Từ câu chuyện "thỏ trắng câu cá bằng cà rốt" đến bài học về sự "cho đi": Càng ngẫm càng thấy thâm thúy
Lấy cà rốt làm mồi câu cá, thỏ trắng thu hoạch được thứ không ngờ đến. Đó là gì?

Câu chuyện: Thỏ trắng câu cá bằng cà rốt
Vào một ngày đẹp trời, chú thỏ trắng đi câu cá nhưng không thu hoạch được gì cả. Đến ngày thứ hai, nó lại đi câu nhưng kết quả vẫn thế.
Ngày thứ ba, khi nó vừa đến đã nhìn thấy một con cá lớn nhảy ra từ trong hồ và nói lớn: Nếu cậu còn dám dùng cà rốt để làm mồi câu cá nữa thì tôi sẽ cắn cậu.

Lời bình: Những thứ bạn cho đi đều là những thứ bạn muốn cho đi chứ không phải người khác thích. Những thứ đó không có giá trị với người nhận.
Câu chuyện: Thuyết phục người khác
Cả lớp nữ sinh công khai bỏ phiếu chọn hoa khôi, một cô gái có nhan sắc bình thường tên Tiểu Mai đã đứng dậy phát biểu:
"Nếu tớ được chọn, qua vài năm nữa các chị em đang ngồi ở đây có thể kiêu ngạo mà nói với chồng mình rằng, lúc học đại học em còn xinh đẹp hơn cả hoa khôi nữa đấy!"
Kết quả là cô ấy được cả lớp bỏ phiếu chọn!
Lời bình: Khi thuyết phục người khác ủng hộ mình, không nhất thiết phải chứng minh mình tài giỏi hơn người khác mà phải khiến họ cảm thấy rằng: Vì có bạn nên họ mới có thể trở nên ưu tú, có cảm giác thành công.
Câu chuyện: Ném giày
Trên chuyến tàu cao tốc, có một cụ già không cẩn thận làm rơi một chiếc giày mới mua ra ngoài cửa sổ, người xung quanh đều cảm thấy rất tiếc, nhưng điều khiến mọi người không ngờ được đó chính là cụ già đã vứt chiếc giày còn lại ra ngoài cửa sổ ngay sau đó.
Hành động này khiến mọi người vô cùng kinh ngạc. Cụ già khi đó đã giải thích rằng: Một chiếc giày có đắt đỏ đến cỡ nào thì tôi cũng không sử dụng được nữa, ném nốt nó đi, nếu có ai nhặt được cả đôi thì chẳng phải người ta có thể dùng được hay sao?

Lời bình: Có những việc, nếu đã thừa biết là không thể cứu vãn được nữa thì nên sớm buông bỏ cho nhẹ nhõm, không phải bận tâm lấn cấn để rồi mang thêm phiền muộn vào người.
Câu chuyện: Ngưỡng mộ người khác
Có hai con hổ, một con bị nhốt trong chuồng, một con ở nơi hoang dã. Cả hai con đều cho rằng nơi mình đang ở không tốt, hai con ngưỡng mộ lẫn nhau.
Chúng quyết định đổi chỗ cho nhau. Ban đầu, cả hai con vật đều vô cùng vui vẻ nhưng không lâu sau đó cả hai con đều chết: Một con chết vì đói, con còn lại chết vì buồn rầu.
Lời bình: Có những lúc, người ta thường làm ngơ trước hạnh phúc của chính mình và mong ước hạnh phúc của người khác. Thật ra, những thứ bạn đang có chính là thứ mà người khác ngưỡng mộ.
Đọc thêm
Người xưa dặn rằng, "một điều nhịn chín điều lành", ý nói nhẫn nhịn không tranh biện, im lặng tĩnh tâm mới chính là cảnh giới tu dưỡng cao nhất.
Nếu chúng ta xác định đúng phương hướng thì dù lương tri phải chịu thử thách, chúng ta cũng sẽ không bị tác động bên ngoài làm nhiễu loạn…
Khổng Tử nói: “Quân tử hiểu về điều nghĩa, tiểu nhân hiểu về điều lợi”; “bất nghĩa mà giàu có, đối với ta như phù vân”.
Bài mới

Khổng Tử nói: “Biết thì nói là biết, không biết thì nói là không biết, đó mới là biết”. Nghe qua, tưởng chừng chỉ là một lời khuyên về cách trả lời khi có ai hỏi. Nhưng nếu suy ngẫm kỹ, đây là triết lý sống vô cùng thực tế và minh triết, dạy con người cách đối diện với tri thức, với bản thân và với cuộc đời.

Trong dân gian vẫn truyền tụng câu: “Tháng Bảy mưa ngâu, ai sầu nấy chịu – Mùng Một tháng Bảy, quỷ mở cổng trần”. Từ xưa, tháng 7 âm lịch luôn gắn liền với nỗi ám ảnh mơ hồ, được gọi là “Tháng Cô Hồn”. Câu nói ấy không chỉ phản ánh nỗi sợ hãi khó gọi thành tên mà còn thể hiện hệ thống niềm tin tâm linh đã ăn sâu trong văn hóa người Việt từ đời này sang đời khác.

Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử đã để lại một câu nói tưởng như nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng cả một thế giới quan sâu xa và một cái nhìn thấu suốt về nhân tình thế thái: “Đạo của Trời lấy chỗ dư bù chỗ thiếu, đạo của Người lấy chỗ thiếu bù chỗ dư.” Càng đọc, càng ngẫm, càng thấy rõ nỗi buồn của người xưa khi chứng kiến sự chênh lệch giữa quy luật hài hòa của tự nhiên và cách hành xử đầy thiên lệch của con ngư