về làm biên tập.

“Thời gian trôi đi như dòng nước chảy, đêm ngày không ngừng nghỉ”. Mỗi ngày chúng ta xé một tờ lịch, cuốn lịch càng ngày càng mỏng. Đến lúc xé sắp hết cuốn lịch, bất giác thất kinh, sao thời gian lại trôi qua đi nhanh như thế này. Giả sử chúng ta đem lịch của mấy chục năm đóng gộp lại thành một cuốn, nó tượng trưng cho toàn bộ sinh mệnh cuộc đời chúng ta, chúng ta cứ xé từng ngày từng tờ, như thế chúng ta có cảm giác như thế nào?

Triết gia người Pháp Voltaire  hỏi: “Trên thế giới, cái gì dài nhất, mà lại là ngắn nhất? Cái gì nhanh nhất, mà lại là chậm nhất? Cái gì có thể chia nhỏ, mà lại là to lớn nhất? Cái gì không được coi trọng nhất, mà lại được tiếc nuối nhất? Không có nó, sự việc gì cũng không thành. Nó khiến hết thảy những thứ nhỏ bé quy về tiêu vong, nó khiến hết thảy những cái vĩ đại thành bất diệt?”.

Bậc trí giả Chadiger trả lời: “Trên thế giới, cái dài nhất không gì bằng thời gian, vì nó vĩnh viễn vô cùng vô tận, cái ngắn nhất cũng không gì bằng thời gian, vì những kế hoạch của mọi người đều không kịp hoàn thành. Với người đang chờ đợi, thời gian là chậm nhất, với người đang vui vẻ, thời gian là nhanh nhất. Thời gian có thể khuếch đại thành vô cùng lớn, cũng có thể chia thành vô cùng nhỏ. Đương trong thời gian thì không ai coi trọng nó, khi nó qua đi rồi mới bày tỏ tiếc nuối. Không có thời gian, việc gì cũng chẳng thành. Những thứ không đáng được hậu thế kỷ niệm, thời gian sẽ xóa nhòa nó, mà những gì vĩ đại, thời gian sẽ ngưng kết nó lại, đời đời bất diệt”

Có được thời gian, chính là có được tất cả. Tận dụng tốt từng tý từng chút thời gian, thì sẽ có những thu hoạch ngoài sức tưởng tượng.

Thời gian vô hạn, cuộc đời hữu hạn. Trong cuộc đời hữu hạn, người biết kéo dài thời gian, thì sẽ có cái vốn để làm càng nhiều việc hơn. Các vĩ nhân sở dĩ đạt được tầm cao như thế, không phải một bước mà thành, mà là dùng thời gian mà đồng nghiệp đang ngủ, đêm hôm vất vả từng bước đi lên.

 Xem thêm: Người đàn bà đáng nể - Câu chuyện nhân văn 

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Việt Kiều - nghe thì có vẻ sang đấy, nhưng cũng chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi. Cái mác đánh đổi bằng mồ hôi và xương máu!

Việt kiều - Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Một lần vợ chồng tôi cãi nhau to. Tôi mồ hôi mồ kê nhễ nhại, miệng vẫn cứ nói không ngừng, đay nghiến chồng vì chuyện gì đó.

Cãi nhau mới biết chồng… đàn ông - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Tôi cứ ngỡ chuyển nhà sống gần con cháu, gia đình sẽ sum họp vui vầy, nhưng thực tế rất khác...

Bán nhà thành phố theo con, cha bị bỏ rơi trong cô độc - Câu chuyện nhân văn
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Đăng Dương
Đăng Dương 24 giờ trước
Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 3 ngày trước
Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 4 ngày trước
Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 5 ngày trước
Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Triết lý từ chuyện tình trong phim Thiện nữ u hồn: Thiện lương mà không có sức mạnh chỉ là thứ vô dụng!

Phải xem đi xem lại đến vài lần phim "Thiện nữ u hồn", tôi mới để ý đến câu nói: "Thiện lương mà không sức mạnh chỉ là thứ vô dụng".

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Người xưa dặn: Đặt 1 trong 5 vật ở cửa ra vào, gia đình bình an, phú quý kéo đến

Người xưa rất coi trọng phong thủy nhà ở, vì thế đã khuyên hậu thế đặt 5 vật này ở cửa ra vào để đón bình an, phú quý. Đó là những thứ gì?

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Con có về không? - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhà hàng xóm tưng bừng làm cỗ đón con trai, con gái về chơi dịp lễ. Mẹ sốt ruột cứ ra ngõ ngóng chờ, lòng cứ tự hỏi, không biết con có về không?

Thanh Tú
Thanh Tú 6 ngày trước
Cổ nhân dạy: 'Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt'

"Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt" - triết lý sâu xa của cổ nhân, ai hiểu được thì giàu sang phú quý kề cận. 

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
 Mẹ muốn tái hôn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ngày mẹ còn trẻ, phơi phới thanh xuân sao không lấy chồng. Giờ đầu hai thứ tóc lại đột ngột muốn tái hôn?

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa nói: Gia phong tốt vượng ba đời

"Gia phong tốt vượng ba đời" - chỉ cần duy trì 2 thói quen này, cuộc sống sẽ ngày càng thịnh vượng. 

Mẹ chồng nàng dâu – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Vợ chồng tôi kết hôn đã hơn một năm, nhưng mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu không những không cải thiện mà còn xấu đi theo thời gian khiến tôi mệt mỏi vô cùng.

Lão Tử dạy: Biết đủ sẽ có đủ, biết người là khôn, biết mình là sáng suốt

Lão Tử dạy 3 bài học lớn: Biết đủ sẽ có đủ, biết người là khôn, biết mình là sáng suốt. Hậu thế lĩnh hội được thì sướng cả đời. 

PC Right 1 GIF
Đề xuất