Hôn nhân bên bờ vực thẳm vì... con chó - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Chồng tôi coi chó như con. Nói ra thì buồn cười, nhưng quả thật hôn nhân của chúng tôi đang bên bờ vực thẳm vì... kẻ thứ ba có 4 chân.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Cách đây 4 năm, anh mua về 1 chú chó con đúng ngày 8/3. Anh nói đây là món quà anh tặng cho mẹ con tôi nhân ngày Quốc tế Phụ nữ. Ngay lúc ấy, tôi đã biết tỏng rằng anh thích nuôi chó, tặng quà cho vợ con chỉ là cái cớ. Thế là từ đấy, con chó nghiễm nhiên trở thành thành viên trong gia đình chúng tôi.

Từ ngày nuôi chó, tôi luôn trong trạng thái muốn nổ tung vì chồng dung túng quá mức cho thú cưng. Con chó không chịu việc nhốt trong chuồng. Nó sủa loạn lên cả đêm làm hàng xóm gõ cửa "mắng vốn". Thế là chồng tôi thả nó ra, cho chó theo vào phòng ngủ. Khi được vào phòng, nó im bặt, chẳng kêu nữa. Chồng tôi khoái chí, đặc cách luôn cho chó ngủ dưới chân giường.

Đêm đang ngủ, con chó sục sạo khắp phòng, cắn phá đồ. Tôi phát điên lên vì không thể ngủ được. Sáng dậy, mở mắt ra luôn là bãi chiến trường, tôi phải cắm đầu dọn dẹp để kịp giờ đi làm, không kịp cả ăn sáng. 

Con chó như biết được ai là người bảo kê mình, nó ra sức nịnh nọt, lẽo đẽo theo chân ông chồng. Chồng tôi đi làm về, thay vì hỏi vợ con đâu thì chỉ đi tìm chó. Câu đầu tiên khi về tới nhà của anh là: “Milu ơi, con đâu rồi, thằng bé của ba đâu rồi”. Hàng xóm nghe còn tưởng chồng tôi đang nựng con, nghĩ con gái chúng tôi có tên ở nhà là Milu.

Suốt mùa dịch, chồng tôi rầu rĩ, tiều tụy vì lo lắng nhỡ bị mắc COVID-19 phải đi cách ly thì không ai lo cho con Milu. Anh cũng sợ người ta tiêu hủy mất con chó cưng của mình. Khi người dân được yêu cầu hạn chế ra đường thì anh bất chấp cả bị xử phạt, đêm nào cũng chờ thật khuya, lúc chắc chắn không có ai qua lại là lén lút dắt con Milu đi dạo. Khi ấy tôi lo lắng tới rồ cả người, can ngăn các kiểu đều vô hiệu. 

hon-nhan-ben-bo-vuc-tham-vi-con-cho-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac

Tôi hỏi tại sao anh lại cố tình đẩy bản thân và cả nhà vào vòng nguy hiểm như thế thì anh trả lời tỉnh queo: “Mình là người, mình có nhận thức. Bị nhốt trong nhà mình còn hiểu được lý do. Con chó nó đâu hiểu chuyện như người, tự dưng không cho nó ra đường nữa tội nó lắm”.

Tới mùa chó thay lông, khắp nhà tôi phấp phới lông chó như bông gòn. Ngày nào tôi cũng xách máy hút bụi ra vệ sinh nguyên căn nhà 2 lần. Tôi không hiểu kiếp trước tôi nợ con Milu hay sao mà kiếp này nó lại vào nhà tôi ở. Nhiều lần tôi bày tỏ ý kiến, nói rằng không muốn nuôi chó nữa vì không đủ sức dọn dẹp và chăm sóc. Tuy nhiên chồng nghe xong đều gạt đi, cho rằng tôi quá khắt khe với một con vật, rằng tôi không đủ tình yêu thương với chú chó của anh.

Đỉnh điểm của mâu thuẫn xảy ra cách đây 3 ngày. Khi cả nhà đang ngồi trên ô tô đi dạo phố, bỗng dưng trời đổ mưa to. Anh cuống quýt bảo phải lái xe quay về thôi, kẻo con Milu thấy sấm chớp sẽ hoảng loạn. 

Tôi không nhịn được thêm nữa, đang đi với gia đình mà anh lo trời mưa ở nhà con chó hoảng loạn. Tôi đã cãi nhau to với chồng trên xe. Tôi nói mình chỉ đủ sức lo cho con được thôi, không đủ sức quan tâm tới tâm trạng của 1 con chó. 

Anh đối đáp gay gắt, nói rằng con Milu cũng là thành viên của gia đình mình. Nó như một đứa trẻ con, nuôi con phải hiểu tâm lý con, nuôi chó cũng vậy. 

Đến lúc này tôi không thể chịu đựng thêm nữa. Khi về tới nhà, con Milu của anh đang chễm chệ nằm trên chiếc sofa nhập khẩu mắc tiền. Nó cắn nát hết cả điều khiển ti vi và sách báo. Tôi đề nghị anh lựa chọn "hoặc là chó hoặc là vợ". Tôi không thể sống chung với con Milu của anh thêm ngày nào nữa.

Khi nghe tôi nói vậy, anh thản nhiên đáp như chẳng hề quan tâm: “Sao em lại so sánh mình ngang với con chó như thế. Em là em, chó là chó, liên quan gì nhau mà phải chọn!”. 

Hôn nhân của chúng tôi bị mắc kẹt vì 1 con chó. Giờ nó không đi thì tôi đi vậy. Tôi đưa con sang nhà mẹ ruột ở để anh thoải mái sống với con Milu. Từ giờ anh cứ việc cho nó lên giường ngủ chung, ăn chung tô với nó, không bị tôi càm ràm nhắc nhở gì nữa. 

Từ hôm tôi và con về bên ngoại, anh không hề tỏ ra lo lắng hay xem xét lại bản thân. Có lẽ chúng tôi sẽ ra tòa vì một con chó.

Xem thêm: Gia trưởng nhưng cực... chất - Câu chuyện hay

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Dạo này anh thường xuyên về trễ, cơm nhà đợi nguội ngắt, lòng chị len lỏi sự nghi ngờ.

Những bữa cơm 'chờ' - Câu chuyện nhân văn đáng suy ngẫm
0 Bình luận

Cổ nhân nó: "Không nghe lời người già, chịu thiệt ở trước mắt". Lại có câu: "Đi hỏi già, về nhà hỏi trẻ". Ý là những lời dạy của người già thường rất hữu ích, đáng tin. 

Lời người già giống như rượu ngon, càng ủ lâu năm càng nồng
0 Bình luận

Ngày cưới của tôi và em đã được ấn định. Tôi đón chờ ngày 08/05/2016 sắp tới như một món quà của cuộc đời cho em, cho tôi và cho cả người cha già của tôi nữa. Vậy mà chỉ trong phút chốc, giấc mơ ấy tan tành.

Bố nuôi - Câu chuyện nhân văn về tình phụ tử
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 18 giờ trước
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 6 ngày trước
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Đăng Dương
Đăng Dương 7 ngày trước
Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
Bát bún ân tình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Nhìn ông cụ nằm co quắp trên chiếc giường gỗ, tay chân teo tóp. Tôi nghẹn lại, bát bún ân tình năm nào vẫn còn nóng trong ký ức, còn ông thì đang ngày một héo mòn theo những cơn đau.

Hải An
Hải An 25/06
Cổ nhân răn dạy: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông”, càng ngẫm càng thấm

Cổ nhân thường răn dạy con cháu: “Người dại ngoan cố, kẻ trí biết buông. Sống trên đời, ám ảnh là liều thuốc độc tai hại nhất.” Một câu nói ngắn, nhưng đủ để trở thành chiếc gương soi chiếu cả một đời người từ cách đối diện với thất bại, khổ đau, đến cách vượt qua những u uẩn trong tâm trí.

Hải An
Hải An 24/06
Nghỉ hưu đi du lịch là sai sao? – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Tôi từng nghĩ về hưu sẽ là khoảng thời gian để tôi sống chậm, để bù đắp cho những tháng ngày thanh xuân đã hi sinh vì công việc. Nhưng hóa ra, về hưu lại là lúc tôi phải nghe lời con cái giảng dạy đạo lý làm cha, là lúc tôi bị ép giam trong 4 bức tường nhà để làm “ông nội tốt”, “người cha biết nghĩ”, “người già không ích kỷ”.

Hải An
Hải An 23/06
 Lời xin lỗi muộn màng từ mẹ chồng cũ – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Hai năm sau ly hôn tôi chưa từng nghĩ mình sẽ gặp lại mẹ chồng cũ, lại càng không nghĩ tới bà sẽ chủ động đến nhà bố mẹ đẻ tôi để nói lời xin lỗi.

Hải An
Hải An 22/06
Người xưa răn dạy: Cái ngốc lớn nhất của con người là thích “ngồi lên đầu” người khác!

Người xưa răn dạy “Cái ngốc lớn nhất của con người là thích ‘ngồi lên đầu’ người khác” Đây không chỉ là một lời cảnh tỉnh, mà còn là chiếc gương phản chiếu sự ngộ nhận đầy sai lầm của nhiều người trong cách họ thể hiện bản thân giữa xã hội.

Hải An
Hải An 21/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất