Cô gái Phú Thọ cắt bỏ tứ chi để giành sự sống, “tái sinh” nhờ tình yêu của mẹ
Trong vỏn vẹn một tháng, từ một người khỏe mạnh bình thường, cô gái Phú Thọ - Trần Thị Nga (SN 1995) bỗng dưng lâm bệnh nặng, phải cắt bỏ tay chân. Những tưởng cuộc đời cứ vậy là chấm hết, nhưng nhờ vào tình yêu thương vô bờ của mẹ, cô như được “tái sinh” một lần nữa.
Cũng như bao người phụ nữ khác, chị Nga cũng có một tổ ấm hạnh phúc bên người chồng hiền lành với 2 đứa con ngoan, 1 bé gái 10 tuổi và 1 bé trai 7 tuổi. Chị lấy chồng cách nhà vỏn vẹn 1km, rất gần. Cuộc sống tuy không quá dư dả nhưng bình yên, hạnh phúc khiến chị Nga rất mãn nguyện.
Nào ngờ vào những ngày cuối cùng của tháng 12/2024, “bão tố” bất ngờ ập đến. Trong lúc đi làm, chị Nga đột nhiên lên cơn sốt. Nghĩ là bị cúm bình thường nên chị không đi khám mà chỉ ghé hiệu thuốc mua thuốc cảm như bình thường. Hôm sau, triệu chứng nặng hơn, chị thấy buồn nôn, người mệt mỏi, tay chân không có chút sức lực nào.

Chị đi khám thì được bác sĩ chẩn đoán bị virus ăn vào cuống tim, viêm cơ tim. “Mọi thứ diễn ra nhanh như cơn lốc. Các chỉ số của tôi xuống thấp, tim ngừng đập, sốc tim... Bác sĩ phải chuyển tôi lên tuyến đầu để cấp cứu. Tôi phải lắp đặt ECMO (phương pháp oxy hóa qua màng ngoài cơ thể), lọc máu hoàn toàn, các cơ quan, bộ phận ảnh hưởng nặng, suy đa tạng, máu không lưu thông được đến các đầu chi dẫn đến hoại tử, phải cắt bỏ tứ chi để giữ mạng sống”, chị Nga xúc động kể lại.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, chưa đầy 1 tháng. Chị Nga tỉnh dậy, thấy cơ thể mình chẳng còn nguyên vẹn, người thân đứng vây quanh, mắt ai cũng đỏ hoe. Riêng mẹ chị, bà Đồng Thị Thúy (50 tuổi) mắt sưng húp.
Kể từ ngày đó, cuộc sống của chị Nga phụ thuộc hoàn toàn vào mẹ ruột. Mẹ chồng chị mắc bệnh ung thư, bố chồng bị tai biến, chồng thì phải đi làm lo kinh tế, nên người duy nhất chị Nga có thể bám víu vào lúc này chỉ có mẹ ruột của mình.
Chị Nga nhớ rõ, khi tỉnh dậy sau 7 ngày hôn mê lâm sàng, người đầu tiên chị nhìn thấy là mẹ. Câu nói đầu tiên được nghe là lời thủ thỉ: “Cố lên con nhé! Gia đình và mọi người chờ con bình phục để về với 2 con của con!”.
2 tháng điều trị tại bệnh viện, chị Nga có mẹ kề cạnh ngày đêm. Thời gian đầu, chị phải ở trong phòng riêng, cách biệt với gia đình. Nhiều đêm, chị thấy mẹ không ngủ được, cứ đứng ngoài cửa kính ngóng trông con với ánh mắt đầy lo toan.

Khi được xuống phòng điều trị, mọi hoạt động sinh hoạt cá nhân của chị Nga như đánh răng, đi vệ sinh, tắm rửa, ăn uống... đều một tay mẹ lo toan. Cho đến giờ, gần nửa năm trôi qua, cuộc sống của Nga vẫn được vận hành như vậy.
“Sau khi xuất viện, tôi chuyển về ở hẳn với mẹ để được mẹ chăm sóc. Đôi khi, tôi thấy rất ngại vì 30 tuổi rồi vẫn phải để mẹ chăm lo như đứa trẻ. Nhưng mọi thứ diễn ra nhanh quá, tôi vẫn chưa học được cách tự chăm sóc bản thân”, Nga tâm sự.
Từ một người khỏe mạnh bình thường bỗng dưng lâm bệnh nặng, phải cắt bỏ tay chân trong vòng 1 tháng là cú sốc vô cùng lớn đối với cô gái Phú Thọ. Thậm chí đã có lúc chị Nga đã tuyệt vọng về cuộc đời, nhưng nhờ tình yêu thương vô bờ bến của mẹ, chị đã “hồi sinh”. Những đêm trắng của mẹ, những lúc mẹ bận rộn đến quên cả u sầu, những khi mẹ rơi nước mắt vì thấy con đau đớn, bỏ cơm, những câu nói khích lệ của mẹ là ánh sáng níu chị Nga ở lại với cuộc đời.

“Có một người mẹ vì mình như thế, không lý nào mình lại buông xuôi”, chị Nga nghĩ thế và vực dậy chính mình. “Nhờ mẹ, tôi như được sinh ra một lần nữa. Tôi biết ơn vì mẹ đã không từ bỏ để tôi có nơi níu vào”.
Gần 6 tháng qua, bà Thúy trở lại công việc làm mẹ toàn thời gian. Từ khi con gái lâm bệnh, bà đã bỏ lại việc đồng áng, buôn bán hoa quả để có điều kiện chăm sóc con. Bà Thúy nói: “Tôi như sinh con, nuôi con một lần nữa nhưng lần này gian nan, vất vả hơn nhiều”.
Như chăm sóc một đứa trẻ sơ sinh, mỗi ngày của bà bắt đầu từ việc vệ sinh cá nhân cho con, đút con ăn sáng. Buổi trưa thì nấu cho con ăn, đút con ăn trưa, buổi chiều tắm rửa, vệ sinh cho con và nấu bữa tối cho cả gia đình.
Mọi hoạt động của Thúy dù là nhỏ nhất đều do bà Thúy đảm nhiệm. “Khi con còn nhỏ, cho ăn thế nào con ăn thế đó. Giờ thì khó hơn, con không muốn ăn là mình không ép được, mà thấy con bỏ bữa thì thương. Người bị bệnh đôi khi khó chiều bởi họ vốn sẵn mệt nhọc trong người. Thành ra, chăm sóc người bệnh phải thật bao dung, kiên nhẫn”, bà Thúy nói.
Nhớ lại thời điểm con mới phát hiện bệnh, bà Thúy vẫn còn nguyên nỗi xúc động. “Tôi nhớ, lúc đưa con đến viện, con bé vẫn nói chuyện với tôi. Vậy mà không lâu sau đó, nó đã nằm im trong phòng phẫu thuật. Cứ nghĩ đến việc mai này không được nhìn thấy con, nghe con nói nữa, tôi lại sợ hãi, nước mắt cứ thế chảy ra”, bà kể.
Khi biết con phải cắt bỏ tứ chi để giữ lại mạng sống, bà Thúy đau thấu tâm can. Bà vừa thương con chịu đau đớn, vừa lo con không chịu nổi cú sốc này mà nghĩ điều dại dột. Cuối cùng, bà quyết định, để vực dậy được con thì bản thân phải tự vực dậy trước để làm chỗ dựa cho con.
“Cú sốc không chỉ của con bé mà của cả gia đình tôi, ai cũng bưng mặt khóc. Rồi tôi nghĩ, nếu không khí gia đình cứ u ám như vậy thì con bé biết sống thế nào. Vậy là tôi động viên cả nhà, phải vững vàng lên để còn làm chỗ dựa cho con”, bà tâm sự.
Bà xem đó là số mệnh của cuộc đời và việc của mình là phải lạc quan đối diện. Biết Nga thương con, bà cũng thường lấy hai đứa trẻ ra để động viên con gái cố gắng sống tiếp. “Tôi bảo với con, dù mình khuyết chân, khuyết tay nhưng còn được sống để nhìn thấy con cái lớn khôn là còn may mắn. Còn tôi, chỉ cần thấy con ăn ngon, tinh thần phấn chấn là tôi vui rồi”, bà Thúy chia sẻ.
Xem thêm: Chàng trai khiến triệu người rơi lệ với bài phát biểu về bố mẹ không biết chữ
Tin liên quan
Bắt đầu từ tháng 5 này, Trung tâm Thể thao dưới nước TP.HCM sẽ bắt đầu mở các lớp học bơi cơ bản miễn phí cho người dân thành phố.
Cả 4 học sinh Việt Nam tham dự Kỳ thi Olympic Hóa học Quốc tế Mendeleev năm nay đều đạt huy chương, gồm 2 huy chương Vàng và 2 huy chương Bạc.
Bài mới

Tiến sĩ Lê Bá Khánh Trình được biết đến như một “huyền thoại” của Toán học Việt Nam khi đạt điểm tuyệt đối 40/40, nhận giải đặc biệt cho thí sinh có lời giải đẹp tại Olympic Toán quốc tế 1979. Ông đã viết nên một phần rực rỡ của lịch sử toán học nước nhà bằng chính trí tuệ và sự tận tụy suốt cả cuộc đời mình.

Gia tộc Sơn Kim là một trong những gia tộc doanh nhân danh giá và giàu có bậc nhất Việt Nam, nổi bật với hành trình 4 thế hệ làm kinh doanh. Từ “lão phật gia” Nguyễn Thị Sơn đến thế hệ kế thừa vững vàng trong các lĩnh vực bất động sản, bán lẻ và thời trang, Sơn Kim không chỉ xây dựng một đế chế kinh tế, mà còn gìn giữ một di sản sống về văn hóa gia đình và giá trị Việt.

Gia đình tỷ phú Johnathan Hạnh Nguyễn không chỉ nổi bật bởi thành công trong lĩnh vực kinh doanh, mà còn được biết đến như một hình mẫu về sự tử tế, kỷ luật và trách nhiệm xã hội. Từ người cha bản lĩnh đến các thế hệ kế thừa tài năng, họ đã cùng nhau xây dựng một đế chế kinh tế vững mạnh, gắn liền với giá trị đạo đức và tinh thần thượng tôn pháp luật.

Gia đình Giáo sư Đặng Vũ Khiêu là một trong những gia đình nho học tiêu biểu của Việt Nam, nổi bật với truyền thống hiếu học, trọng đạo lý và gắn bó sâu sắc với văn hóa dân tộc. Với tâm niệm “trí thức phải đi liền với đạo đức”, Giáo sư Đặng Vũ Khiêu và gia đình đã âm thầm vun đắp nên những thế hệ sống tử tế, có ích cho cộng đồng và không ngừng gìn giữ cốt cách văn hóa Việt.