Xuân quê - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Tôi nhớ như in mùa lạnh mỗi cuối năm. Trời còn tối mịt, đã nghe tiếng chân người lẹt xẹt, tiếng tát nước ì ọp…của người thăm đồng sớm.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Họ chăm chút đám dưa, tỉa tót đám cà, những dãy bông cúc, vạn thọ… mong kiếm chút đỉnh cho ba ngày Tết. Đâu đó bốc lên nhè nhẹ đám khói lam nhạt. Các má, các chị nấu cơm cho các ông, các anh đi làm đồng. Ở trong đồng sâu, thường thì người ta kê ba cục gạch để nấu nướng hay dùng cái cà-ràng nhằm tận dụng cây khô, lá rụng trong vườn, trên ruộng. Xế chiều các đống lửa to được đốt lên đuổi muỗi và làm chút gì đó sơ sơ để lai rai. 

Hồi nhỏ, những buổi trưa hoặc chạng vạng. Ba tôi thường ủ rơm quanh mấy con cá lóc, có khi là cá trê. Mấy chị ra hè rửa mớ rau biền hái hồi sớm. Mẹ đâm nước mắm tỏi ớt. Anh em tôi dọn chén, bày bánh tráng, bún, giá sống… rồi tụm lại chờ cá chín.

Mùi rơm cháy, mùi cá nướng thơm lừng làm nước miếng ứa đầy chân răng. Nhỏ em gái tôi hay giành chỗ với tôi hoặc anh chị lớn, đôi khi cãi nhau ỏm tỏi khiến mẹ tôi rút cây roi trên giàn bếp xuống cả đám mới thin thít ngồi im.

Thỉnh thoảng, tôi lén ba thảy vào lửa con cua đồng, con ốc đôi khi cả… thằn lằn và sâu róm nữa. Mấy chị cứ nói tôi ác, sát sanh sẽ mang tội nhiều kiếp. Tôi làm lơ, tội gì cũng kệ, miễn đám vịt và mấy con gà yêu quí của tôi được bữa tiệc nướng thịnh soạn là được rồi.

xuan-que-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac-8

Ngồi vừa nghịch lửa, vừa hơ tay. Cái cảm giác ấm nóng thật là lạ, da mặt ai cũng đo đỏ, có điều quần áo, đầu tóc sẽ oi khói suốt ngày. Lâu lâu, trong đám than hừng hực lại nổ lốp bốp bắn những vệt lửa dài như pháo bông trên ti vi làm cả đám ré lên.

Ba tôi ngồi nướng cá. Ông nấu ăn khéo có tiếng. Cá chín, ông cời tro, gạt than, rút cây tre xiên cá lên, bỏ mấy con cá nướng trên tàu lá chuối mà anh tôi vừa đem ngoài vườn vào, cạo cho sạch bụi than trên da cá. Ông dùng đũa rẽ cá ra làm hai. Hơi nóng mang mùi thơm ngòn ngọt từ mấy con cá nướng quyện với mùi nước mắm, thoảng mùi rau thơm làm ai cũng cồn cào trong  bụng.

Trời sụp tối. Trong nhà đốt ngọn đèn dầu hôi cháy tù mù. Chỉ khi nào học bài, ba mới đốt cây đèn măng –xông cho cả lũ xúm xít học. Ánh đèn hắt cái bóng của cha lờ mờ trên vách. Có lúc tôi ra sau nhà, nhìn lên phía thị xã thấy quầng sáng điện hắt lên trời mà thèm. Lúc đó tôi thầm nhủ mình sẽ đi làm điện lực đem điện về cho cha, mẹ và bà con lối xóm. Khi tôi nói ra ý nghĩ này mấy anh chị cứ ghẹo tôi, chỉ có ba cười hiền: "Thì bây ráng học đi. Tía và má bây ráng sống chờ bây kéo điện về." Tôi ngả đầu vào tấm lưng to rộng đầy mùi khói và mồ hôi của ba rồi thiếp ngủ lúc nào không biết.

Tối trời, người trong xóm cũng hay thả bộ ra rìa lộ ngồi nói dóc. Ngoài lộ, có khi xe đò, xe tải, xe máy cày… chạy ngang chở đầy người ồn ào cũng vui. Mọi người tụm năm tụm ba, nói chuyện nhà cửa, mùa màng, đất đai. Đôi khi, ba tôi và mấy chú ngồi uống rượu, cái ly xây-chừng sóng sánh rượu chuyền tay nhau, mọi người chuyện trò rôm rả, thân tình hơn.

Mấy đống lửa được đốt vội ven đường để nướng khô và đuổi muỗi. Đám khói không chịu bay lên trời mà ở quẩn trên cánh đồng thênh thang. Tiếng nói chuyện rủ rỉ của mấy cô, tiếng cười rổn rảng của mấy anh, tiếng đùa giỡn í ới của đám trẻ… lẫn trong tiếng tàn lửa nổ lép bép. Thỉnh thoảng, gió xuân nô đùa vi vút làm đám lá xạc xào. Đêm xuống trên đồng thật nhanh theo tiếng kêu của đám ễnh ương và của bầy chim về tổ trễ.

Chiều nay, khi cùng đồng đội kéo quân đi phóng tuyến trồng trụ ở một tỉnh miền tây, tôi có cảm giác như mình đang kéo dây, mang điện về xóm nhỏ. Trong gió xuân văng vẳng một câu vọng cổ ngọt ngào...

Xem thêm: Điều quan trọng hơn tiền - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Nhìn ngôi nhà to đùng vắng lặng, nhìn thấy anh nằm sấp trên giường say xỉn, nhìn vào nắm tiền trong tay, chị mới thấy thấm thía cái chân lý “ hạnh phúc không ở trong tiền bạc”.

'Tổ lạnh' - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Con gái kết hôn mà không được sự đồng ý của cha, sau đó lại ly hôn. Hai cha con vì vậy mà không nhìn mặt nhau...

Cha là tất cả - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Chuyện xảy ra ở Nhật Bản. Một tờ báo ở Tokyo đăng mẩu rao giật gân về việc bán cha mẹ. Nội dung đại thể là: "Bán cha mẹ: cha 68 tuổ, mẹ 66. Giá 900 yên".

Bán cha mẹ - Câu chuyện nhân văn đáng suy ngẫm
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?

Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.

Hải An
Hải An 2 ngày trước
Người xưa nói: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”

Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị.

Hải An
Hải An 27/07
“Xử đẹp” con riêng của chồng – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Ông nắm tay bà, những giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt. Ông cám ơn bà nhiều lắm! Cảm ơn cách “xử đẹp” của bà suốt hơn 20 năm qua để gia đình được vẹn tròn, êm ấm.

Hải An
Hải An 26/07
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.

Thanh Tú
Thanh Tú 25/07
Cụ Cự “góa con” – Câu chuyện nhân văn xúc động

Nhìn 5 người con của cụ Cự ai cũng giỏi giang, thành đạt, mọi người trong làng ai nấy đều ngưỡng mộ, nghĩ rằng kiểu gì tuổi già của cụ cũng được hưởng phúc.

Hải An
Hải An 24/07
Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau”, càng ngẫm càng thấm!

Triết gia Trang Tử nói: “Bi ai lớn nhất của đời người là chết về tâm tưởng, còn cái chết về thể xác chỉ xếp sau". Đó không chỉ là một nhận định triết lý, mà còn là một hồi chuông tỉnh thức giữa cuộc sống hiện đại đang ngày một rối ren, hối hả và rệu rã từ bên trong.

'Con lớn mà không trông em cho bố mẹ' - Câu chuyện đáng suy ngẫm

"Con lớn mà không trông em cho bố mẹ", lời mẹ trách sau khi em tôi ra đi mãi mãi ở tuổi 11. Lời nói ấy như nhát dao xoáy vào tim, theo tôi suốt cả cuộc đời...

Hải An
Hải An 22/07
Người xưa căn dặn: Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết.

Người xưa nói "Muốn biết một người có phúc hay không, chỉ cần nhìn “miệng” là biết". Nghe tưởng đơn giản, nhưng càng ngẫm càng thấy thâm sâu.

Thanh Tú
Thanh Tú 18/07
Yên ổn tuổi già – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Nhìn cảnh con dâu xa lánh mẹ chồng, con trai cũng theo vợ không bênh vực mẹ một lời tôi chán nản xót thương cho tuổi già của chính mình… cả một đời vì con kết quả lại nhận về quả đắng.

Hải An
Hải An 17/07
Người xưa nói: “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái”, có nghĩa là gì?

Người xưa nói “Có tiền buôn Đông, không tiền buôn Thái.” Thoạt nghe tưởng là chuyện mua bán vùng miền, nhưng càng ngẫm, càng thấy câu này là lời dạy khôn ngoan về tư duy thích nghi, biết mình biết người và nghệ thuật xoay chuyển nghịch cảnh bằng sự linh hoạt và nhạy bén.

Hải An
Hải An 16/07
Bản di chúc 'tình người' - Câu chuyện nhân văn cảm động

Trước khi mất, vị doanh nhân đã để lại một bản di chúc thấm đẫm tình người: "Tiền của tôi hầu hết đến từ sự tranh giành, tâm kế trên thương trường. Chính họ đã khiến tôi hiểu được nguồn vốn lớn nhất của đời người chính là phẩm hạnh..."

Lão Tử nói: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư”, càng ngẫm càng thấm!

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư

Thanh Tú
Thanh Tú 14/07
Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 13/07
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 12/07
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 11/07
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 10/07
PC Right 1 GIF
Đề xuất