Mẹ tự hào vì con là một người bình thường – Câu chuyện nhân văn đáng suy ngẫm

“Mẹ tự hào vì con là một người bình thường” là câu chuyện cảm động, là bài học về cách dạy con mà bất kỳ ông bố bà mẹ nào cũng nên đọc và ngẫm nghĩ

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Mẹ tự hào vì con là một người bình thường”

Mấy hôm nay, lúc tôi đang rửa bát cứ thấy thằng lớn mon men đứng cạnh nhìn mẹ, ra chiều bối rối. Có hôm nó hỏi: “Mẹ có việc gì cho con làm không?”. Tôi nghe vậy thì bảo nó đi lau nhà, thế là nó ngoan ngoãn chạy đi ngay. Mấy hôm liền như vậy, tôi cũng thấy tò mò không hiểu vì lý do gì mà nó không chạy ra chỗ khác chơi như mọi ngày. Tôi bảo nó: “Con ra chỗ khác chơi cho mẹ rửa bát”

Nhưng nó cứ luẩn quẩn ở bên cạnh, rồi nói: “Con không biết tại sao khi mà con thấy mẹ rửa bát con cứ làm sao ấy?”

Tôi hỏi: “Con thấy làm sao?”

Nó nói: “Con không biết, nhưng con thấy lúc bố với con với em bé không làm gì cả mà mẹ lại bận bịu nấu cơm, rửa bát con cứ thấy làm sao ấy?”

Me-tu-hao-vi-con-la-mot-nguoi-binh-thuong-Cau-chuyen-nhan-van-2

Giả sử nó về nhà khoe với tôi con được giải nhất quốc gia rồi chắc tôi cũng không cảm thấy tự hào và vui mừng đến vậy. Sự áy náy không nỡ đó của nó cho thấy nó đã có khả năng để trở thành một con người bình thường, một con người nhìn thấy người khác lao động để phục vụ cho mình mà biết áy náy, trong lòng muốn được chia sẻ, giúp đỡ. Đó là dấu hiệu cho thấy nó đã biết nhìn rộng hơn hơn bản thân mình.

Thằng bé vốn chẳng có tài năng gì đặc biệt, ngoài chút đam mê với thể thao và khoa học. Người nó còi dí, tính tình lại hay xấu hổ, không thích thể hiện bản thân trước đám đông, học hành cũng rất đỗi bình thường, tôi chưa từng thấy nó được giải gì trên đời ngoài một lần ăn may được trao giải võ thuật của câu lạc bộ Taekwondo.

Thế nhưng, tôi vẫn vô cùng tự hào vì thằng bé biết nhường nhịn, chan hòa với bạn bè, biết cẩn thận gieo từng hạt đậu trên cái chậu nhỏ và vui mừng khi thấy chúng lớn lên hằng ngày. Thằng bé biết chơi với em cún Bông nhà hàng xóm, biết nhận ra khi nào mẹ ốm, khi nào mẹ mệt hay khi nào mẹ buồn, biết phụ mẹ nấu cơm và trông em lúc mẹ vắng nhà, biết gấp quần áo, biết tự giác học tập, chiếc lễ phép chào hỏi, biết nói lời cảm ơn và xin lỗi.

Suốt mười năm, tôi cố gắng để không dạy con bất cứ điều gì to tát ngoài những thứ nhỏ bé bình thường, tôi đã nhìn thấy cái mầm sống thiện lương, hòa ái đó trong con đang lớn lên từng ngày. Mẹ tự hào vì con là một người bình thường như thế, rất đỗi tự hào con trai ạ!

Tôi chưa bao giờ kỳ vọng con có nhiều thành tích, thi đỗ trường nọ rường kia, cũng không đặt mục tiêu sau này con sẽ đi du học nước nào, có nhận học bổng hay không,… Chính bản thân tôi còn chẳng dám chắc liệu mình có làm được to tát hay không nên chẳng dám chất lên lưng con những “gánh nặng” to tát ấy. Cuộc sống này rất rộng lớn, rất nhiều ngã rẽ với vô vàn những lựa chọn, tôi không đủ khả năng để biết trước con đi đường nào sẽ tốt, tôi cũng không dám tự tin là mình đủ sáng suốt để định hướng cho con.

Nhưng, tôi hình dung cuộc sống này giống như một khu rừng, nơi cây cao bóng cả lẫn những cây dây leo, cây cỏ dại, các loài ăn thịt khổng lồ lẫn các loài côn trùng bé nhỏ, tất cả đều có cơ hội được sống và đều nương tựa vào nhau để sống. Trong xã hội chẳng có nghề nghiệp nào được gọi là đáng quý hơn nghề nghiệp nào, người mạnh kẻ yếu đều có thể vui sống miễn là biết nương tựa vào nhau và sống trọn vẹn với phận sự của mình.

Me-tu-hao-vi-con-la-mot-nguoi-binh-thuong-Cau-chuyen-nhan-van-1

Từ khi làm luận án, tôi kết giao với một anh photo, mỗi lần có tài liệu cần chỉnh sửa, in ấn, chỉ cần gửi mail và gọi điện cho anh và hẹn giờ bất kể là lúc nào, dù đêm hôm khuya khoắt hay gấp gáp tới đâu anh cũng hoàn thành một cách cẩn thận. Sau này, bao nhiêu công việc cần photo hay in ấn, tôi đều tin cậy nhờ anh mà chưa một lần không hài lòng.

Những con người bình thường ấy, tuy họ chẳng làm những công việc sang chảnh, chẳng có danh vọng hay quyền lực nhưng họ đã làm cho cuộc sống vốn bề bộn, nhốn nháo của chúng ta trở nên lấp lánh hơn.

Sau này, khi con tôi lớn lên, tôi mong con trở thành một người bình thường như vậy. Dù con làm bất cứ việc gì chỉ cần con làm thật trọn vẹn, thật thành tâm, không chỉ vì mưu cầu lợi ích cá nhân mà còn vì mong muốn đem lại một giá trị tốt đẹp nào đó cho người khác, chắc chắn con sẽ được mọi người quý mến, trở nên tin cậy và đáng được tôn trọng. Con sẽ cảm nhận được niềm vui, niềm hạnh phúc của cuộc sống.

Ngọn cỏ có niềm vui chính là mỗi sớm được vươn mình lên đón ánh sáng mặt trời. Con chim sâu nhỏ bé cũng có niềm vui của nó, niềm vui mỗi ngày được hót vang lên giọng hót của chính mình. Giọt nước có niềm vui của giọt nước, niềm vui được hòa vào dòng chảy của suối, của sông. Chẳng nhất thiết phải là cây đa cây đề, con hổ con báo to lớn mới cảm thấy hạnh phúc, ngay cả những sinh vật nhỏ bé nhất, tầm thường nhất cũng có cuộc sống yên vui của riêng mình. Không lẽ những con người bình thường như con trai mình lại không có đất tồn tại hay sao? Nên mẹ tự hào vì con là một người bình thường như thế!

Xem thêm: Phụ nữ phúc dày hay mỏng chỉ cần nhìn vào 4 điểm này thì rõ

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

“Đừng chỉ mãi nhìn vào lỗi sai” là một câu chuyện nhân văn giúp bạn nhận ra rằng, đừng vội vàng phán xét một ai, muốn hiểu rõ một người hãy đặt mình vào vị trí của họ.

“Đừng chỉ mãi nhìn vào lỗi sai” – Câu chuyện nhân văn đáng để ngẫm nghĩ
0 Bình luận

“Cha mẹ ôm con nhưng con có ôm cha mẹ?” là bài học dành cho những người con vô tâm với cha mẹ ở đời, đừng để đến khi hối hận đã muộn màng.

Cha mẹ ôm con nhưng con có ôm cha mẹ? – Câu chuyện thức tỉnh những người con vô tâm
0 Bình luận

“Chia đất chia luôn cả tình thân” là một câu chuyện xúc động, là bài học lớn về tình thâm ở đời mà chúng ta cần phải suy ngẫm.

Chia đất chia luôn cả tình thân – Câu chuyện là bài học đắt giá cho tất cả chúng ta
0 Bình luận

Tin liên quan

“Mẹ anh phiền vậy đó!” là câu chuyện nhân văn đầy xúc động, bài thọc thức tỉnh dành cho những người làm con trên đời.

“Mẹ anh phiền vậy đó!” – Câu chuyện xúc động thức tỉnh người làm con
0 Bình luận

Vợ chồng đối đãi nhau như khách là một câu chuyện nhân văn sâu sắc, là bài học về đạo nghĩa, cách ứng xử giữa vợ chồng với nhau.

Vợ chồng đối đãi nhau như khách – Câu chuyện nhân văn về đạo nghĩa vợ chồng
0 Bình luận

“Lương tâm có giá bao nhiêu?” là câu chuyện nhân văn giúp chúng ta hiểu rằng, làm người có thể mất tất cả nhưng nhất thế không được để mất lương tâm.

'Lương tâm có giá bao nhiêu?' - Câu chuyện là bài học lớn về lương tâm ở đời!
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Thăm nhà bạn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Thăm nhà bạn ở tuổi ở cái tuổi lục thập hoa giáp thế này mới thấy thấm thía cái bình yên, hạnh phúc thực sự ở đời. Tưởng là dễ những khó vô cùng...

Hải An
Hải An 6 giờ trước
3 món đồ nên cân nhắc kỹ trước khi đặt trong nhà để tránh ảnh hưởng tới vận khí

Phong thủy không cấm nhưng trước khi đặt 3 món đồ này trong nhà bạn nên nghĩ kỹ để tránh ảnh hưởng không tốt đến sức khỏe, tinh thần, thậm chí phá vỡ sự hài hòa của không gian sống.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Cuộc đoàn tụ đẫm nước mắt của người mẹ sau 32 năm bán hết tài sản để tìm con mất tích

Chứng kiến cuộc đoàn tụ của mẹ con bà Lý Tĩnh Chi ai cũng xúc động rơi nước mắt. Sau 32 năm ròng rã tìm con mất tích, cuối cùng người mẹ ấy cũng nhận lại được quả ngọt.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Con gà mái – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Câu chuyện về con gà mái đã dạy chúng ta một điều rằng, những giọt nước mắt rơi trong đám tang không phải là nước mắt đau thương, mà là nước mắt của sự hối tiếc và ăn năn

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Lấy chồng muộn – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mặc cho mọi người ngọt nhạt rằng chị lớn tuổi rồi lấy chồng cũng chẳng ích gì, nếu muốn thì kiếm đứa con là đủ, nhưng chị vẫn quyết tâm lấy chồng vì muốn tìm nơi nương tựa cuối đời.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Phép màu có giá bao nhiêu? – Câu chuyện nhân văn cảm động

Thì ra, phép màu kỳ diệu ấy có giá một đô la mười một xu, cộng với niềm tin chân thành của một đứa trẻ và lòng tốt của người bác sĩ tử tế.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Món quà bất ngờ của mẹ tôi - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ở cái tuổi xưa nay hiếm, mẹ tôi an nhàn hoàn toàn, cả thể chất lẫn tinh thần. Mẹ lạc quan, yêu đời và luôn là người truyền năng lượng tích cực cho con cháu.

Thanh Tú
Thanh Tú 7 ngày trước
Người xưa dặn: Bếp không có 3 thứ này gia đình giàu có, hút tài hút lộc

Trong phong thủy, bếp được xem là nơi “tụ tài, hút lộc”. Để vun đắp cho sự thịnh vượng của gia đình, gia chủ cần đặc biệt lưu ý tránh 3 điều tốt kỵ mà người xưa dặn dò.

Hải An
Hải An 13/05
Trông mong gì ở con trai – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha mẹ nuôi con không kể ngày kể tháng, vậy mà tôi chỉ mới vừa bị bệnh con trai liền đùn đẩy trách nhiệm cho em gái… tôi nghe mà chua xót vô cùng.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/05
Người giúp việc – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người ta gọi chị là “chị Oanh giúp việc”, nhưng cái tên giản dị ấy chưa bao giờ nói hết được về con người chị.

Thanh Tú
Thanh Tú 11/05
Chữ hiếu ngày nay – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tiền cho vay được có thể sẽ giúp ai đó khấm khá lên, nhưng cũng có thể gây nên một thảm cảnh gia đình, nhất là trong thời buổi “chữ hiếu ngày nay” đang lắm điều cần bàn.

Hải An
Hải An 09/05
Lời khuyên của con rể - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Lời nói của con rể khiến tôi không hài lòng, hay nói đúng hơn là thất vọng. Tôi không thể bán nhà cửa để vào viện dưỡng lão ở được...

Người xưa dặn: Có 7 kiểu đàn bà phá nát phúc đức nhà chồng, dù đẹp như tiên cũng tránh lấy 

Theo quan niệm của người xưa thì những kiểu phụ nữ này sẽ tạo nghiệp, ảnh hưởng tới phúc đức gia đạo nhà chồng nên tránh.

Con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn cảm động

Tôi từng khuyên bạn thân bỏ chồng khi cô ấy phát hiện chồng có con riêng bên ngoài, nhưng đến khi chính mình rơi vào hoàn cảnh ấy tôi lại lưỡng lự không quyết định được.

Hải An
Hải An 06/05
Người xưa cảnh báo: Mang 3 thứ này vào nhà tài lộc tiêu tan

Có những vật tưởng như vô tri nhưng nếu mang vào nhà sẽ khiến tài lộc tiêu tan, gia đạo lục đục. Dưới đây là 3 thứ tuyệt đối tránh mang vào nhà.

Bố tôi và những chiếc răng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn nụ cười của bố tôi hạnh phúc vô ngần. Đôi khi báo hiếu không cần đến những điều to tát. Chỉ cần cha mình nhai ngon một bữa cơm, cười rạng rỡ không ngại ngùng, là đủ thấy lòng ấm.

Hải An
Hải An 05/05
PC Right 1 GIF
Đề xuất