Vì sao người xưa nói "đàn ông nhìn eo, đàn bà nhìn chân"?

Người xưa cho rằng, eo và chân có thể xem như ô cửa để thấy bên trong nội lực của một người. Vì thế mới có câu "đàn ông nhìn eo, đàn bà nhìn chân".

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

"Đàn ông nhìn eo"

Những câu nói thường thấy đều xuất phát từ cuộc sống và sự thăng hoa trong cuộc sống, thời xưa con người sống trong xã hội kinh tế tiểu nông, thu hoạch nông nghiệp cơ bản phụ thuộc vào trời cho, sức lao động làm ruộng chủ yếu là nam giới, và lương thực ở nhà thu hoạch được chỉ duy nhất bằng cách “thắt lưng buộc bụng” đây là cuộc sống của người bình thường.

Từ xưa đến nay luôn tồn tại khoảng cách giàu nghèo trong xã hội, người nghèo làm việc nhiều cần thu hoạch nhiều mới có thể đứng lên được eo thon. Vậy làm thế nào để quý tộc thể hiện bản sắc của họ qua vòng eo của họ? Người xưa cho rằng, thắt lưng vàng, tím là biểu hiện của sự quyền quý.

Trong “Ngọc đai tân vịnh” có nói ” yêu bạch ngọc chi hoàn “- ý nói vòng ngọc trắng ở thắt lưng. Thời cổ đại, giới quý tộc thường đeo vòng ngọc quanh eo. Trong “Lễ kí” viết: “Cổ chi quân tử tất bội ngọc, quân tử vô cố, ngọc bất li thân”. Tạm dịch: Bậc quân tử khi xưa ai cũng đeo ngọc, và đó là vật bất ly thân của họ”.

Và “Quân tử bỉ đức như ngọc”. Người xưa đeo những đồ trang sức bằng ngọc quý không phải vì để khoe khoang của cải, cũng không phải chỉ đơn giản để làm vật trang sức mà vì “Đức của bậc quân tử được so sánh ngang với ngọc quý”.

vi-sao-nguoi-xua-noi-dan-ong-nhin-eo-dan-ba-nhin-chan-7

Phẩm chất đạo đức tốt đẹp của các bậc quân tử từ xưa tới nay vẫn luôn được so sánh với ngọc là bởi vì, sự ấm áp lại trơn bóng sâu lắng của ngọc, được so sánh với chữ Nhân; sự tròn vẹn chặt chẽ lại rắn chắc của ngọc, chỉ có thể so với Trí huệ; có góc cạnh mà không làm bị thương tới người, được so sánh như sự chính Nghĩa;

Ngọc sau khi gia công thành một miếng ngọc bội trang sức nghiêng mình, được so sánh với sự lễ phép; nhẹ nhàng gõ vào ngọc ta sẽ nghe thấy âm thanh trong trẻo du dương, vang vọng đến cuối cùng lại cao vút và dừng lại, âm thanh này được so sánh với sự êm ái dịu dàng của âm nhạc; vừa không bởi muốn phô trương những ưu điểm mà che dấu đi khuyết điểm, cũng không bởi chỉ nhìn khuyết điểm mà che mất đi ưu điểm, điều này được so sánh với sự Trung thành;

Vẻ rực rỡ lấp lánh trước sau như một của ngọc được ví như sự đáng tin cậy chữ Tín cao quý của người quân tử; ẩn sâu bên trong ngọc bội có khí sắc như trắng như hồng, được ví như sự tương thông với các tín tức tinh hoa của Trời; vị trí cây cỏ xanh tốt của rừng núi nơi sản sinh ra ngọc quý lại giống như sự tương thông chắt lọc tinh hoa của đất.

Đây chính là phẩm chất tao nhã đẹp đẽ của ngọc cũng chính bởi vậy mà người quân tử mới coi trọng ngọc như vậy. Ngọc đồng nghĩa với phẩm giá, sắc đẹp, phẩm hạnh và hiền triết. Đàn ông đeo ngọc ở eo không chỉ là biểu tượng của sắc vóc mà còn một sự khẳng định phẩm hạnh của chính họ.

Người xưa nói “mặc hồng đai tím”, vào thời nhà Đường, triều phục màu đỏ là y phục dành riêng cho các quan chức từ hạng 5 trở lên, y phục màu tím là y phục của các quan từ bậc 3 trở lên và các bậc tam phẩm của tể tướng.

Nhiều người được thăng quan tiếp sẽ đeo ấn vàng hoặc ấn ngọc vào thắt lưng, đó là biểu tượng cho cấp vị của chính họ. Ngọc và ấn ở thắt lưng là nguồn gốc của câu nói:“ Đàn ông nhìn vào eo ”.

"Đàn bà nhìn chân"

Nói đến phụ nữ xem chân, chắc chắn nhiều người sẽ nghĩ đến cụm từ “Kim liên tam thốn” ý nói gót sen ba tấc hoặc “khoả tiểu cước – chân càng nhỏ thì càng danh giá, nhưng vấn đề này ở các thời kỳ lại khác. Phụ nữ thời Tống buộc chân, điều này cũng giống như vào cuối thời nhà Thanh và đầu thời Trung Hoa Dân Quốc.

Gót sen ba tấc là một đặc trưng rất riêng của phụ nữ Trung Hoa thời phong kiến, ngoài là biểu tượng cho sự cao quý, việc bó chân còn ẩn chứa nhiều bí mật.

Bàn về nguồn gốc của tục bó chân này, có rất nhiều giả thuyết, một trong những giả thuyết về xuất xứ của “gót sen ba tấc” này xuất phát từ một cung phi của Hán Thành Đế – Triệu Phi Yến. Bà thường dùng lụa quấn quanh bàn chân và nhảy múa. Bàn chân của bà rất nhỏ, nên khi nhảy múa đôi chân rất uyển chuyển, thân thể nhẹ nhàng, Hán Thành Đế vì thế mà ra lệnh các cung phi khác phải học theo, dùng lụa bó bàn chân nhỏ lại. Và cũng từ đấy “Kim liên tam thốn” (gót sen ba tấc) ra đời.

Người xưa nghĩ phụ nữ là những người giúp việc có đức hay “người trong nhà”, họ để ý đến đàn ông bên ngoài. Lúc bấy giờ, người ta căn cứ vào kích thước của bàn chân để phân chia đẹp xấu, sang hèn. Người ta phân ra thành gót sen vàng, gót sen bạc và gót sen sắt, theo kích thước của bàn chân thì phân chia ra thành ba tấc, bốn tấc, năm tấc. Gót sen vàng mà chúng ta thường nói đến là gót sen ba tấc.

vi-sao-nguoi-xua-noi-dan-ong-nhin-eo-dan-ba-nhin-chan-9

Dù sau này có rất nhiều giả thuyết khác được truyền ra, nhưng chung quy, vẫn có một điểm bất di bất dịch, chính là gót sen ba tấc khởi đầu từ giới thượng lưu trong nền phong kiến cổ đại Trung Hoa, sau đó mới dần dần trở thành tập tục chung của phụ nữ mọi tầng lớp thời xưa. Dần dà khiến những người phụ nữ không bó chân trở nên thấp kém trong xã hội phong kiến.

Người xưa cho rằng, những đôi chân bé xíu sẽ làm người phụ nữ trông uyển chuyển hơn, quý phái hơn. Những bước đi nhẹ nhàng sẽ tăng sự quyến rũ của phụ nữ. Nhưng rồi, dần dà nó trở thành một thước đo về phẩm hạnh của các cô gái. Bởi vậy sinh ra nhận thức trong câu nói: “Đàn bà xem chân”

Tóm lại:

Xã hội không ngừng thay đổi, nhưng dù có thay đổi như thế nào thì một gia đình hoàn hảo cũng cần có sự cố gắng nỗ lực của cả nam và nữ, không ai có thể chỉ đòi hỏi người khác mà không mang lại gì cho gia đình, có như vậy gia đình mới hạnh phúc được.

Xem thêm: Vì sao người xưa nói "nhà lớn ít người là nhà nhà hoang"?

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Có không ít gia đình xuất hiện tình huống này: Ông bà vất vả gây dựng cơ nghiệp, đến khi rơi vào tay con cháu thì tiền của đội nón ra đi. Vì thế, người xưa nói "không ai giàu 3 họ".

Vì sao người xưa nói 'không ai giàu 3 họ'?
0 Bình luận

Một số người có tính hung ác thường hiện rõ trên khuôn. Vì thế người xưa dặn "lông mày dày đến bờ mi, đừng để lòng dại dột lại gần".

Vì sao người xưa nói 'lông mày dày đến bờ mi, đừng để lòng dại dột lại gần'?
0 Bình luận

Người xưa cho rằng, 3 loại tranh này ẩn chứa những điều không may mắn có thể mang đến tai họa cho gia chủ, tiền bạc "đội nón" ra đi.

Người xưa dặn: Dù giàu hay nghèo, trong nhà tuyệt đối không được treo 3 loại tranh này
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 27/07
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 26/07
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 25/07
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 16/07
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 14/07
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất