Chuyện về việc chặt cây: Hành động nhỏ "bóc trần" nguyên nhân thất bại hiếm ai hay
Từ câu chuyện nên chặt cây nào, ta có thể nhìn thấy nguyên nhân thất bại trong đường đời mà nhiều người gặp phải, có điều hiếm ai biết trước khi quá muộn.

Có một câu chuyện như sau:
Trong một buổi dã ngoại, thầy giáo dẫn một đám học trò nhỏ tuổi vào rừng. Tới trước hai cái cây, thầy giáo bèn dừng lại và hỏi học trò nên chặt cây to hay cây nhỏ.
Đám học trò nhỏ nghe thấy câu hỏi liền nhao nhao giơ tay trả lời:
- Tất nhiên là chặt cây to hơn rồi ạ.
- Các em lưu ý, cây to kia chỉ là một cây bạch dương bình thường. Còn cây nhỏ kia lại là một cây thông đấy. Vậy, bây giờ các em sẽ chặt cây nào? - thầy giáo cười tươi hỏi lại.
Chắc hẳn đám trò nhỏ nghĩ tới giá trị của cây thông nên đã đáp lại:
- Vậy chặt cây thông ạ vì cây bạch dương không đáng bao nhiêu tiền!

- Nhưng các em sẽ chặt cây nào nếu thân cây bạch dương thẳng tắp, còn cây thông hơi xiêu vẹo?
- Vậy chúng em vẫn chọn chặt cây bạch dương. Một thân cây thẳng tắp chắc chắn sẽ dùng được vào nhiều việc hơn ạ.
Những tưởng đã nhận được sự đồng ý của thầy giáo nhưng sau đó, đám học trò nhỏ lại tiếp tục nhận về một câu hỏi nữa:
- Thân cây bạch dương tuy thẳng tắp, nhưng phần giữa mục rỗng vì là cây lâu năm. Theo các em, chặt cây nào sẽ tốt hơn?
- Cây bạch dương già cả thế chắc chắn chặt xong cũng không thể làm gì được với phần giữa mục rỗng. Lại chặt cây thông ạ!
- Một giả thiết nữa, dù cây thông ở giữa không mục rỗng, nhưng thân cây xiêu vẹo, gây khó khăn cho việc chặt. Giữa cây bạch dương và cây thông, ta sẽ chặt gốc nào?
- Vậy chặt cây bạch dương vì nên chọn cây dễ chặt để không tốn sức! Dù sao cũng chẳng dùng được cây nào mà thầy.
Thầy giáo vẫn tiếp tục đưa giả thiết:
- Thế nhưng có một tổ chim trên cây bạch dương, mấy con chim non đang ở trong ổ, các em sẽ chặt gốc nào?
Đúng lúc này, có trò lên tiếng hỏi:
- Nhưng rốt cuộc thầy cứ hỏi chặt cây để làm gì ạ? Hôm nay chúng ta tới rừng để học chặt cây sao? Hay thầy muốn nói gì cho chúng em vậy?

Thầy bỗng trở nên nghiêm nghị:
- Ồ tại sao các em không tự hỏi mình xem chặt cây để làm gì? Thầy có thể đưa ra các điều kiện nhưng việc chặt cây như thế nào xuất phát từ lí do ban đầu của các em. Nếu muốn lấy củi, nên chọn chặt cây bạch dương còn để làm hàng mỹ nghệ, hãy chặt cây thông.
Câu hỏi cuối cùng như lời nhắn nhủ của thầy giáo dành cho đám trò nhỏ: "Nhưng thầy tin rằng các em sẽ không vô duyên vô cớ cầm theo búa lên núi chặt cây chứ?".
Thầy giáo cứ đưa hết câu hỏi này tới câu hỏi kia, đổi hết điều kiện nọ sang điều kiện khác để đám trò nhỏ liên tục phải suy nghĩ và thay đổi câu trả lời. Tuy nhiên, chúng chỉ nghĩ đơn giản rằng bài học ngày hôm ấy là bài học chặt cây hay nên sử dụng cây nào trong những điều kiện khó khăn như thế.
Một đoạn hội thoại ngắn ngủi nhưng đã nói lên một vấn đề đơn giản của không ít người. Với "căn bệnh" này, đừng hỏi vì sao khó thành công. Bởi nếu không kiên trì với mục tiêu của bản thân ngay từ đầu thì thất bại là điều hiển nhiên. Vì vậy, một khi đã đặt ra mục tiêu, xin hãy theo đuổi đến cùng!
Theo Phụ nữ Việt Nam
Xem thêm: Cổ nhân dạy: "Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ", vậy là sao?
Đọc thêm
Trong cuộc đời, có lẽ ta sẽ phải trải qua rất nhiều yếu tố, nhưng lúc ấy nên thấm thía lời dạy cổ nhân mà đừng trách cứ người khác.
Nhân phẩm là thước đo giá trị của một người, dù tốt hay xấu cũng đều ảnh hưởng tới cuộc sống và tiền đồ sau nay của cá nhân đó.
Lời nói có thể là con dao hai lưỡi, nếu không tỉnh táo sử dụng cũng như xem xét nó, rất có thể ta sẽ tự chuộc họa vào thân.
Tin liên quan
Biết mình có nhóm máu hiếm O Rh-, nam sinh Nguyễn Hồng Quân (Hà Nội) luôn nhiệt tình tham gia hiến máu giúp đỡ cộng đồng.
Trên thực tế, lúc nào cũng cảm thấy bản thân bận rộn không phải là chuyện tốt, có khi ta còn đang tự cản trở mình phát triển.
Anh Lê Văn Nam (nghệ danh Gia Trác Hưng, trú TP.HCM) đã thành lập một đoàn lân từ thiện, cưu mang những đứa trẻ cơ nhỡ.
Bài mới

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.