Cuộc đối đáp thú vị giữa 2 cha con - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Chỉ là cuộc trò chuyện giữa hai cha con nhưng cha đã dạy con thật nhiều. Những bài học cũng rất thấm thía đối với các bậc làm cha mẹ.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Đứa bé 2 tuổi

Một hôm, đầu của cậu bị va vào góc bàn, liền nằm lăn ra sàn nhà, khóc ăn vạ.

Một phút sau, cha đi đến cạnh chiếc bàn và hỏi to:

“Cái bàn đâu rồi, ai làm em đau vậy? Có đau quá không?”

Cậu bé ngừng khóc, hai mắt đẫm lệ ngước lên nhìn cha. Người cha vuốt ve cái bàn và hỏi:

“Ai? Ai làm đau bàn?”

“Con, là con đã va vào nó”.

“Ồ, thì ra là con đã va vào bạn ấy. Vậy sao không nhanh nói lời xin lỗi!”

Cậu bé nước mắt vẫn lưng tròng, nói với chiếc bàn: “Tớ xin lỗi”.

Kể từ đó, đứa trẻ học được cách gánh chịu trách nhiệm.

Khi cậu bé 3 tuổi.

Một hôm không hiểu sao vô cớ khóc lớn, người cha hỏi:

“Làm sao mà con khó chịu như vậy?”

“Con không khó chịu”

“Thế tại sao lại khóc!”

“Tại con muốn khóc!”.

Rõ ràng là hư hỏng.

“Chà, con không có ý định khóc, nhưng lại ở đây khóc nháo, điều này sẽ làm phiền chúng ta. Ba sẽ tìm một nơi cho con. Con sẽ khóc một mình thỏa thích, bao giờ khóc đủ thì gọi ba”.

Người cha mở cánh cửa phòng tắm, nói: “Con vào đây, bao giờ khóc xong thì gõ cửa nhé!”

2 phút sau, đứa trẻ gõ cửa gọi: “Ba ơi, con khóc xong rồi!”

“Tốt, khóc khóc xong rồi thì đi ra!”

Đến nay, cậu bé đã 18 tuổi, không còn dùng cảm xúc của mình để thao túng người khác.

Con trai 5 tuổi.

Vào buổi tối nọ, hai cha con đi bộ qua cây cầu nhỏ, dòng nước dưới cầu trong vắt có thể nhìn thấy đáy. Đứa trẻ ngước lên nhìn cha: “Ba ơi, dòng sông đẹp quá, con muốn nhảy xuống và bơi”.

Người cha nhìn con, nói: “Chà, ba cũng muốn bơi cùng con. Nhưng chúng ta hãy về nhà thay quần áo đã”.

Về nhà, thay quần áo xong, người cha dẫn con đến trước một chậu nước to:

“Con trai, muốn bơi thì phải cúi ngập mặt trong nước. Con có hiểu không?”

cuoc-doi-dap-thu-vi-giua-2-cha-con-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac

“Vậy thì hãy tập luyện ngay bây giờ xem con có thể lặn trong bao lâu”.

Người cha nhìn vào chiếc đồng hồ.

“Tốt!”.

Đứa trẻ vùi mặt xuống nước, có vẻ rất tự tin.

Chỉ 10 giây sau: “Thôi ba ơi, chết đuối mất, thật khó chịu”

“Đúng rồi. Khi nhảy xuống sông còn có thể khó khăn hơn nữa”

“Ba, chúng ta có thể không đi nữa được không?”

“Được rồi, không đi thì không đi”

Kể từ đó, cậu bé đã học được cách thận trọng và không liều lĩnh, suy nghĩ kỹ trước khi hành động.

Cậu bé 6 tuổi.

Một hôm tan học muộn, lúc đi qua cửa hàng McDonald.

“Ba, McDonald!”

“Chà, McDonald! Muốn ăn không?”

“Con muốn ăn!”

“Con trai, một người muốn ăn gì liền ăn, là một người yếu đuối; nếu muốn ăn nhưng kiềm chế không ăn, mới gọi là anh hùng”.

Sau đó hỏi: “Con trai, con muốn trở thành anh hùng hay người yếu đuối?”

“Ba, tất nhiên con muốn trở thành anh hùng!”

“Tốt! Thế anh hùng, bạn muốn ăn gì ở McDonald?”

“Con không muốn ăn nữa!”. Rất chắc chắn.

“Tuyệt, anh hùng! Về nhà thôi”.

Kể từ đó, cậu bé đã học được việc gì nên làm và không nên làm, học được cách kiềm chế những cám dỗ xung quanh.

Đứa trẻ 8 tuổi đã trở nên ngày càng nghịch ngợm.

Cậu đánh lộn với các bạn ở lớp lớn, bị thương ở lưng, về nhà khóc lớn.

“Con bất bình sao?”

“Vâng, rất uất ức!”

“Con tức giận?”

“Vâng, tức giận!”

“Vậy con muốn sẽ làm gì?”. Người cha hỏi lại: “Con có cần ba làm gì đó cho con không?”

“Ba ơi, con muốn tìm một viên gạch, và con sẽ đánh anh ta từ phía sau!”

“Chà, được rồi! Ba sẽ chuẩn bị gạch cho con vào ngày mai”. Cha tiếp tục hỏi: “Còn gì nữa không?”

“Ba ơi, ba lấy cho con một con dao, con sẽ đâm anh ta từ phía sau!”

“Tốt! Cái này càng nhanh hết giận. Ba sẽ đi chuẩn bị luôn”.

Người cha đi lên lầu, để cho con trai có một khoảng thời gian để bình tĩnh lại.

Khoảng 20 phút sau, người cha đi xuống, mang theo một đống quần áo và chăn bông.

“Con trai, con đã quyết định chưa? Là gạch hay dao?”

“Nhưng, ba ơi, ba mang nhiều quần áo và chăn làm gì vậy?”

“Con trai, đây là đề phòng trường hợp: Nếu con đập anh ta bằng gạch, cảnh sát sẽ đưa chúng ta đi. Nếu con sống trong tù khoảng một tháng, chúng ta có thể phải dùng số quần áo này. Nếu con đâm anh ta bằng dao, thì có thể con phải ở nhà tù ít nhất 3 năm, chúng ta phải mang thêm quần áo và chăn, không thì mùa đông sẽ lạnh lắm”.

“Vì vậy, con trai, con đã quyết định? Ba đã sẵn sàng hỗ trợ con!”

“Nhất thiết phải như vậy sao?”

“Là như vậy, pháp luật đã quy định như vậy!”. Người cha nắm lấy cơ hội để giải thích cho con trai.

“Ba, vậy thì chúng ta bỏ qua chuyện đó đi”

“Con trai, con chẳng phải rất tức giận sao?”

“Ba, con không giận nữa. Thực tế, con cũng sai”. Cậu bé xấu hổ đỏ mặt.

“Được rồi, ba ủng hộ con!”

Kể từ đó, đứa trẻ học được cách lựa chọn và cái giá phải trả.

Con trai 9 tuổi.

Năm lớp bốn, môn toán học bị điểm kém và cảm thấy không vui.

“Có chuyện gì vậy con? Kỳ thi bị điểm kém nên vẻ mặt như vậy sao”

“Bởi vì giáo viên toán rất đáng ghét, tiết học của cô ấy con không muốn học”

“Ồ, sao lại đáng ghét vậy?”. Người cha quan tâm

“………”, cậu bé nói rất nhiều, “Nói tóm lại, cô ấy không thích con”

“Ồ, những người khác thích con, thì con thích họ; Những người khác không thích con, thì con lại ghét họ. Thế thì con là một người chủ động hay bị động?”

“Là một người bị động!”. Con trai trả lời.

“Là mạnh hay yếu? Là đại nhân hay tiểu nhân?”. Cha tiếp tục hỏi.

“Là một người yếu đuối, một tiểu nhân!”

“Vậy con muốn làm một đại nhân hay tiểu nhân?”

“Con muốn làm một người mạnh mẽ! Ba, con biết rồi: Dù giáo viên có thích con hay không, con vẫn thích cô ấy, tôn trọng cô ấy, chủ động học tập, trở thành một người mạnh mẽ”.

Ngày hôm sau, cậu bé vui vẻ đến trường, bài tập toán làm xuất sắc, cũng đã biết như thế nào là đại nhân, tiểu nhân.

Con trai 10 tuổi và chơi game.

Vợ anh đã nhiều lần dạy dỗ, nhưng đứa con không thay đổi.

“Con trai, nghe nói con chơi trò này mỗi ngày?”. Người cha chỉ vào máy tính.

“Vâng”. Cậu bé cúi đầu thừa nhận.

“Con cảm thấy như thế nào sau mỗi lần chơi?”

“Mờ mịt, trống rỗng, nhàm chán, tự trách mình, coi thường chính mình”

“Vậy tại sao con vẫn chơi? Không cầm được mình, phải không?”

“Vâng, thưa ba”. Đứa trẻ bất lực.

“Tốt! Ba sẽ giúp con!”. Người cha đến gần chỗ máy tính và đưa cho con trai một cây búa. “Con trai, đập nó đi!”

“Ba!”. Cậu bé bị sốc!

“Cứ đập đi, ba có thể không có máy tính, nhưng không thể sống mà không có con trai!”

Cậu bé khóc, hứa với ba sẽ không chơi game nữa.

Kể từ đó, đứa trẻ đã học được nguyên tắc là gì.

Không cần dùng đến roi vọt, những đối đáp thú vị, thông minh của các bậc cha mẹ cũng có đủ sức mạnh giáo dục con trẻ vô cùng sâu sắc. Vậy nên, mỗi chúng ta hãy là những ông bố bà mẹ thông minh, dạy con nên người từ những điều nhỏ nhặt nhất.

Xem thêm: Cách dạy con kỳ lạ - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Sau 34 năm chơi vơi nhau, cuối cùng hai cô gái phát hiện ra mình là chị em song sinh.

Gặp gỡ và đoàn tụ - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Có một người mẹ đơn thân nuôi con, chồng bỏ đi từ sớm, cô sống bằng nghề dạy học, với thu nhập khá khiêm tốn đã nuôi dưỡng con trai thành tài.

Mẹ đơn thân và kế hoạch 'nuôi con dưỡng già' - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Ai có lương hưu, bắt đầu hưởng thụ đi, ai không có hãy cố gắng lên một chút vì tuổi này vẫn chưa quá muộn đâu.

Tuổi 60 cần suy nghĩ gì? - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Cổ nhân dặn “Đêm không chải tóc, sáng không kể giấc mơ”, là vì sao?

Cổ nhân dặn “Đêm không chải tóc, sáng không kể giấc mơ”, nghe qua có vẻ chỉ là những lời khuyên liên quan đến thói quen sinh hoạt thường ngày. Nhưng nếu chiêm nghiệm kỹ hơn, ta sẽ nhận ra đây là một triết lý nhân sinh sâu sắc, phản ánh lối sống đầy chừng mực, tinh tế và cẩn trọng của người xưa.

Hải An
Hải An 6 giờ trước
Lặng người trước câu nói của con – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Câu nói của con như một nhát dao cứa vào lòng tôi. Vợ chồng tôi mải mê kiếm tiền, nghĩ rằng chỉ cần cho con đủ đầy vật chất là được, nhưng điều con cần chỉ là thời gian bên bố mẹ mà thôi...

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Cổ nhân dạy: “40 không lấy vợ, 50 không may quần áo”, càng nghĩ càng thấm thía!

Cổ nhân dạy “40 không lấy vợ, 50 không may quần áo.” Thoạt nghe, câu nói này nghe có vẻ kỳ lạ và khó hiểu đối với người hiện đại, nhưng nếu tìm hiểu sâu sẽ thấy đây là một lời nhắc nhở mang tính triết lý, phản ánh quan niệm sống, đạo đức và nhân sinh quan của người xưa.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Cháu yêu cháu ghét – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cháu gái sốt cao nhập viện nhưng tất cả những gì mẹ chồng tôi lo chỉ là “cẩn thận không lại lây cho thằng em”. Tôi không thể nào chấp nhận được cái kiểu cháu yêu cháu ghét của mẹ chồng…

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Cổ nhân dặn: “Nhìn mặt mà bắt hình dong”, người có 3 tướng mặt này thì nên tránh xa, đừng dại kết bạn kẻo rước họa vào thân

Từ ngàn xưa, ông cha ta đã có câu "Nhìn mặt mà bắt hình dong", ngụ ý rằng dung mạo của con người phần nào phản ánh tính cách, tâm tư và phẩm chất bên trong. Dù không hoàn toàn tuyệt đối, nhưng nhân tướng học cổ phương Đông vẫn tin rằng gương mặt là tấm gương soi tâm hồn và từ đó, có thể phần nào dự đoán được một người có đáng tin, có nên kết giao hay không. Cũng vì thế mà cổ nhân dặn, khi chọn bạn mà chơi thì nên cẩn trọng với người có 3 tướng mặt này kẻo rước họa vào thân.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Gửi cháu cho bà – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Hai đứa con tôi đều là người tốt, chúng không có ác ý khi gửi cháu cho bà trông. Nhưng tôi biết rằng nhiều ông bà cũng đang trải qua cảnh giống như tôi: Vừa nghỉ hưu là lập tức gánh thêm một công việc toàn thời gian đó là “bảo mẫu cao tuổi”.

Thanh Tú
Thanh Tú 6 ngày trước
Khối C00 và nỗi ngỡ ngàng của một thế hệ đang ngồi trên ghế nhà trường – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tớ yêu khối C00 không phải vì nó "dễ", mà vì nó khiến tớ rung động. Vì nó khơi dậy trong tớ một tình yêu với quê hương, với con người, với tiếng nói và ký ức.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Bữa cơm với mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện từ bữa cơm chung với mẹ đã dạy tôi rất nhiều điều. Con người không phải hoàn toàn không nên nổi giận, nếu không sẽ thành nhu nhược. Nhưng biết cách bình tĩnh, hít thở sâu để cho góc nhìn rộng ra, để sự bao dung giúp cuộc đời của họ và cả trái tim của mình nhẹ nhàng hơn.

Hải An
Hải An 05/06
Cổ nhân dặn “Gia hòa vạn sự thành” có nghĩa là gì?

"Gia hòa vạn sự thành" không chỉ là một lời khuyên, mà còn là chân lý vượt thời gian về tầm quan trọng của sự hòa thuận trong gia đình đối với thành công và hạnh phúc của mỗi con người.

Hải An
Hải An 04/06
Trả lương cho vợ - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Dù không đi làm ngoài xã hội, người vợ vẫn đảm đương khối lượng công việc lớn, từ chăm sóc con cái, lo toan nhà cửa đến hỗ trợ tinh thần cho chồng. Việc trả lương cho vợ ở nhà chăm con là một cách thể hiện sự trân trọng và công nhận công sức mà người vợ bỏ ra trong vai trò nội trợ và nuôi dạy con cái.

Hải An
Hải An 03/06
Người xưa dặn “Gia phong tốt vượng ba đời” nghĩa là gì?

Trong cõi nhân sinh, có những giá trị không hào nhoáng nhưng bền bỉ như mạch nước ngầm, nuôi lớn cả một dòng tộc qua năm tháng. Một trong những giá trị ấy, cổ nhân gọi là “gia phong” tức là nề nếp, quy tắc sống, cách con người trong một mái nhà đối đãi với nhau và với thế gian. Vì thế mới có câu “gia phong tốt vượng ba đời”.

Hải An
Hải An 02/06
Quả mận dập của mẹ - Câu chuyện nhân văn cảm động

Hơn 10 năm rồi tôi không còn được ăn thứ quà vặt nào ngon như quả mận dập của mẹ. Ngay cả khi ăn quả mận to đẹp, đắt tiền, hương vị cũng chẳng được trọn vẹn như xưa.

Hải An
Hải An 01/06
Tuyệt kỹ dưỡng sinh của cổ nhân: Ghi nhớ 10 ĂN và 1 UỐNG, sống thọ thêm 10 năm!

Việc sống khỏe và tăng thêm cả thập kỷ tuổi thọ không phải điều xa vời, nếu bạn biết áp dụng bí quyết ăn uống dưỡng sinh của vị họa sĩ gạo cội Trung Hoa.

Hải An
Hải An 31/05
Căn nhà cũ – Câu chuyện nhân văn cảm động

Ngày con trai đưa thợ về đập bỏ căn nhà cũ, mẹ già ngồi thẫn thờ, rơi lệ nơi góc sân. Mẹ rơi nước mắt không chỉ vì tiếc căn nhà cũ mà còn vì xúc động, cảm thấy an lòng khi con trai đã trưởng thành, đủ sức chở che, gánh vác gia đình.

Hải An
Hải An 30/05
Tranh chấp với mẹ kế - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ kế ép ba tôi phải viết di chúc theo ý bà ta, để bà ta ở lại căn nhà đến cuối đời. Nhưng những gì bà ta muốn là điều mà anh em tôi không thể chấp nhận được.

Hải An
Hải An 29/05
Bài học vô giá từ người mẹ bán cá – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mẹ tôi là một người phụ nữ mù chữ, bán cá ở chợ, tính bà cộc cằn, thô lỗ, đôi khi còn nói tục. Dù không dạy tôi chữ nghĩa, nhưng bà lại truyền dạy cho tôi những bài học vô giá.

Hải An
Hải An 28/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất