"Gà trống tự phụ" - Bài học sâu sắc về tính tự cao tự đại

Truyện "Gà trống tự phụ" giúp ta hiểu hơn về bản chất của tính tự cao tự đại. Khi một người nâng cao tri thức và nhận thức về thế giới và vũ trụ, sẽ thấy rằng chúng ta thật nhỏ bé.

Loan Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Truyện cổ tích: Gà trống tự phụ

Mỗi ngày, chú gà trống to lớn thường cất tiếng gáy và tự hào về bản thân. Một hôm, khi đang nghênh ngang đi dạo, gà trống gặp một chú vịt con.

Gà trống hỏi với vẻ đầy tự hào: "Này vịt nhỏ, hãy nói cho ta biết, ai có được chất giọng hay hơn ta? Ngoài ta ra, khó mà tìm được ai khác có tiếng gáy hay như thế".

Vịt con nhìn gà trống và đáp: "Ông suốt ngày chỉ quanh quẩn bên chuồng của ông mà chưa bao giờ ra ngoài ngắm nhìn thế giới. Những chú ngỗng trời sẽ đi du ngoạn vào ngày mai. Sao ông không thử đi cùng họ?".

Gà trống đáp: "Ta không biết bay. Ta nên làm thế nào đây?". "Không sao cả. Ông có thể cưỡi lên lưng họ".

"Xem kìa! Có một con ngỗng trời đang cõng một con gà trống trên lưng!".

"Thật là thú vị!".

Chứng kiến cảnh tượng chú gà trống đồng hành cùng đàn ngỗng, mọi người đều ngạc nhiên và có phần thích thú.

Chúng cứ bay mãi cho đến khi gặp một cái hồ nước lớn. Đàn ngỗng đáp xuống hồ và bắt đầu kiếm ăn. Gà trống không có gì để làm nên nó bèn cất tiếng gáy.

Một con thiên nga trong hồ nghe thấy tiếng gáy của gà trống nên cũng cất tiếng hát. Đó là lần đầu tiên gà trống được nghe tiếng ca của thiên nga và cứ ngỡ đó là từ những chú chim trên cây.

cau-chuyen-ga-trong-tu-phu-bai-hoc-sau-sac-ve-tu-cao-tu-dai-1

Thiên nga nhỏ lên tiếng: "Tôi ở đây này". Gà trống nhìn thấy thiên nga nhỏ đang cúi mình cách đó không xa và cũng đang hướng mắt về phía nó. "Bạn là ai? Có phải bạn vừa mới cất tiếng hát không?".

Thiên nga đáp: "Tất nhiên là tôi rồi. Hãy để tôi và những người bạn của tôi hát tặng bạn một bài nhé".

Bầy thiên nga bắt đầu cất tiếng hát. Tiếng hát của chúng hay đến nỗi những con ve sầu cũng ríu rít phụ họa.

Sau khi ăn xong, đàn ngỗng trời tiếp tục lên đường. Chúng bay rất xa và đến một khu rừng rộng lớn. Gà trống choáng ngợp trước tiếng hót của muôn vàn loài chim trong rừng - những âm thanh mà nó chưa từng được nghe trước đây.

"Có tiếng róc rách gì thế nhỉ?" - Gà trống vô cùng tò mò, tìm đến nơi phát ra âm thanh ấy. Thì ra đó là tiếng suối reo và thác đổ. Thanh âm thanh bạch và rõ ràng từ thác nước vang dội khắp khu rừng thật là hùng vĩ. Cùng với âm thanh tuyệt đẹp đó là tiếng gió thổi xào xạc xuyên qua cành cây tán lá của núi rừng.

Gà trống say mê, không muốn rời đi, đàn ngỗng liền thúc giục. Khi chúng bay đến một bờ biển, gà trống bị choáng ngợp bởi âm thanh dạt dào của muôn trùng con sóng từ đại dương. Rồi nó nhìn thấy những con hải âu bay lượn tự do vui đùa gọi nhau vang cả bầu trời. Đàn ngỗng trời cũng vui vẻ hòa ca cùng hải âu. Tiếng hát trong trẻo của chúng bay vút lan tỏa khắp bầu trời. Gà trống nhận ra rằng tiếng hát của những chú ngỗng trời cũng thật là hay.

Vậy là trong suốt chuyến đi, gà trống có cơ hội được lắng nghe rất nhiều thanh âm của thiên nhiên. Khi trở về với chuồng gà của mình, nó không còn tự cao tự đại nữa.

"Gà trống tự phụ" sau chuyến đi ngao du vòng quanh đã thay đổi bản thân. Cũng như vậy, người đọc sách nhiều, đi du lịch nhiều, giao du nhiều, sẽ tu dưỡng được tính khiêm tốn.

cau-chuyen-ga-trong-tu-phu-bai-hoc-sau-sac-ve-tu-cao-tu-dai-2

Khiêm tốn là sự tu dưỡng - Tự cao tự đại là dễ tự hại chính mình

Có câu: "Thùng rỗng kêu to" để ám chỉ những người trình độ hiểu biết nông cạn và năng lực có hạn nhưng lại thích khoe khoang, khoác loác và hay ra vẻ ta đây tài giỏi.

Người kiêu ngạo, có tính tự cao tự đại là do tầm nhìn bản thân hạn hẹp. Trong mắt chỉ thấy một vùng trời nhỏ bé nên nhầm tưởng bản thân mình to lớn.

Sự cao ngạo chính là con dao hai lưỡi. Trong lịch sử, nó đã khiến biết bao anh hùng như Quan Vũ, Hạng Vũ… phải khuỵu chân dừng bước, làm bao nhiêu kẻ sĩ phải chôn vùi thanh danh.

Vì thế, làm người sống ở đời phải biết tu dưỡng đức "khiêm tốn". Đây là một loại tu dưỡng, cũng là một loại cảnh giới của con người. Người có đức khiêm nhường, khiêm tốn ắt có tầm nhìn xa rộng; sự hiểu biết nhất định về kiếp nhân sinh và ý nghĩa cuộc đời.

Xưa nay, các bậc trí giả đều thận trọng trong lời nói, dè dặt trong hành động, không bao giờ vỗ ngực tự xưng mình là bậc thánh hiền.

Những người quân tử thành công đều sở hữu một chữ "Khiêm". Người không ngạo mạn mới có thể làm nên đại sự vĩ đại và danh tiếng lưu truyền mãi về sau.

Xem thêm: Câu chuyện "Thiên lý mã" - Tự cao tự đại thất bại nhãn tiền

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Ai ai trong xã hội đều có vị trí của riêng mình, có người thuộc tầng lớp thượng lưu, địa vị xã hội cao; có người thuộc tầng lớp trung lưu, địa vị xã hội bình thường; có người thuộc tầng lớp hạ lưu.

Làm người, đừng bao giờ nghĩ mình cao quý mà khinh thường người khác
0 Bình luận

Người ta thường vướng víu, quanh quẩn trong những điều nhỏ nhặt để rồi huỷ hoại cảm xúc bản thân. Nếu có thể buông bỏ những gánh nặng trong lòng, làm phong phú nội tâm, thì cuộc sống sẽ triển hiện cho ta những cảnh tượng khác.

Đời người phiền não bởi: Buông không được, nghĩ chẳng thông, nhìn không thấu, quên chẳng nổi
0 Bình luận

Bạn sẽ cảm thấy thế nào nếu một con hạc đứng giữa một đàn gà? Một số người cho rằng nếu một con hạc đến ở với đàn gà, kết quả cuối cùng hoặc nó sẽ bị hại bởi đàn gà, hoặc nó chỉ có thể bị đàn gà đồng hóa. Điều này xác minh một quy luật: vòng tròn bạn đang ở quyết định số phận của bạn.

Tại sao nói: Đã làm thân hạc thì hãy tránh xa đàn gà?
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 53 phút trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 21 giờ trước
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Đăng Dương
Đăng Dương 6 ngày trước
Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
Cha tôi già rồi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Cha tôi, một người đàn ông già cỗi, cứng đầu, cô độc, sống lẫn lộn giữa yêu thương và sợ hãi trong chiếc hộp kín của thời gian và ký ức. Nhìn cha trôi dần vào cõi mù sương, lòng tôi đau như cắn phải hạt sạn trong bát cơm nguội.

Hải An
Hải An 20/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất