Giàu có và nhân cách - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Alo, mời anh ra quán Thiên nhiên uống cà phê với em! Nghe điện thoại của chú em, tôi nghĩ chắc lại có việc gì quan trọng muốn đàm đạo.

Đỗ Thu Nga Theo dõi
Sống Đẹp
Nguồn: Internet

Thoại kém tôi 4 tuổi, gia đình chú ta lâu nay vẫn coi tôi như người trong nhà tuy rằng không có họ hàng gì.

Chẳng có chuyện gì trong gia đình của chú, từ chuyện riêng tư tình cảm cho đến chuyện làm ăn, lúc thuận lợi cũng như khi gặp khó khăn, tôi đều được biết. Khi còn làm việc, với khả năng có thể tôi đều thật tình tham gia góp ý...

Vừa đánh chiếc xe máy đến cổng quán cà phê tôi đã thấy chiếc xe ô tô màu sữa của chú đậu ở bãi, nghe chú ta khoe có giá đến 1,2 tỷ đồng. Trong xe người tài xế được chú thuê tháng đang ngồi bên trong, chăm chú cắm mặt vào chiếc điện thoại trong tay. 

Tôi kéo thêm anh bạn vốn làm kỹ sư nông nghiệp của một nông trường quốc danh. Vừa thấy chúng tôi đến, Thoại cất tiếng gọi: "Chào anh hai". Đồng thời kéo ghế mời.

Thoại ăn mặc khá lịch sự. Áo sơ mi cộc tay màu vàng nhạt, quần trắng và đặc biệt chú mang đôi giày đen cao đế. Sau khi kêu đồ uống tùy thích, thoại vào đề ngay:

- Em tính gọi anh ra để anh tham gia cho em công việc. 

Vừa nói, chú ta vừa rút trong túi ra một tờ giấy rồi nói tiếp:

- Đây là tấm sơ đồ miếng đất, ở trên đó họ đã có ngôi nhà 3 tầng lầu giá 22 tỷ đồng tại quận 9, TP Hồ Chí Minh. Tấm sơ đồ đây, cả nhà em muốn xuống sống ở thành phố để hưởng thụ.

Nghe câu nói "xuống thành phố hưởng thụ" tôi đã nghĩ trái khoáy:

- Người ta có tiền, có nhiều tiền họ đi mua đất ở bờ biển đẹp hay đến khu yên tĩnh, khí hậu trong lành, đây chú ta lại chọn một thành phố đông đúc ồn ào...

giau-co-va-nhan-cach-cau-chuyen-nhan-van-sau-sac-9

Tôi chưa kịp đưa ra ý kiến thì chợt có chú bé đánh giầy người nhỏ bé tật nguyền. Một tay chú bé bị liệt co vào trong lồng ngực, tay còn lại khệ nên xách hòm đồ nghề, dáng đi lắc lư khó nhọc.

Chú bé đến gần chúng tôi cất tiếng lễ phép:

- Cháu mời chú đánh giày ạ.

Đồng thời đưa đôi mắt khẩn khoản sang nhìn Thoại. Vì trong 3 chúng tôi chỉ có mình Thoại mang giày.

Thoại nghe lời mời chào của ché bé đánh giày tật nguyền liền ra giọng hách:

- Ê, đánh giày giá bao nhiêu?

Nghe Thoại hỏi, chú bé hiểu rằng đã gặp khách có nhu cầu, liền trả lời:

- Mười năm ngàn chú Hai ạ.

Nghe giá chú bé nói, Thoại liền tụt đôi giày của mình ra, vẫn cầm trên tay hất hàm lên giọng ông chủ:

- Mười hai ngàn thôi, có làm thì làm?

Vì mưu sinh, chú bé đánh giày có một thoáng lưỡng lự rồi lẳn lặng cầm đôi giày của Thoại ra mé cặm cụi công việc.

Tôi giả vờ chăm chú xem tấm bản đồ mà Thoại đã đưa, nhưng vẫn để ý đến câu chuyện đánh giầy. Sau đó, thoại ngồi co hai chân trên chiếc ghế mây. 

Chỉ có 3 ngàn với một chú bé đánh giày tật nguyền, câu chuyện quá nhỏ nhưng nó đã có dịp phơi bày nhân cách của Thoại trần trụi trước tôi và người bạn đi cùng.

Tôi cảm thấy xấu hổ thay vì có người bạn như vậy, ngầm ra dấu với người bạn, nhưng bất cần, anh bạn kỹ sư đứng dậy dời bàn trong khi ly cà phê mới vơi đi một ít.

Trong tôi tình cảm lâu nay với Thoại đã sụp đổ (người bạn như thế này không thể chơi được). Thoại giàu có nhưng thiếu nhân cách với một người yếu thế. 

Thay vì những lời góp ý trân tình tôi lại khách sáo:

- Có tiền, nhiều tiền như chú trái đất này cũng bé như hòn bi.

Chú cứ xuống Sài Gòn hưởng thụ, con cái chúng có xây dựng gia đình ở Hà Nội hay Hải Phòng có tiền cũng gần như bên hàng xóm mà thôi...

Một thời gian sau chú ta chuyển xuống thành phố. Nghe đâu tiền bạc từ việc kinh doanh bất động sản vẫn đổ vào không ngừng, nhưng một điều chắc chắn tôi tin rằng:

Tiền bạc của chú ta có nhiều hơn nữa cũng không thể mua được hạnh phúc hơn người như chú vẫn tưởng.

Nói về nhân cách sống. Thoại giỏi kiếm tiền nhưng không được giáo dục về nhân cách, như nào là nhân cách? Chú ta không hiểu.

Thông qua hành vi của Thoại với chú bé đánh giày đã bộc lộ còn thiếu căn bản củα Thoại, đó là nhân cách. Chính chú tα cũng không hề biết chúng tôi đã xem thường giá trị bên trong con người chú ấy, cho dù Thoại có trong tαy hàng trăm tỷ.

Câu chuyện tôi viết rα đây cũng chỉ cho những người tử tế thαm khảo và chiα sẻ với nhαu, còn những người thiếu nhân cách họ không hề đọc, có khi cả cuộc đời không đọc lấy một cuốn sách.

Đó cũng là văn hoá. Bản chất củα văn hoá thực rα là hành vi giữα người với người…

Xem thêm: Mẹ là người tốt nhất trên đời - Câu chuyện nhân văn sâu sắc

Bình luận
Mới nhất
Vui lòng để bình luận.

Đọc thêm

Con trâu chết là con trâu cái nhà ông Phương ở đội 5, thôn Quyết Thắng, hợp tác xã Tứ Cường. Tứ Cường có 2 thôn là Quyết Thắng và Quyết Chiến, có 8 đội sản xuất. Quyết Chiến có 4 đội, từ đội 1 đến đội 4.

Miếng thịt trâu mất tích - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Bà Hòa là gái lỡ lứa. Khi còn trẻ, tuy không phải cô gái xinh đẹp nhưng với dáng vóc cân đối, đường nét hài hòa thì bà cũng thuộc hàng ưa nhìn trong xóm.

Tấm bìa đỏ tình nghĩa - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

Khi con dâu bất ngờ đổ bệnh, mẹ chồng đã dành thời gian suốt 12 năm để chăm lo khiến ai cũng nể phục.

Thương như con ruột - Câu chuyện nhân văn sâu sắc
0 Bình luận

PC Right 1 GIF

Bài mới

Giá trị của người phụ nữ trong gia đình – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Người phụ nữ càng có giá trị, càng không so đo với người trong cùng một mái nhà. Bởi họ hiểu rằng, gia đình chính là để yêu thương, không phải để hơn thua.

Hải An
Hải An 5 giờ trước
Lão tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”, càng ngẫm càng thấm!

Lão Tử nói: “Thượng thiện nhược thủy. Thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh”. Người có lòng thiện cao nhất thì như nước. Nước khéo làm lợi cho muôn loài mà không tranh giành với ai. Một lời dạy giản dị, nhưng ẩn chứa minh triết sâu sắc về cách sống hài hòa với vạn vật, thuận theo tự nhiên, và giữ mình khiêm nhường mà vẫn vững mạnh.

Thanh Tú
Thanh Tú 2 ngày trước
Cổ nhân nói “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”, càng ngẫm nghĩ, càng thấm thía!

Trong kho tàng triết lý phương Đông, có những câu nói tưởng như ngắn gọn, nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa chiều sâu thâm trầm về nhân sinh. Một trong số đó là câu: “Ngôn nhi đương tri dã, mặc nhi đương diệc tri dã”. Tạm dịch là “Nói đúng lúc là trí, im lặng đúng lúc cũng là trí”.

Hải An
Hải An 3 ngày trước
Khóc tấm tức vì thương người nợ tiền – Câu chuyện nhân văn cảm động

Đã bao giờ được trả nợ mà bạn khóc tấm tức vì thương người nợ tiền mình chưa? Mình thì rồi, đó là câu chuyện xảy ra cách đây 2 năm... mỗi lần nhớ lại mình lại càng thấy thương.

Hải An
Hải An 4 ngày trước
Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng”, càng ngẫm càng thấm!

Cổ nhân răn dạy “Người đi lưu danh, nhạn bay để tiếng” không chỉ là một lời nhắc nhở nhẹ nhàng, mà còn là một lời cảnh tỉnh sâu sắc về dấu ấn mà mỗi con người để lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 5 ngày trước
Bài học cổ nhân: 3 kiểu người kẻ trí thường tránh xa, người dại lại muốn làm thân

Cổ nhân xưa có câu: “Kẻ trí chọn bạn như chọn cây để trú, người dại chọn bạn như nhặt củi giữa rừng  thấy gì cũng ôm vào, rồi có ngày bị đâm ngược trở lại”. Vậy nên, người khôn ngoan không chỉ học cách tiến tới, mà còn biết khi nào nên rút lui. Dưới đây là ba kiểu người mà bậc trí giả xưa nay luôn tìm cách tránh xa, trong khi kẻ dại lại dễ bị cuốn vào, chuốc lấy khổ đau.

Hải An
Hải An 06/07
Vào viện dưỡng lão – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Sau khi được xuất viện tôi và vợ suy tính suốt một thời gian dài rồi quyết định sẽ dọn đến sống tại một viện dưỡng lão trong thành phố để không phải làm phiền đến các con, lại nhận được sự chăm sóc tốt nhất.

Thanh Tú
Thanh Tú 05/07
Người xưa răn dạy: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa nói: “Không mắc kẹt trong sự oán giận là đã đạt được một nửa hạnh phúc” không phải một lời sáo rỗng khuyên người ta “buông bỏ cho nhẹ lòng”, mà là một minh triết sâu sắc về bản chất của hạnh phúc: Hạnh phúc không chỉ đến từ những gì ta có, mà còn đến từ những gì ta không để tâm mình bị trói buộc.

Hải An
Hải An 04/07
Chị dâu tôi – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Có lẽ ông trời cho 2 con người kém may mắn được gặp nhau và mang đến tiếng cười, sự ấm áp cho nhau, hay nói đúng hơn, chị dâu chính là “Thiên sứ” thắp sáng cho cuộc đời tăm tối của anh trai.

Hải An
Hải An 03/07
Cổ nhân dạy rằng: 'Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng', ý nghĩa của câu nói này là gì?

Cổ nhân răn dạy: “Người nuôi dưỡng cây, cây giúp người thịnh vượng” không chỉ là lời nhắc về mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên, mà còn là chân lý về sự bền vững, sự trao đi và nhận lại trong cuộc đời.

Hải An
Hải An 02/07
Mẹ ruột mẹ kế dọn về sống chung - Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Tôi từng nghĩ mẹ ruột và mẹ kế là kẻ thù không đội trời chung, nào ngờ giờ lại họ lại đòi dọn về sống chung với nhau. Người ta mẹ chồng nàng dâu còn chưa chắc ở chung được với nhau huống hồ gì là mẹ chồng, mẹ kế. Tôi càng nghĩ càng thấy đau đầu.

Hải An
Hải An 01/07
Cổ nhân nói: “Vô dụng chỉ là hữu dụng đặt sai chỗ”, càng ngẫm càng thấy thấm!

Mượn chuyện cây cối, cổ nhân truyền dạy cho hậu thế đạo lý ngàn đời về “hữu dụng” và “vô dụng”, đó là vật vô dụng nếu được đặt đúng chỗ thì cũng thành có ích.

Gửi con về quê – Câu chuyện đáng suy ngẫm

Mới gửi con về quê cho mẹ chồng trông được mấy ngày con dâu đã mặt hầm hầm bế thẳng cháu nội lên thành phố vì cho rằng bà không thương cháu khi chăm cháu theo kiểu "nhà quê".

Hải An
Hải An 29/06
Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, càng ngẫm càng thấm!

Người xưa dặn “Vay gạo không vay củi, mượn áo không mượn giày”, nghe qua tưởng đơn giản, nhưng nếu hiểu trọn ý, ta sẽ thấy đây là lời dặn dò thấm đẫm sự từng trải và tinh tế của cha ông về đạo lý sống, phép cư xử và cách giữ gìn tình người trong đời sống thường ngày.

Hải An
Hải An 28/06
Tình yêu đích thực – Câu chuyện nhân văn đáng ngẫm

Mãi sau này cô mới hiểu, tình yêu không phải chỉ là những gì nói ra ngoài miệng, mà chính sự hy sinh thầm lặng mới là tình yêu đích thực trong đời!

Hải An
Hải An 27/06
Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông”, nghĩa là gì?

Cổ nhân nói “đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông” nghe qua thì có vẻ dí dỏm, nhưng đằng sau là sự chiêm nghiệm sâu sắc về đời sống của hai tầng lớp trong xã hội: người giàu và người nghèo.

Hải An
Hải An 26/06
PC Right 1 GIF
Đề xuất