Người chồng lầm lì – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ngẫm lại thì người chồng lầm lì của cô tuy không biết nói ngọt nhưng lại dùng bữa cơm nóng mỗi tối để thay cho tình cảm của mình. Thôi thì chồng cô yêu vợ ngầm, Thư tự an ủi và thấy mình hạnh phúc.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Thư trở về nhà sau 5 ngày đi công tác xa trên núi. Hai đứa trẻ thấy mẹ về chạy ra ngay, ôm vai bá cổ reo hò ầm ĩ. Thư thấy rõ bóng chồng trong bếp, nhưng anh không bước ra xem vợ thế nào.

Dù đã quen với cái tính lầm lì của chồng nhưng Thư vẫn thấy hụt hẫng trong lòng lắm. Mà có phải cô đi ăn chơi gì cho cam, chuyến đi này cô đã kể với chồng là vất vả lắm. Thư và mấy chị em đồng nghiệp áp tải một xe chở hàng toàn nhu yếu phẩm lên hỗ trợ bà con vùng cao. Năm hôm đi là năm hôm trời mưa to, đường trơn trượt, suy cơ sạt lở rất cao. May mà trời thương cho Thư và mấy chị em đi đến nơi về đến chốn. Tuy nhiên vì đi bộ đường núi nhiều mà chân Thư phồng rộp cả lên, toàn thân đau nhức, ê ẩm.

Trên đường về cô chỉ mong chồng ra đón, rồi quan tâm hỏi han xem cô thế nào. Nói thật, lắm lúc cái tính lầm lì, cư xử dửng dưng này của chồng khiến Thư ngờ vực hay là anh đã hết yêu cô rồi.

“Mẹ ơi, mẹ có mệt không ạ? Con bóp tay cho mẹ nhé!”, thằng cu Tít 5 tuổi rối rít hỏi mẹ.

“Không để chị! Mẹ ơi, để con xoa đầu cho mẹ đỡ mệt nhé!”, con bé Su thấy vậy cũng sà vào lòng mẹ.

Tình cảm của các con khiến Thư cảm động và thấy ấm lòng vô cùng. Đúng là cô lấy chồng chỉ lãi được hai bảo bối này.

nguoi-chong-lam-li-cau-chuyen-nhan-van-dang-ngam (1)

Hồi yêu nhau, Thư biết rõ chồng mình khô khan, nhưng lấy rồi mới biết anh còn “khô” hơn nhiều. Thư không biết ở cơ quan thì anh sao chứ ở nhà chẳng bao giờ nói được với vợ một lời âu yếm. Sáng Thư dậy sớm đi chợ, mua đồ ăn cho cả nhà, thế mà lúc gọi anh xuống ăn sáng anh chỉ cộc lốc trả lời: “Anh không ăn, đang vội”, rồi dắt xe ra khỏi nhà như thể đang giận dỗi gì Thư. Rồi những lúc anh về muộn cũng chỉ nhắn tin báo cụt lủn “Anh về muộn”, chấm hết, chẳng giải thích gì thêm. Một tháng đôi lần, vợ chồng Thư đưa con về thăm ông bà ngoại, về đến nơi chồng bật ra đúng hai từ “ông bà” rồi ngồi lừ ra phòng khách xem tivi. Sau khi ăn cơm xong thì anh lại chào ông bà “Chúng con về”. Chứng kiến cảnh đó nhiều lần, lắm lúc mẹ Thư còn bảo: “Nó cứ lầm lì làm mẹ thấy cũng phát sợ. Thế này mà con cũng chịu được”.

Mẹ hỏi vậy nhưng Thư chẳng biết trả lời sao, chỉ cười trừ cho qua chuyện. Vợ chồng tự nguyện đến với nhau, rồi có con, đâu phải thích là ly hôn được. Thư chấp nhận tính chồng minh, nhưng nhiều lúc vẫn thấy buồn với chán lắm.

“Về rồi à”, lời chồng cắt đứt dòng suy nghĩ của Thư. Cuối cùng người chầm lầm lì của cô chịu mở miệng rồi đấy, Thư thầm nghĩ.

“Nhanh còn ăn cơm”, chồng nói. Nghe vậy Thư lại thấy bực, anh làm như cô ở cơ quan mới về chứ không phải đi công tác dài ngày. Thư dọn đồ xong thì xuống nhà ngồi ăn cơm. Ngồi vào bàn thì Thư thấy chồng đã xới cho cô bát cơm, bên cạnh là đôi đũa được xếp ngay ngắn. Bữa cơm cứ thế diễn ra, chẳng ai nói gì thêm với ai.

Đêm đó, Thư nằm bên chồng mà... nhớ về lời kể của mấy chị đồng nghiệp. Trong chuyến đi, chị nào cũng khoe chồng thế này thế nọ, âu yếm ngọt ngào. Thư lại nghĩ đến chồng mình. “Cứ bảo là không được so sánh nhưng rõ ràng chồng người ta... mới đúng là người chồng thực thụ mà”, Thư tự nhủ.

Gần đây thấy lâm râm đau bụng dưới, Thư không yên tâm nên qua viện kiểm tra. Qua siêu âm, bác sĩ nói cô có khối u xơ tử cung khá to, cần phẫu thuật để cắt bỏ. Thư về báo tin cho chồng để anh chuẩn bị tinh thần.

Khi tỉnh dậy, Thư thấy mình đã ở trong phòng hậu phẫu. Đêm đầu tiên ở viện, mẹ nhận trông cô vì bàn thương con, muốn tận tay chăm sóc con gái mới yên tâm. Tuy nhiên, 1 đêm không ngon giấc khiến bà mệt trông thấy. Thư sợ mẹ không trụ được lâu, nên bảo mẹ về nhà chăm 2 đứa nhỏ, còn để chồng vào chăm cô. Mẹ Thư hỏi: “Thằng Hoan nó lầm lì thế, liệu có ở trong phòng bà đẻ này được không?”. Thư cũng không biết thế nào… tới đâu thì tính tới đó vậy.

Rồi tối đó, cô thấy chồng xách túi đi vào, dù không nói gì nhưng cô đoán là anh định vào ở hẳn với vợ. Thư hỏi: “Anh xin nghỉ làm à”. Chồng cô đáp: “Ừ”. “Mấy ngày?”, Thư lại hỏi. “Không phải lo”, Hoan nói.

Thư chán chẳng thèm hỏi nữa, nằm quay vào tường, ấm ức nghĩ sao chồng không thể hỏi han cô lấy một câu như “em cảm thấy thế nào sau mổ?” hay là “em thích ăn gì”, “em có uống sữa không để anh pha” nhỉ.

Đến sáng, Thư thấy chồng bê về một bát cháo nóng. Anh gọi cô dậy, giục: “Dạy ăn cháo đi không nguội”. “Cháo gì vậy, sau mổ em phải kiêng nhiều thứ lắm, không ăn linh tinh được”. “Biết rồi, cháo thịt nạc bằm, bà đẻ vẫn ăn cái này nên người mổ u xơ cũng ăn được”, Hoan nói.

Thư cứ nghĩ là chồng cô sẽ không trụ được lâu vì anh ngại mấy cái việc “nhạy cảm” này. Hồi trước, Thư rủ chồng đi cùng cô chọn nội y ở siêu thị mà anh còn không đi vì cho rằng, đàn ông ai lại đi chọn đồ đó cho vợ. Ấy thế mà trong phòng hậu phẫu này, nhìn xung quanh toàn là các chị em “có vấn đề” nhưng chồng Thư vẫn cứ “hiên ngang” chăm vợ chu đáo. Anh tỉ mỉ xúc cho Thư ăn hết bát, khi thì phụ Thư lau người, chải tóc... việc gì cũng làm được mà còn làm rất tốt. Đến nỗi, mấy chị em trong phòng còn gọi anh là “người chồng của công chúng”.

Được mọi người khen chồng, tự nhiên, Thư lại thấy vui vui trong lòng. Rồi Thư tự ngẫm, họ nói vậy chắc cũng “trúng”. Ngẫm lại thì người chồng lầm lì của cô tuy không biết nói ngọt nhưng lại dùng bữa cơm nóng mỗi tối để thay cho tình cảm của mình. Anh không hỏi thăm Thư đi công tác có mệt không nhưng lúc Thư bước vào nhà tắm thì đã thấy có mùi tinh dầu quế thơm phức khiến cô khoan khoái, thư giãn rồi. Rồi lúc này đây, khi cô ốm đau, anh lại cắm cúi chăm cô thay cho những lời tình cảm, lãng mạn.

Thôi thì chồng cô yêu vợ ngầm, Thư tự an ủi và thấy mình hạnh phúc.

Xem thêm: Sự hy sinh đáng giá “10 triệu” – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

"Ông thương lắm, cháu thiệt thòi nhiều rồi. Cháu cô gắng lên nghe, rồi sẽ ổn thôi. Ông bà yêu cháu và chắt lắm!", nghe những lời ông nói mà nước mắt cô không ngừng chảy!

Thương đứa cháu thiệt thòi – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Lan nhìn theo bóng bố khuất sau cổng nhà mà nước mắt chảy dài. Mấy thứ quà quê ấy mua có đáng bao tiền, nhưng đối với Lan chúng thực sự vô giá.

Quà quê của bố mẹ - Câu chuyện nhân văn xúc động
0 Bình luận

Khi nghe con thú gái thú nhận vay tiền bên ngoài chị liền nghĩ: “Thôi thì trời không chịu đất thì đất phải chịu trời. Thôi xem như học phí cho sự trưởng thành của con!”.

Học phí cho sự trưởng thành – Câu chuyện đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Tin liên quan

Sống ở đời, có những sai lầm có thể vãn hồi được nhưng cũng có những sai lầm khiến chúng ta phải hối tiếc cả đời. 

Cổ nhân nói: Sống trí huệ với những 'đại kỵ' sau để tránh sai lầm lớn trong đời
0 Bình luận

Một người phụ nữ có nhiều phúc báo là người sở hữu nét mặt hiền lành, hòa ái, giản dị, biết lo tu thân dưỡng tính, vun vén gia đình... 

Cổ nhân nhìn người: Đàn bà có phúc lớn, làm nên sự hưng thịnh của gia đình đều có 3 điểm sáng trên thân
0 Bình luận

Tranh cãi với người khác là điều không nên. Vì vậy, cổ nhân dạy bước vào tuổi trung niên, không nên tranh cãi với 3 loại người này.

Cổ nhân dạy: Bước vào tuổi trung niên chớ nên tranh giành với 3 loại người này
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 18 giờ trước
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Đăng Dương
Đăng Dương 5 ngày trước
Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 6 ngày trước
Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Đỗ Thu Nga
Đỗ Thu Nga 7 ngày trước
Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
15 chữ khiến phụ huynh phải suy ngẫm: 'Chọn ngành cho con nhưng mình chưa từng hỏi con muốn gì'

15 chữ ngắn gọn nhưng tựa như một lời thức tỉnh để hàng triệu bậc phụ huynh cần ngẫm lại xem mình đã thật sự hiểu con chưa?

Vì sao người xưa nói 'móng nhà vững chắc, 3 đời thịnh vượng'?

Ở đời, chúng ta sử dụng rất nhiều thứ - có thứ hỏng thì có thể thay được nhưng có những thứ nếu chọn sai thì rất khó sữa chữa, nhất là nhà cửa.

Khi nào có thời gian – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Chỉ đến khi ngồi suốt đêm bên giường bệnh tôi mới nhận ra cái gọi là “khi nào có thời gian” chính là lời hứa suông lớn nhất đời người.

Hải An
Hải An 04/05
Triết lý từ chuyện tình trong phim Thiện nữ u hồn: Thiện lương mà không có sức mạnh chỉ là thứ vô dụng!

Phải xem đi xem lại đến vài lần phim "Thiện nữ u hồn", tôi mới để ý đến câu nói: "Thiện lương mà không sức mạnh chỉ là thứ vô dụng".

Người xưa dặn: Đặt 1 trong 5 vật ở cửa ra vào, gia đình bình an, phú quý kéo đến

Người xưa rất coi trọng phong thủy nhà ở, vì thế đã khuyên hậu thế đặt 5 vật này ở cửa ra vào để đón bình an, phú quý. Đó là những thứ gì?

Con có về không? - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhà hàng xóm tưng bừng làm cỗ đón con trai, con gái về chơi dịp lễ. Mẹ sốt ruột cứ ra ngõ ngóng chờ, lòng cứ tự hỏi, không biết con có về không?

Thanh Tú
Thanh Tú 03/05
Cổ nhân dạy: 'Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt'

"Thánh nhân dạy vì bụng không vì mắt" - triết lý sâu xa của cổ nhân, ai hiểu được thì giàu sang phú quý kề cận. 

 Mẹ muốn tái hôn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ngày mẹ còn trẻ, phơi phới thanh xuân sao không lấy chồng. Giờ đầu hai thứ tóc lại đột ngột muốn tái hôn?

Hải An
Hải An 02/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất