Câu chuyện "người đàn ông và túi tiền vàng" - Càng đọc càng thấm
Sống ở đời, đừng tham lam giành giật, trời xanh tự khắc có an bài. Đọc câu chuyện này và rút ra bài học cho mình nhé.

Khi lũ lụt tràn đến, một nhóm bạn đã cùng nhau tìm đường thoát nạn. Trong đó có một người bơi bạt mạng, dẫu đã vắt hết sức lực nhưng vẫn không thể bơi nhanh như ngày thường.
Cậu bạn đang bơi gần đó lấy làm lạ hỏi: “Nhanh lên, nhanh lên! Bình thường anh bơi rất giỏi mà, sao hôm nay lại tụt lại sau cùng như vậy?”.
Anh này thở hổn hển nói: “Túi tiền vàng bên hông nặng quá, khiến tôi bơi không nổi”.
Cậu bạn bèn khuyên: “Tính mạng sắp mất rồi, anh còn giữ tiền làm gì?”.
Người này khăng khăng không chịu buông bỏ túi tiền, cuối cùng ai nấy đều thoát nạn, duy chỉ có anh là bị lũ nhấn chìm.

“Tội lỗi không gì lớn bằng không biết đủ, họa hoạn không gì lớn bằng lòng tham” - Lão Tử
Cuộc sống vốn là như vậy, nếu con người quá tham lam, chỉ lo vơ vét của cái sẽ rước họa vào thân. Rất nhiều nỗi khổ trên đời đều bắt nguồn từ lòng tham. Tiền bạc làm mờ mắt của con người khiến ta dễ dàng làm những điều xấu xa. Đừng để những thứ phù hoa làm nhuốm bẩn cái tâm của mình.
Việc lợi chỉ bo bo giữ mình mà không để cho người thân, bạn bè làm cùng sẽ ảnh hưởng phúc khí. Làm người, chớ vì dục vọng mà tranh đoạt những thứ không thuộc về mình. Bởi vì đức không xứng địa vị thì sẽ mang lại tai ương. Muốn sống cuộc đời vui vẻ, hạnh phúc, phải biết san sẻ, không tham sân si.
Làm người phải có cốt cách, không tham lam mới là báu vật. Từ bỏ những thứ không thuộc vì mình sẽ khiến bản thân thanh thản, nhận được sự quý mến của nhiều người, đó là hạnh phúc. Không vui buồn vì được mất cá nhân, chuyên tâm dốc chí mới có được cuộc đời phong phú viên mãn.
Xem thêm: Người hùng World Cup - Câu chuyện bóng đá khiến hàng triệu người rơi lệ
Đọc thêm
Cách chúng ta sử dụng một ngày cũng là cách mà chúng ta sử dụng cuộc đời mình, vì vậy hãy biết thế nào là đủ và tận hưởng cuộc sống hiện tại.
Trong công viên, có cậu bé đạp xe, không may đâm trúng vào một cụ già đang đi tản bộ. Bố mẹ câu vội đến xin lỗi...
Chồng Mai mất khi thằng cu thứ 2 vừa tròn 3 tháng. Anh đi làm về dựa lưng vào ghế và kêu đau đầu, thế rồi anh đi, chẳng kịp nói với vợ câu nào, cũng chẳng kịp thơm thằng cu mới 3 tháng hai má căng tròn đang ngủ trong nôi...
Bài mới

Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư