Người giàu mượn sức, người nghèo bán sức – Câu chuyện khiến bạn ngộ ra được nhiều điều

“Người giàu mượn sức, người nghèo bán sức” là một câu chuyện khiến bạn phải phải thay đổi tư duy nếu muốn trở nên giàu có và thành công.

Diệu Nguyễn Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Câu chuyện “Người giàu mượn sức, người nghèo bán sức”

Người ta thường nói “Người giàu mượn sức, người nghèo bán sức”, bạn nghĩ sao về câu nói này? Theo quan điểm của người viết, giữa người nghèo và người giàu không chỉ tồn tại khoảng cách về của cải mà còn tồn tại khoảng cách về tư duy. Vì sao lại nói như vậy? Câu chuyện giới đây sẽ cho bạn câu trả lời!

Ngày xưa, có một người nghèo tới mức không đủ ăn, đủ mặc. Tất nhiên, anh cũng tìm cách kiếm tiền nhưng vẫn không thể thoát khỏi tình trạng nghèo khó đó. Vì thế anh luôn phàn nàn với người khác về sự bất công của số phận, rằng anh có làm việc chăm chỉ đến đâu cũng không thể kiếm được nhiều tiền.

Một hôm, anh đến một ngôi chùa muốn cầu Phật cho mình giàu có, anh than thở với Đức Phật rằng: “Tại sao những người nghèo như chúng con dù vất vả làm lụng cả một ngày nhưng củ chỉ đủ tiền ăn uống qua ngày? Còn những những người giàu có lại vui vẻ cả ngày, không cần làm việc chăm chỉ vẫn ăn sung mặc sướng? Thật là rất bất công!”

Nghe người nghèo than vậy, Đức Phật hỏi: “Vậy ngươi cảm thấy như thế nào mới công bằng?”

Người nghèo dường như tìm thấy một tia hy vọng, vội vã đáp: “Nếu có thể hãy cho con và người giàu cùng một vạch xuất phát, làm những công việc giống nhau, con nghĩ chắc chắn bản thân sẽ kiếm được nhiều tiền hơn họ!”

Đức Phật nghe xong gật đầu cười nói: “Được thôi, vậy ta cho ngươi thời gian một tháng nhưng ngươi phải đồng ý với ta một chuyện, nếu kết quả không giống như ngươi nghĩ thì ngươi bắt buộc phải chấp nhận nó, không được kêu ca phàn nàn nữa”. Người nghèo nghe vậy hớn hở đồng ý ngay!

Nguoi-giau-muon-suc-nguoi-ngheo-ban-suc-cau-chuyen-nhan-van-1

 Vừa dứt lời, Đức Phật biến một người giàu thành người nghèo y hệt người nghèo kia, sau đó cho họ mỗi người một mảnh rừng giống hệt nhau và lập ra quy định: Bắt buộc phải chặt hết cây trong rừng trong vòng 1 tháng, cây chặt ngày nào có thể đem đi bán lấy tiền ngày đó.

Cứ như vậy, người giàu và người nghèo bắt đầu chặt cây trong rừng. Thế nhưng, ở trong khu rừng lại là hai cảnh tượng vô cùng khác nhau. Người nghèo từ lâu đã quen làm những công việc nặng nhọc, với anh, việc chặt cây đơn giản như cắt miếng bánh ăn vậy, chẳng mấy chốc anh đã đốn được rất nhiều cây, chất lên xe tải chở ra chợ bán lấy tiền. Sau khi kết thúc công việc hàng ngày, người nghèo sẽ mua rất nhiều thức ăn ngon để đãi mình và cũng thường đến các quán rượu để xả hơi. Người giàu chưa bao giờ làm việc nặng nhọc, cứ làm một lúc lại nghỉ, mồ hôi nhễ nhại, đến tối, người giàu cũng chỉ chặt nửa xe cây đưa ra chợ bán. Người giàu sẽ chỉ tiêu một phần nhỏ của số tiền để mua thức ăn, và giữ lại phần còn lại.

Sau vài ngày như thế này, thì một ngày nọ, người nghèo vẫn đi rất sớm để vào rừng chặt cây, còn người giàu thì đi tới khu chợ đông đúc gần đó, một lúc sau, anh đưa về hai người đàn ông quần áo rách rưới tới khu rừng của mình, họ không nói lời nào, lập tức bắt tay vào giúp người giàu chặt cây, trong khi người giàu thì đứng bên cạnh quan sát. Hai người đàn ông to khỏe, dưới sự chỉ huy của người giàu, chỉ trong vài giờ đã chặt mấy xe cây, người giàu mang cây ra chợ bán, rồi lại thuê thêm một vài người nữa tới chặt cây cho mình. Cuối ngày, ngoài tiền công cho người chặt cây, người giàu còn có tiền mua bánh bao, số còn lại để dành dụm

Chớp mắt thời hạn một tháng trôi qua, kết quả có lẽ ai cũng tưởng tượng được. Người nghèo dù miệt mài chăm chỉ chặt cây hằng ngày nhưng cũng chỉ chặt hết được một phần ba số cây trong rừng, số tiền hằng ngày kiếm được anh cũng đều dùng để tự thưởng cho bản thân, mua đồ ăn thức uống nên cuối cùng chẳng còn lại mấy đồng. Trong khi đó, người giàu thì ngược lại, cùng với sự giúp đỡ của người khác anh đã chặt hết số cây trong rừng, tiết kiệm được rất nhiều tiền, thậm chí anh ta còn dùng số tiền kiếm được thực hiện thêm một số vụ làm ăn buôn bán khác, nên chẳng mấy chốc tiền đẻ ra tiền. Sau cùng người giàu vẫn cứ là người giàu.

Ý nghĩa đằng sau câu chuyện “Người giàu mượn sức, người nghèo bán sức”

Chúng ta ai cũng muốn làm giàu, thoát khỏi tình trạng đói nghèo vì thế mọi người sẽ đều vì tiền mà làm việc. Nếu gặp may, thuận buồm xuôi gió thì bạn có thể thay đổi hiện trạng một cách suôn sẻ, thực hiện được ước mơ làm giàu. Thế nhưng, ở đời mấy ai có được may mắn này. Hầu hết mọi người chỉ biết chăm chỉ làm việc, nhận những đồng lương cố định, nhìn người khác làm giàu rồi oán than số phận bất công, đổ lỗi cho người khác.

Nguoi-giau-muon-suc-nguoi-ngheo-ban-suc-cau-chuyen-nhan-van-2

Thế nhưng, một thực tế dễ nhận thấy trong cuộc sống là trong cùng một điều kiện trong khi người nghèo chỉ biết lao vào kiếm tiền, tiêu hết rồi lại lao vào kiếm tiền để rồi kết quả nhận được chẳng có bao nhiêu. Trong khi người giàu thì khác, ban đầu họ cũng chăm chỉ kiếm tiền nhưng họ không chỉ biết tích lũy mà còn có tư duy đi mượn lực từ bên ngoài, biết dựa vào sức người khác để làm giàu cho bản thân, thậm chí là đi vay tiền của người khác để kiếm tiền. Con đường kiếm tiền càng nhiều bao nhiêu thì tiền cũng sẽ tự nhiên mà nhiều bấy nhiêu.

Muốn trở nên giàu có và thành công, tư duy “mượn lực” là vô cùng cần thiết, khi bạn biết tận dụng “nhân tài” góp sức cho mình, bạn có thể thành công chỉ với một nửa công sức, bớt phải đi nhiều đường vòng hơn. Đó cũng là ý nghĩa mà câu chuyện “Người giàu mượn sức, người nghèo bán sức” muốn truyền tải đến bạn!

Xem thêm: Lúc khó khăn mới biết ai là bạn, lúc hoạn nạn mới biết bạn là ai

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Nồi cơm của thầy trò Khổng Tử là câu chuyện học trò của Khổng Tử ăn vụng cơm để rồi ông tự than trách chính mình và 3 bài học thâm thúy để lại cho hậu thế.

“Nồi cơm của thầy trò Khổng Tử” – Mạn đàm 3 bài học nhân sinh
0 Bình luận

Tảng đá sợ đau là câu chuyện giúp bạn thấy rằng, để mài giũa nên một con người thành công thì phải chịu đựng không ít tổn thương và đau đớn.

Tảng đá sợ đau – Câu chuyện là bài học trưởng thành đắt giá
0 Bình luận

Người quét rác là câu chuyện giúp mọi người hiểu rằng học được cách tôn trọng mới là tài sản quý báu nhất của đời người

Người quét rác và bài học về cách tôn trọng khiến không ít người hổ thẹn
0 Bình luận

Tin liên quan

"Đó là con gì?" là câu chuyện nhân văn, đầy tính giáo dục về một người cha nhẫn nhịn và cậu con trai thiếu kiên nhẫn của mình.

'Đó là con gì?' – Câu chuyện nhân văn đầy xúc động về tình yêu của cha
0 Bình luận

Logo được xem là biểu tượng, bộ mặt của mỗi một thương hiệu, công ty.

Những câu chuyện bất ngờ ẩn sâu logo của các thương hiệu nổi tiếng toàn cầu
0 Bình luận

Không bằng một đứa trẻ là câu chuyện hay về thói cư xử thô lỗ, kém duyên khiến nhiều người phải tự ngẫm nghĩ về hành động của bản thân.

Không bằng một đứa trẻ - Câu chuyện đáng suy ngẫm về thói cư xử ở đời
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Tổ tiên nói: “Đáng sợ nhất là ngày mùng 1 tháng 7 âm” vì sao lại thế?

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Hải An
Hải An 19 phút trước
Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.

Hải An
Hải An 7 ngày trước
Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 27/07
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 26/07
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 25/07
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 16/07
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 14/07
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất